Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2102: Uy lực ngũ hành phù binh (2)

Một tiếng rít quái dị vang lên, U Minh Chu bắn ra, ngoài thân có lượng lớn vết kiếm, nhưng thương thế không lớn.

Hào quang màu xanh lóe lên, một đóa hoa sen màu xanh lớn hơn ba mươi trượng chợt xuất hiện ở trên không U Minh Chu, sau khi quay tít, vô số cánh hoa màu xanh bay ra, hóa thành những đạo phi kiếm màu xanh sắc bén vô cùng, bổ vào trên thân U Minh Chu, vang lên một chuỗi tiếng “phành phành” trầm đục.

Ba cái chân nhện của U Minh Chu bị chém rụng, lưng cũng có mấy cái lỗ máu to bằng nắm tay.

U Minh Chu phun ra một đạo hào quang màu vàng kim, đánh về phía hoa sen cỡ lớn.

Sau tiếng nổ ầm ầm ầm, hoa sen cỡ lớn nổ tung, hóa thành chín cây phi kiếm hào quang màu xanh lấp lánh.

Ba dải cầu vồng màu lam bắn nhanh đến, U Minh Chu phun ra một ngọn lửa màu đen, đón đỡ cầu vồng màu lam.

Trong lòng Lý Linh Nhi thầm kêu không ổn, yêu hỏa U Minh Chu phun ra có năng lực dơ bẩn pháp bảo, nàng cũng không dám đón đỡ, bắt kiếm quyết, ba dải cầu vồng màu lam nhất thời nở rộ hào quang, vô số kiếm khí màu lam bắn ra, đánh về phía ngọn lửa màu đen, ngọn lửa màu đen bị đánh vỡ nát.

Thừa dịp cơ hội này, U Minh Chu hướng về nơi xa bỏ chạy.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, một người khổng lồ màu vàng cao hơn ba mươi trượng từ lòng đất chui ra, nó cản đường đi của U Minh Chu.

U Minh Chu phun ra tơ nhện màu vàng rậm rạp, xuyên thủng thân thể người khổng lồ màu vàng, người khổng lồ màu vàng hóa thành một đống bụi đất, lộ ra một giáp sĩ mặc áo giáp năm màu, mặt ngoài áo giáp có một chữ “Phù” linh quang lấp lánh, chính là ngũ hành phù binh.

Tấm ngũ hành phù binh đầu tiên Uông Như Yên luyện chế ra, có thực lực Kết Đan tầng chín.

Ngoài thân ngũ hành phù binh sáng lên hào quang màu xanh, vô số dây leo màu xanh từ lòng đất chui ra, bổ về phía U Minh Chu.

Móng vuốt như lưỡi hái của U Minh Chu vung lên về phía dây leo màu xanh, dây leo màu xanh ùn ùn đứt ra.

Trên không hiện ra nhiều đốm linh quang màu đỏ vàng, hóa thành những tảng đá bị ngọn lửa màu đỏ bao lấy, đánh về phía U Minh Chu.

Tiếng “phành phành” vang lên trầm đục, tảng đá màu vàng đỏ lục tục nện ở trên thân U Minh Chu, U Minh Chu không tổn hao gì, nhưng ngũ hành phù binh đã chọc giận nó.

Nó há mồm phun ra một mảng hào quang màu vàng kim to bằng vại nước, ngoài thân ngũ hành phù binh sáng lên hào quang màu lam, thân thể biến thành trong suốt, giống như hư thể.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, ngũ hành phù binh vỡ ra, hóa thành vô số nước trong, nhập vào lòng đất biến mất.

Ngay sau đó, một cây rìu khổng lồ ánh vàng rực rỡ chui từ dưới đất lên, bổ vào trên thân U Minh Chu, truyền ra tiếng kim loại va chạm “keng”.

U Minh Chu phun ra một mảng lớn tơ nhện màu vàng, đánh nát cây rìu khổng lồ màu vàng.

Nhưng rất nhanh, ngọn núi cao kịch liệt chớp lên, mặt đất nứt ra, vô số tảng đá màu vàng bay lên, đánh về phía U Minh Chu.

Từng cây dây leo màu xanh chui từ dưới đất lên, bổ về phía U Minh Chu.

U Minh Chu không chịu nổi phiền hà, phun ra một ngọn lửa màu đen, dây leo màu xanh dính vào ngọn lửa màu đen, nhất thời hóa thành tro bụi, tảng đá màu vàng và ngọn lửa màu đen va chạm, nhất thời nổ vỡ ra, bụi đất bay lên.

Đúng lúc này, phía sau U Minh Chu truyền ra một tiếng xé gió chói tai, một đạo hào quang màu xanh bắn nhanh đến, U Minh Chu đang muốn tránh đi, vô số dây thừng đất màu vàng chui từ dưới đất lên, cuốn lấy hai móng vuốt sắc bén của nó.

“Phành” một tiếng, lỗ máu trên lưng U Minh Chu mở rộng không ít, khí tức uể oải xuống.

Tròng mắt U Minh Chu lóe lên hào quang lạnh lẽo, phun ra tơ nhện màu vàng dày đặc.

Ầm ầm ầm!

Tơ nhện dày đặc xuyên thủng hơn phân nửa đỉnh núi, nó ra sức kéo, mạnh mẽ giật vỡ hơn phân nửa đỉnh núi, khói đặc cuồn cuộn.

Ngay lúc này, hào quang màu xanh lóe lên, một tòa tháp nhỏ hào quang màu xanh lấp lánh xuất hiện ở đỉnh đầu U Minh Chu, đỉnh tòa tháp nhỏ màu xanh là một đóa hoa sen màu xanh.

Tòa tháp nhỏ màu xanh bộc phát ra hào quang màu xanh loá mắt, hình thể tăng vọt, phun ra một đạo hào quang màu xanh, bao phủ U Minh Chu, U Minh Chu bị thương nặng, căn bản không phản kháng được, thân thể lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được thu nhỏ, bị tòa tháp khổng lồ màu xanh thu đi.

Vương Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm một hơi, bắt pháp quyết, tòa tháp khổng lồ màu xanh nhanh chóng thu nhỏ lại, khôi phục nguyên dạng, bay trở về trong tay hắn, một đạo linh quang năm màu từ lòng đất bay ra, nhập vào ống tay áo hắn biến mất.

Ánh mắt Lý Linh Nhi lộ ra một chút kinh ngạc, nói: “Vương đạo hữu, ngươi vừa rồi sử dụng là phù binh phải không? Cái này hình như là ngũ hành phù binh.”

Võ gia tổ tiên xuất thân Thánh Phù cung, Thánh Phù cung bằng vào ba đại bí phù nổi tiếng Bắc Cương tu tiên giới, tự nhiên cũng có phương pháp luyện chế phù binh.

Theo hắn biết, ngũ hành phù binh là một loại phù binh khó luyện chế nhất, cũng là một loại phù binh thần thông lớn nhất.

“Đúng vậy, cửu thẩm thích nghiên cứu phù triện thuật, đây là thứ thẩm ấy cố ý tặng cho ta phòng thân, ta cũng không ngờ thần thông của ngũ hành phù binh lớn như vậy, vậy mà có thể ngăn cản U Minh Chu cấp bốn một lát thời gian.”

Vương Thanh Sơn cười nói. Hắn lần đầu tiên sử dụng ngũ hành phù binh, ngũ hành phù binh tinh thông ngũ hành pháp thuật, thần thông khá lớn, khó trách Uông Như Yên đến nay chỉ luyện chế ra ngũ hành phù binh Kết Đan kỳ, nếu là ngũ hành phù binh Nguyên Anh kỳ, thực lực so với tu sĩ Nguyên Anh bình thường còn mạnh hơn một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận