Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6614: Liệt Dương Tiên Quân (2)

“Ta cũng chưa nhìn thấy, Vương đạo hữu trực tiếp thu đi. Minh đạo hữu cho rằng là U Minh Thần Thạch, chưa thể xác định, đã bị Vương đạo hữu mua. Ta từng phái người hỏi chủ món đồ, hắn từ động phủ tọa hóa của tu sĩ Kim Tiên phát hiện, hắn cũng không biết là cái gì, vốn định bán cho chúng ta, người bên dưới cũng không biết, đưa giá rất thấp, hắn liền giữ lại tự mình bán.”

Bạch Vận nói.

“Vương đạo hữu dùng cái gì đổi đi?”

Huyền Hâm truy hỏi.

“Một bộ trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, một viên Lưỡng Nghi Kim Phách Đan cùng một món trung phẩm tiên khí, hắn khẳng định biết giá trị của món đồ kia, lấy ra nhiều đồ như vậy trao đổi, nói không chừng là Hồng Mông linh bảo hoặc vật bổn nguyên.”

Bạch Vận nói.

Món đồ này vốn nên của Kim Oa tộc, bởi vì tộc nhân không có ánh mắt, tự dưng bỏ lỡ một tài liệu quý giá.

Nàng lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu trắng, đánh vào một đạo pháp quyết, trong mắt lóe lên sự ngạc nhiên.

“Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”

Huyền Hâm hỏi.

“Chỗ ở của Vương đạo hữu trào ra không ít người, nhắm chừng là linh thú của hắn phân tán ra, rời khỏi phường thị.Tộc nhân của chúng ta cảm thấy có kỳ quái, sẽ báo cáo, xem ra đồ vật kia không phải Hồng Mông linh bảo cùng vật bổn nguyên, loại đồ vật này có thể đụng tới một món đã rất không tệ rồi, hẳn là tài liệu luyện khí quý hiếm nào đó.”

Bạch Vận phân tích.

“Khó mà nói, nhưng không cần thiết cạnh tranh với bọn họ. Phân phó xuống, về sau lại có tài liệu tương tự, chịu thiệt một chút mua lấy. Ngươi sẽ không là phái người theo dõi Vương đạo hữu chứ?”

Huyền Hâm nhíu mày nói.

“Không có nha! Tộc nhân của chúng ta đi ngang qua Kim Trúc viên, nhìn thấy không ít tu sĩ xa lạ đi ra, cảm thấy kỳ quái, lúc này mới báo lên, ta chưa ngu xuẩn như vậy, phái người theo dõi ân nhân cứu mạng của Huyền Lang.”

Bạch Vận nói.

“Phân phó xuống, không cần để ý tới Vương đạo hữu cùng Kim Trúc viên khác thường, miễn cho Vương đạo hữu hiểu lầm. Ta cũng không muốn bởi vì một món tài liệu chưa biết trêu chọc hai vị đại địch cho bản tộc.”

Huyền Hâm phân phó, giọng điệu nghiêm khắc.

Bạch Vận đáp ứng, ngón tay thao tác một phen ở trên pháp bàn.

...

Hạo Thiên đảo, một tòa cung điện màu vàng khí thế hoành tráng, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng “Liệt Dương điện”.

Một nam tử áo bào vàng dáng người khôi ngô ngồi ở trên chủ tọa, ánh mắt uy nghiêm, cho người ta một loại cảm giác áp bách cường đại.

Ninh Thanh Thư đứng ở một bên, đang báo cáo với nam tử áo bào vàng.

“Lưu sư thúc, việc này là chúng ta sơ ý, không ngờ Âm Dương Song Ma có Hoàng Lương tiên phù.”

Ninh Thanh Thư thật cẩn thận nói, bọn họ bị Âm Dương Song Ma đùa giỡn, quá mất mặt rồi.

“Hừ, ta muốn nghe không phải loại lời này, ta cũng không muốn hỏi trách, ta muốn biết khi nào mới có thể bắt được Âm Dương Song Ma. Tần Hâm mất tích, ngươi tìm không thấy, bây giờ Âm Dương Song Ma giết đệ tử của ta, ngươi cũng tìm không thấy, ngươi cũng quá có năng lực rồi nhỉ!”

Ông lão áo bào vàng hừ lạnh một tiếng, giọng điệu lạnh như băng.

Liệt Dương Tiên Quân, Đại La Kim Tiên sơ kỳ.

Hắn tiến vào Đại La Kim Tiên còn chưa đến vạn năm, hai đệ tử lần lượt mất tích, trong đó một người bị giết, thông qua kim thân trong Truyền Thừa Bảng báo tin, Tần Hâm còn chưa có bất cứ tin tức gì.

Hắn vừa mới tiến vào Đại La Kim Tiên liền xuất hiện loại chuyện này, mất hết mặt mũi.

“Đệ tử đã mời một vị Thiên Xu Thần Quân, hắn tinh thông bói toán thôi diễn, hẳn là có thể thôi diễn được vị trí của Âm Dương Song Ma cùng Tần sư điệt.”

Ninh Thanh Thư khẩn trương nói.

Liệt Dương Tiên Quân nghe xong lời này, sắc mặt giãn ra, nói: “Vậy còn tương đối, vậy ngươi mau đi mời người này ra tay, ta hy vọng ngươi lần sau tới đây là có tin tức tốt, mà không phải thỉnh tội, thỉnh tội là biểu hiện của vô năng.”

“Vâng, đệ tử rõ.”

Ninh Thanh Thư đáp ứng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Liệt Dương Tiên Quân hài lòng gật gật đầu, phất phất tay, bảo Ninh Thanh Thư lui xuống.

...

Thời gian thấm thoát, mười năm trôi qua.

Kim Oa hải vực, Kim Oa phường thị, Kim Trúc viên.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đám người Vương Thôn Thiên, Vương Lân, Vương Hoàn Vũ đứng ở trước mặt bọn họ.

Vương Thôn Thiên đang báo cáo, bọn họ phụng mệnh ở Kim Oa phường thị tìm kiếm Hắc Não Ngọc Lung Thạch, chưa thể tìm được khối thứ hai.

“Xem ra có thể đạt được khối Hắc Não Ngọc Lung Thạch kia là ngẫu nhiên. Bỏ đi, có một khối cũng không tệ.”

Vương Trường Sinh nói.

“Chúng ta ở lại Kim Oa phường thị thời gian không ngắn rồi, có thể đi nơi khác chuyển động một chút.”

Uông Như Yên đề nghị. Bọn họ vốn muốn du lịch, nếu không phải đạt được một khối Hắc Não Ngọc Lung Thạch, bọn họ căn bản sẽ không ở lại Kim Oa hải vực lâu như vậy, đã sớm rời khỏi.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, nói: “Bạch phu nhân, chúng ta tính rời khỏi Kim Oa phường thị, chào từ biệt với ngươi.”

“Vương đạo hữu, sao rời khỏi nhanh như vậy, có phải người bên dưới có chỗ không chu đáo hay không?”

Bạch Vận hỏi.

“Cái đó thì không phải, chúng ta có việc trong người, không tiện ở lâu, về sau có rảnh, nhất định tới làm khách.”

Vương Trường Sinh nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận