Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4953: Anh Kiệt lập công

Cùng lúc đó, Song Thủ Hỏa Viên vung hai cánh tay, từng quyền ảnh màu đỏ bay ra, lao thẳng đến tu sĩ Thú Nhân tộc. Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, tiếng kêu thảm thiết không ngừng.

Sắc mặt Hùng Hạo trầm xuống, truyền âm cho thiếu phụ váy tím: “Mau chóng tiêu diệt bọn hắn, bằng không chúng ta hôm nay đều phải ngã xuống ở nơi này.”

Nếu không có trận pháp bảo hộ, bọn họ lấy hai địch năm, căn bản đánh không lại năm người bọn Vương Nhất Đao. Tiêu diệt Vương Anh Kiệt cùng Liễu Hồng Tuyết, lợi dụng trận pháp cố thủ, chờ viện binh chạy tới, ba người bọn Vương Nhất Đao tự nhiên không phải đối thủ.

Hùng Hạo há mồm phun ra hai cây rìu khổng lồ lóe ra hào quang màu vàng óng, trên lưỡi rìu đều có một hình đầu gấu. Cây rìu khổng lồ màu vàng linh khí kinh người, đều là trung phẩm thông thiên linh bảo.

Hắn vung hai cây rìu khổng lồ màu vàng, phóng ra một mảng lớn lưỡi rìu màu vàng, chặn công kích đánh tới, đồng thời thúc giục pháp tướng, phát ra một tiếng thú rống đinh tai nhức óc, phun ra một làn sóng âm màu vàng, hướng thẳng đến Vương Anh Kiệt. Hư ảnh người thú vung hai cánh tay, theo một đợt tiếng xé gió vang lên, từng quyền ảnh ánh vàng rực rỡ bắn ra, lao thẳng đến Vương Anh Kiệt.

Thiếu phụ váy tím cũng triệu hồi ra pháp tướng, hư ảnh người thú mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một cơn lốc màu xanh, chặn lại ngọn lửa màu đỏ cùng quyền ảnh màu đỏ.

Nàng giơ tay phải, một đạo hào quang màu xanh bắn ra, nháy mắt biến mất không thấy nữa.

Đỉnh đầu Vương Anh Kiệt và Liễu Hồng Tuyết sáng lên một đạo hào quang màu xanh, hiện ra một ấn tỳ lóe ra hào quang màu xanh, ấn tỳ màu xanh nháy mắt hình to, đập xuống.

Thế này nếu như bị ấn tỳ màu xanh đập trúng, không chết cũng khó.

Ấn tỳ khổng lồ màu xanh còn chưa nện xuống, một trọng lực mạnh mẽ chụp xuống, Liễu Hồng Tuyết cảm giác trên vai có thêm một ngọn núi lớn nặng ức vạn cân, sắc mặt đỏ bừng.

Ngoài thân Vương Anh Kiệt chợt toát ra một đợt linh quang năm màu lóa mắt, chính là Ngũ Hành Cấm Quang, ấn tỳ khổng lồ màu xanh tiếp xúc Ngũ Hành Cấm Quang, nhất thời dừng rơi xuống.

Hùng Hạo hóa thành một đạo độn quang lao tới, tốc độ rất nhanh.

Lấy thân thể cường đại của Thú Nhân tộc, nếu là bị Thú Nhân tộc áp sát, không chết cũng tàn phế. Vương Anh Kiệt hít sâu một hơi, quát to một tiếng, chính là Trấn Thần Hống.

Hắn chưa tìm được Ngọc Hồn Tinh bày trận, 《 Thái Hư Đoán Thần Quyết 》 chỉ tu luyện đến tầng thứ ba. Hắn thi triển Trấn Thần Hống, đối với tu sĩ Hợp Thể vẫn có một chút ảnh hưởng, chỉ là so với Vương Trường Sinh thi triển Trấn Thần Hống kém xa.

Tốc độ Hùng Hạo chậm lại, không gian nổi lên dao động, một bàn tay màu vàng bỗng dưng hiện lên, vỗ lên trên người Hùng Hạo, Hùng Hạo nhanh chóng rơi về phía mặt đất, nhưng hắn cũng không có gì đáng ngại.

Hắn đang muốn tiếp tục công kích Vương Anh Kiệt, đôi mắt Vương Anh Kiệt sáng lên một đợt hào quang màu vàng óng chói mắt, có thể nhìn thấy một vòng xoáy màu vàng, Càn Dương Huyễn Mục.

Hùng Hạo cảm giác trời đất xoay chuyển một trận, hoàn cảnh chung quanh biến đổi, đột nhiên xuất hiện ở một mảng dãy núi màu đỏ đậm, ánh lửa ngập trời.

“Đồng thuật!”

Hùng Hạo cả kinh biến sắc, hắn từng giao thủ với không ít tu sĩ Nhân tộc, hiếm có ai nắm giữ đồng thuật, ngẫu nhiên gặp được, đều là đồng thuật loại phụ trợ, ví dụ như nhìn thấu ảo thuật.

Vương Anh Kiệt tiến cấp Hợp Thể kỳ, thi triển Càn Dương Huyễn Mục, uy lực tăng lên rất nhiều, trong thời gian ngắn, Hùng Hạo không có cách nào khôi phục tỉnh táo.

Đôi mắt Hùng Hạo dại ra, đứng ở giữa không trung.

Hai cái đầu của Song Thủ Hỏa Viên đều phun ra một ngọn lửa màu đỏ, đánh lên trên thân Hùng Hạo.

Vương Anh Kiệt giơ tay phải, một đạo hào quang màu vàng óng bắn ra, nháy mắt đã đến đỉnh đầu Hùng Hạo, rõ ràng là một hạt châu lóe ra hào quang màu vàng óng, Canh Kim Lôi Châu, khắc tinh của tu sĩ thân thể mạnh mẽ.

Vương gia ở Thanh Ly hải vực mở cửa hàng làm ăn, thu thập tài nguyên tu tiên của Thanh Ly hải vực, vận chuyển về đảo Thanh Liên, luyện khí sư trong tộc có càng nhiều tài liệu luyện khí hơn.

Hào quang màu vàng óng lóe lên, một mảng lôi quang màu vàng chói mắt sáng lên, bao phủ bóng người Hùng Hạo.

Vương Anh Kiệt giơ tay phải, một ngọc tỷ năm màu rời tay, nháy mắt phóng to, hướng thẳng đến lôi quang màu vàng.

“Phành phành” hai tiếng vang trầm, ngọc tỷ năm màu khẽ nhoáng lên một cái, bay ngược đi mấy chục trượng, lôi quang tan đi, hiện ra bóng người Hùng Hạo.

Ngoài thân hắn máu tươi đầm đìa, trên người có thể nhìn thấy nhiều vết máu, nhưng thương thế không nặng, một viên Canh Kim Lôi Châu còn chưa thể làm hắn bị thương nặng.

Vương Anh Kiệt có chút kinh ngạc, thân thể Thú Nhân tộc mạnh như vậy sao? Đổi làm tu sĩ Nhân tộc bình thường, trúng một viên Canh Kim Lôi Châu, không chết cũng bị thương nặng.

Hùng Hạo ánh mắt âm trầm, mặt đầy sát khí.

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, ngay sau đó là một tiếng đao ngân chói tai vang lên. Hùng Hạo theo bản năng vung hai lưỡi rìu, đón đỡ phía sau.

Một ánh đao cao ngút trời ánh vàng rực rỡ bắn nhanh đến, bị hai lưỡi rìu của hắn chặn. Màn hào quang màu vàng tán loạn, hiển nhiên là ba người bọn Vương Nhất Đao phá đi trận pháp.

“Sao có khả năng!”

Hùng Hạo kinh hô, cho dù hắn bận đối phó Vương Anh Kiệt cùng Liễu Hồng Tuyết, không có cách nào an tâm khống chế trận pháp, ba người bọn Vương Nhất Đao sao nhanh như vậy đã phá đi trận pháp?

Bạn cần đăng nhập để bình luận