Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2149: Trung Nguyên phong vân khởi

“Ta lúc lần trước đi Thanh Liên đảo, bọn họ vẫn rất khỏe, Trung Nguyên mấy năm qua không yên ổn, cháu cẩn thận một chút. Nghe nói Đại Tần vương triều bùng nổ nội chiến, bốn vương triều khác như hổ rình mồi, cân bằng sắp bị đánh vỡ rồi.”

Tây Môn Phượng thở dài một hơi, dặn dò.

Nàng rất ít rời khỏi Thái Nhất tiên môn, nhưng nàng tiếp thu hơn phân nửa mạng lưới quan hệ của Vương Minh Nhân, tin tức linh thông.

Tô Băng Băng liên thanh đáp ứng. Chính bởi vì Trung Nguyên sắp nổi lên sóng gió, nàng mới muốn đi Trung Nguyên du lịch, như vậy càng dễ dàng hóa giải bình cảnh hơn.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Tô Băng Băng cáo từ rời khỏi.

...

Trung Nguyên, bắc bộ Đại Tần vương triều, Kim Lợi sơn mạch.

Trên một đồng cỏ rộng lớn khôn cùng, một đội tu sĩ đang ở trên đồng cỏ chém giết, sóng khí cuồn cuộn, tiếng nổ không dứt.

Vương Thiên Văn vẻ mặt lạnh lùng, nho sam trên người dính một ít vết máu màu nâu, sắc mặt tái nhợt.

Hắn đã tu luyện đến Kết Đan tầng tám, mấy năm nay, hắn bôn tẩu khắp nơi, tiêu diệt tà tu, bảo hộ thế tục phàm nhân.

Chức quan một đường tăng vọt. Hắn gia nhập Vạn Tiên ti không đến trăm năm, đã làm tới phó chỉ huy sứ, ở trên hắn, còn có tám vị phó chỉ huy sứ, sau lưng bọn họ đều có thế lực lớn chống lưng.

Phó chỉ huy sứ đều là chức vị cấp đơn vị liên quan, cấp dưới không nhiều, thực quyền không lớn.

Đại Tần vương triều nội chiến, bốn vương triều bọn Đại Yến vương triều cũng không bỏ qua thời cơ tốt này, bốn đại vương triều đều nâng đỡ thế lực mình xem trọng, giành lợi ích lớn hơn nữa cho mình.

Ở dưới loại bối cảnh này, Vương Thiên Văn bị Vạn Tiên ti phái đến Đại Tần vương triều, phụ trách liên hệ với Lễ Thân vương. Đại Yến vương triều âm thầm ủng hộ vài thế lực, Lễ Thân vương chỉ là một trong số đó, nếu không không tới lượt Vương Thiên Văn liên hệ.

Đám người Vương Thiên Văn vừa rời khỏi địa bàn của Lễ Thân vương, liền bị tập kích.

Đại Tần vương triều thịnh hành Nho đạo, nhưng thế lực Ma đạo cũng không nhỏ.

Một thiếu phụ váy đen dáng người quyến rũ, có một đôi mắt hoa đào sử dụng một cây quạt gấp hào quang màu đen lấp lánh, mỗi lần vung, đều có một làn sương mù màu đen gay mũi tuôn ra, đánh về phía đối diện.

Sương mù màu đen đánh ở trên pháp bảo của người tu tiên, pháp bảo nhất thời bốc lên một làn khói, linh quang ảm đạm xuống, lung lay muốn đổ, tựa như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

Sương mù màu đen đánh lên hộ thể linh quang của người tu tiên, chỉ nghe một tiếng hét thảm, người tu tiên hóa thành một vũng máu.

Một nam tử áo bào màu máu mặt không còn màu máu, gầy như cây trúc sử dụng một cây cờ phướn màu máu lớn cả trượng, mỗi lần vung, đều có ngọn lửa màu máu hừng hực bay ra, đánh về phía Vương Thiên Văn.

Còn có một ông lão áo bào vàng mặt đầy nếp nhăn, có chút còng lưng, trong tay lão nắm một cây đoản đao hào quang màu vàng kim lấp lánh, mỗi lần bổ về phía không trung, một mảng lớn lưỡi đao ánh sáng màu vàng bắn ra.

Thuộc hạ của Vương Thiên Văn càng lúc càng ít, lục tục ngã xuống trong vũng máu, tiếng kêu thảm thiết không ngừng.

Hắn hít sâu một hơi, phất tay áo bào, ba quả cầu kim loại màu sắc khác nhau bay ra, hóa thành ba con rối thú bậc ba ngoại hình khác nhau, một con rối vượn cao ba trượng, một con rối nhện lớn năm trượng, một con rối đại bàng khổng lồ dang đôi cánh lớn năm trượng.

Hắn bắt pháp quyết, ba con rối thú bậc ba nhất thời lao về phía ba tu sĩ Kết Đan.

Trong tay con rối vượn nắm một cây rìu khổng lồ hào quang màu đỏ lấp lánh, bổ về phía thiếu phụ váy đen, con rối nhện móng vuốt bắn ra, hóa thành đao sắc như lưỡi hái, chém về phía nam tử áo bào màu máu, con rối đại bàng khổng lồ dang đôi cánh, từ trên cao lao xuống, một đôi móng vuốt màu vàng chụp vào thiên linh cái của ông lão áo bào vàng.

Ba người bọn thiếu phụ váy đen vội vàng khống chế pháp bảo công kích con rối thú, con rối thú đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, pháp bảo bình thường căn bản không thương tổn được con rối thú. Phải biết rằng, một con rối thú bậc ba hạ phẩm giá ở khoảng bảy mươi vạn linh thạch, ba con rối thú này còn là con rối thú thành bộ, giá vượt qua hai trăm năm mươi vạn linh thạch, đây là con rối thú Vương Thanh Thiến tự mình luyện chế cho Vương Thiên Văn, hắn rất ít sử dụng.

Sương mù màu đen đánh lên trên thân con rối vượn, con rối vượn không tổn hao gì, cây rìu khổng lồ màu đỏ trong tay nó bộc phát ra hào quang màu đỏ chói mắt, bổ về phía thiếu phụ váy đen.

Thiếu phụ váy đen cũng không dám đón đỡ, thân hình rút lui, tiếng xé gió vang lên, năm thanh đao sắc như lưỡi hái bắn nhanh đến, phía cuối lưỡi đao nối với sợi tơ thật dài, phía cuối sợi tơ là một con rối nhện.

Thiếu phụ váy đen vội vàng tế ra một tấm khiên màu đen, che ở trước người.

Tiếng “phành phành” vang lên trầm đục, tấm khiên màu đen không tổn hao gì, mặt ngoài có thêm mấy dấu vết mờ nhạt.

Một con đại bàng khổng lồ màu vàng từ trên trời giáng xuống, móng vuốt sắc bén chụp vào thiên linh cái thiếu phụ váy đen.

Sắc mặt nàng hoảng hốt, vội vàng lấy ra một cái khăn tay màu đen, nháy mắt phóng to, đón đỡ đại bàng khổng lồ màu vàng.

Con rối vượn lao tới, cây rìu khổng lồ màu đỏ trong tay nó bổ lên tấm khiên màu đen, thiếu phụ váy đen cả người lẫn tấm khiên bay ngược đi, hộc máu không dừng, sắc mặt tái nhợt xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận