Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3561: Hậu thủ (2)

Vương gia không có khả năng dựa vào Trấn Hải cung mãi, Trấn Hải cung trợ giúp cũng là có hạn, dù sao tu sĩ Luyện Hư của Trấn Hải cung cũng không ít.

Nếu Uông Như Yên có thể luyện chế ra Thiên Lôi Hóa Linh Phù, tu sĩ Hợp Thể trở xuống độ kiếp đều sẽ thoải mái hơn chút, một điểm này rất quan trọng. Theo Vương Trường Sinh biết, các thế lực lớn kia đều nắm giữ thứ tương tự, bí phù, dị bảo, trận pháp hoặc bảo vật khác, có thể khiến tu sĩ Luyện Hư độ đại thiên kiếp càng thêm thoải mái, Tinh Hỏa tộc có thể luyện chế một loại bảo vật gọi là Hỏa Tiêu Bảo Châu, Hỏa Tiêu Bảo Châu có thể suy yếu uy lực đại thiên kiếp của tu sĩ Hợp Thể, chính bởi vì như thế, Tinh Hỏa tộc mới có thể ở trong vạn năm phát triển trở thành một trong năm chủng tộc lớn của Huyền Linh đại lục.

Nửa trang Thiên Hư Ngọc Thư nếu nộp lên Trấn Hải cung, chỉ có thể đổi được một khoản tài nguyên tu tiên, làm ăn một phát xong luôn. Lấy năng lực thu thập tài nguyên tu tiên của Trấn Hải cung, khẳng định mạnh hơn Vương gia, gián tiếp tăng lên độ khó thu thập tài liệu của Vương gia, Uông Như Yên muốn luyện chế ra Thiên Lôi Hóa Linh Phù liền càng khó.

Trấn Hải cung gia nghiệp lớn, nửa trang Thiên Hư Ngọc Thư ghi lại thuật chế phù, đối với Trấn Hải cung mà nói không tính là thứ đặc biệt quý hiếm, không có khả năng cho thứ gì quá quý trọng.

Bởi vậy, Vương Trường Sinh tạm không tính giao nửa trang Thiên Hư Ngọc Thư cho Trấn Hải cung, nếu là một ngày nào Vương gia gặp nguy cơ, nửa trang Thiên Hư Ngọc Thư nói không chừng có thể cứu Vương gia một mạng.

Đương nhiên, Vương Trường Sinh cũng ôm tâm lý may mắn, bên ngoài đều biết Vương gia là gia tộc tu tiên phụ thuộc Trấn Hải cung, cho dù bên ngoài biết được Vương Mạnh Bân đạt được Thiên Hư Ngọc Thư, chưa chắc sẽ nhìn chằm chằm Vương gia không tha. Vương gia có lẽ đã nộp lên Trấn Hải cung, ai có thể chứng minh Vương gia chưa mang Thiên Hư Ngọc Thư nộp lên cho Trấn Hải cung?

Một lần này diệt trừ tu sĩ Luyện Hư của Đặng gia cùng Thanh Vân môn, Vương Trường Sinh đạt được không ít thứ tốt. Kho báu của Đặng gia bị Vương Trường Sinh cướp đoạt hết, thông thiên linh bảo đã có ba mươi lăm món, đáng tiếc không có trung phẩm thông thiên linh bảo.

Đặng gia từng có trung phẩm thông thiên linh bảo, nhưng hủy ở trên tay cường địch.

Trừ thông thiên linh bảo, mười lăm khối cực phẩm linh thạch, một đống tài liệu luyện khí, hơn bốn trăm triệu khối linh thạch, linh dược trên ngàn năm dưới vạn năm có hơn ba ngàn cây, hơn hai mươi viên yêu đan bậc sáu, hơn một ngàn viên yêu đan bậc năm.

Đặng gia và Thanh Vân môn thời kỳ cường thịnh rất giàu có, nhưng đã xuống dốc, bảo vật tổ tiên lưu lại đều dùng hết rồi, bởi vậy, truyền thừa lâu đời nữa, bảo vật lưu lại nhiều nữa, hậu nhân không chịu cố gắng, nếu bại gia tử nhiều, nhiều bảo vật nữa cũng vô dụng, sớm hay muộn có một ngày phá hết.

Ở trong mắt Vương Trường Sinh, quý giá nhất là một viên yêu đan Phệ Linh Thử bậc sáu trung phẩm. Phệ Linh Thử là hậu duệ của Thôn Thiên Thử, Phệ Linh Thử không giống với yêu thử có được một chút huyết mạch Thôn Thiên Thử, kẻ trước huyết mạch tinh thuần, tiềm lực đặc biệt lớn.

Nghiêm khắc mà nói, viên yêu đan này cũng không phải của Đặng gia, Đặng gia tiêu diệt Ninh gia, từ kho báu Ninh gia cướp được, không ngờ tiện nghi Vương Trường Sinh.

Một lần này đối phó hai thế lực, Vương Trường Sinh phát tài một khoản lớn, điều này làm hắn có ý nghĩ lệch lạc, nếu là lại diệt vài thế lực có tu sĩ Luyện Hư tọa trấn, chẳng phải là càng giàu có hơn.

Nhưng hắn rất nhanh đã đánh mất suy nghĩ sai lệch này, thường đi ở bờ sông nào có tránh được ướt giày, hắn luôn cảnh báo mình mãi, một lần này đối phó Đặng gia và Thanh Vân môn là bất đắc dĩ mới làm, một khi bí mật Thiên Hư Ngọc Thư tiết lộ, Vương gia có họa diệt tộc.

Hắn tốn sức rất lớn, lúc này mới đánh tan đi suy nghĩ lệch lạc, bây giờ nhớ lại, trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra biểu cảm lòng còn sợ hãi.

Hắn thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, trở thành một tà tu chuyên môn giết người đoạt bảo.

Một ít tu sĩ cấp cao kẹt ở một cảnh giới nhiều năm hoặc nguyên nhân khác, động lòng tham, bị lòng tham khống chế, tẩu hỏa nhập ma, làm ra chuyện ngu xuẩn thấy lợi tối mắt, ví dụ như một ít tu sĩ chính đạo, chậm chạp không thể đột phá, vì tiến vào cảnh giới cao hơn hoặc nguyên nhân khác, đột nhiên tính tình thay đổi hẳn biế, bắt đầu giết người đoạt bảo.

Công pháp ma đạo tương đối cấp tiến, tu sĩ tu luyện công pháp ma đạo dễ xuất hiện loại tình huống này hơn. Ví dụ như Huyết Đao Chân Quân, vì tiến vào Hóa Thần hậu kỳ, giết sạch tu sĩ cấp cao Băng Hải giới, huyết tế luyện công.

Vương Trường Sinh lấy ra tấm đưa tin, đánh vào một pháp quyết, phân phó: “Thanh Thành, đến đỉnh Thanh Liên một chuyến, ta có lời hỏi con.”

“Con biết rồi, cha, con đi qua luôn.”

Vương Thanh Thành đáp ứng.

Không qua bao lâu, Vương Thanh Thành xuất hiện ở trước mặt Vương Trường Sinh, hắn báo cáo với Vương Trường Sinh một phen tình huống của gia tộc trăm năm gần đây.

“Anh Kiệt cùng Mạnh Bân đều đã tiến vào Luyện Hư kỳ?”

Vương Trường Sinh ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen, như vậy, Vương gia đã có sáu vị chiến lực Luyện Hư kỳ.

“Đúng vậy, tộc nhân tu luyện đến Hóa Thần hậu kỳ của gia tộc chúng ta không ít.”

Vương Thanh Thành có chút hưng phấn nói. Vương Thu Dục cùng Liễu Hồng Tuyết đều đang bế quan tu luyện, nếu là bọn họ tiến vào Luyện Hư kỳ, Vương gia sẽ có luyện đan sư bậc sáu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận