Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2251: Liên quân tan tác (2)

Tống Ngọc Trinh mỉm cười, nói: “Xấp xỉ là như thế. Ta hỏi ngươi, có thể xúi giục Thanh Liên tiên lữ hay không? Nếu là có thể xúi giục Vương gia, chúng ta làm việc càng thêm thuận tiện.”

“Các ngươi có thể lấy ra linh vật phụ trợ trùng kích Hóa Thần kỳ? Hay là thông thiên linh bảo?”

Tư Đồ Mị cười khẩy nói. Vương gia bây giờ trạng thái phát triển tốt đẹp, dựa vào Vạn Kiếm môn cùng Thái Nhất tiên môn, còn có Âu Dương thế gia bên thông gia cường đại này, giao tình với Bắc Cương Võ gia, Trung Nguyên Mộ Dung vương tộc, Đông Hoang Đường gia không phải là cạn, trừ phi lấy ra linh vật phụ trợ trùng kích Hóa Thần hoặc thông thiên linh bảo, nếu không Vương gia không có khả năng quy thuận bọn họ.

Lui một bước mà nói, cho dù có linh vật phụ trợ trùng kích Hóa Thần hoặc thông thiên linh bảo, Thanh Liên tiên lữ chỉ sợ sẽ làm thịt bọn họ đi tranh công, tuyệt đối không phải làm phản. Tư Đồ Mị là ở vào bước đường cùng mới đầu nhập vào đám người Thẩm Hạo Nhiên.

“Dùng thân phận Thanh Liên tiên lữ là hậu nhân Trấn Hải tông áp chế bọn họ? Chỉ sợ không được, vậy thì truyền tin tức ra nhỉ! Nhưng Nhật Nguyệt cung chưa chắc tin tưởng đâu!”

Tống Ngọc Trinh nhíu mày nói. Cao tầng Nhật Nguyệt cung không phải đứa ngốc, nghe gió chính là mưa, muốn cao tầng Nhật Nguyệt cung tin tưởng, cần phải lấy ra bằng chứng.

Tư Đồ Mị nghĩ một chút, nói: “Ta nhớ rõ trước kia tung tin vịt Vương gia đạt được một cái di chỉ tu tiên đại phái, nhắm chừng là di chỉ Trấn Hải tông, nếu không Vương gia không thể phát triển nhanh như vậy. Bằng chứng là không lấy ra được, nếu không giết vài tên tu sĩ Nguyên Anh của Vương gia, khơi mào thù hận giữa Vương gia cùng Nhật Nguyệt cung?”

“Người của Nhật Nguyệt cung có ngu như vậy? Muốn trả thù Vương gia cần giở trò? Vương gia nghĩ một chút liền biết có người đang ám toán bọn họ. Đừng quên, Thải Liên tiên tử ở Thanh Liên đảo, nếu như bị nàng bói toán được sự tồn tại của chúng ta, vậy thì phiền toái. Bỏ đi, giết thêm mấy tu sĩ Nguyên Anh, chúng ta mở ra thông đạo không gian trước, truyền tin tức ra trước, về sau lại có cơ hội thu phục Vương gia. Kẻ có đại khí vận, không để chúng ta sử dụng, vậy thì phải chết.”

Trên mặt Thẩm Hạo Nhiên đầy sát khí. Nếu không phải Thải Liên tiên tử tồn tại, hắn ngược lại muốn tiêu diệt tu sĩ Nguyên Anh của Vương gia, châm ngòi quan hệ của Vương gia cùng Nhật Nguyệt cung.

Tư Đồ Mị gật gật đầu, nói: “Mở thông đạo không gian trước rồi nói tiếp! Bằng vào mấy chúng ta, không làm được việc gì lớn.”

Đúng lúc này, một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên, đất rung núi chuyển, cả tòa nhà kịch liệt chớp lên, trong lòng ba người bọn Tư Đồ Mị cả kinh.

“Chuyện gì vậy, không phải vừa mới ngưng chiến sao? Yêu tộc sao nhanh như vậy lại phát động tập kích rồi.”

Tư Đồ Mị kinh hô, trên mặt đầy nghi hoặc, vẻ mặt có chút khẩn trương.

Quảng trường đá, Hoàng Phú Quý ngồi xếp bằng ở trên đài cao hình tròn, đang giảng độn thuật. Đột nhiên, cả tòa thành Diệt Yêu kịch liệt chớp lên, giống như động đất.

Hoàng Phú Quý bị dọa nhảy dựng, ngay lập tức bay đến giữa không trung, nhìn về phía ngoài thành Diệt Yêu, hít một ngụm khí lạnh, trong mắt lộ ra sự sợ hãi.

Yêu thú rậm rạp lao về phía thành Diệt Yêu, trên trời còn có một đám đông yêu cầm, che cả bầu trời. Trước đó, Yêu tộc đã ba lần xé rách phòng tuyến Nhân tộc.

Lượng lớn tu sĩ Nguyên Anh từ chỗ ở bay ra. Tử Dương đạo nhân là một trong các thủ lãnh của thành Diệt Yêu, nhìn thấy yêu thú rậm rạp tới tấn công, hắn cũng hít sâu một hơi.

“Ta nói Yêu tộc sao có thể tốt bụng như vậy như vậy, ba ngày đánh một trận nhỏ, bảy ngày đánh một trận lớn, thì ra là điều binh. Theo bần đạo giết địch, hôm nay không phải Yêu tộc chết, chính là chúng ta vong.”

Tử Dương đạo nhân nói xong lời này, phất tay áo bào, hai quả cầu kim loại linh quang lấp lánh bay ra, ở trong một chuỗi tiếng cơ quan vang lên trầm đục, hóa thành hai con rối thú to như ngọn núi nhỏ, một con hổ lớn ánh vàng rực rỡ, một con vượn lớn lấp lánh ánh bạc. Đây là hai con rối thú cấp bốn, Thiên Cơ môn phân phối cho Tử Dương đạo nhân, dùng để đối phó Yêu tộc.

Con hổ lớn màu vàng há ra cái mồm như chậu máu, phun ra một làn sóng âm màu vàng, nơi sóng âm màu vàng đi qua, yêu thú ùn ùn nổ tung, hóa thành một mảng lớn sương mù máu. Con vượn lớn màu bạc hai mắt sáng lên ánh sáng màu bạc, đều bắn ra một cột ánh sáng bạc thô to, ánh sáng bạc lao vào đàn thú, mấy trăm con yêu thú cấp thấp bị ánh sáng bạc xuyên thủng thân thể.

Tu sĩ khác hoặc gọi ra pháp bảo, hoặc rút ra pháp khí, hoặc thi triển pháp thuật, công kích yêu thú.

Yêu thú không chút yếu thế, ùn ùn đánh trả, linh quang pháp thuật đủ mọi màu sắc nổ tung ở bầu trời, giống như bắn pháo hoa, tiếng nổ vang lên thật to. Số lượng yêu thú thật sự là quá nhiều, tu sĩ Nhân tộc căn bản giết không hết.

Không đến nửa canh giờ, tu sĩ Nhân tộc bị đánh tan, chạy trốn khắp nơi, để lại lượng lớn thi thể, máu chảy đầy đất. Yêu tộc chỉ huy yêu thú đuổi giết người tu tiên.

Hơn nửa tháng sau, một tin tức đáng sợ nhanh chóng truyền khắp Đông Hoang, liên quân Nhân tộc một lần nữa bị Yêu tộc đánh tan, thương vong thê thảm nặng nề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận