Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5890: Mạnh Bân báo tin

“Trong ba ngàn năm đi! Ta cũng có rất nhiều việc cần làm.”

Vương Trường Sinh nói.

Mục Yến Nhi đáp ứng, nói chuyện phiếm chốc lát, cáo từ rời khỏi.

Vương gia gia nghiệp lớn, lại có Kim Tàm Thượng Nhân bảo đảm, nàng cũng không lo lắng Vương Trường Sinh sẽ nuốt đồ của nàng.

Quay về Thanh Liên đảo, Vương Trường Sinh đi vào một gian mật thất.

Ly Thủy Thần Tinh là tiên quặng bậc hai, có thể dùng cho luyện chế tiên khí loại phòng ngự, khá quý giá, bằng không Vương Trường Sinh đã giao cho đám người Vương Tông Vân luyện chế.

Vương Trường Sinh lấy ra một cái bình ngọc màu trắng, nhổ nắp bình, một đạo hào quang màu trắng bay ra, hóa thành một con hỏa tước màu trắng to bằng bàn tay, nhiệt độ trong phòng nhanh chóng giảm xuống, mặt đất bắt đầu kết băng.

Tiên diễm bậc một!

Hỏa tước màu trắng vừa xuất hiện, đôi cánh vỗ nhẹ một cái, đánh về phía Vương Trường Sinh.

Ngón trỏ tay phải Vương Trường Sinh nhẹ nhàng điểm một cái, một đạo hào quang màu lam bắn ra, đánh trúng hỏa tước màu trắng, thân thể hỏa tước màu trắng nổ tung, hóa thành một mảng lớn ngọn lửa màu trắng.

Ngọn lửa màu trắng này chậm rãi ngưng tụ, lần nữa hóa thành một con hỏa tước màu trắng.

Một con hỏa phượng màu lam tuyết lao tới, cắn xé cùng hỏa tước màu trắng.

Hỏa tước màu trắng hiển nhiên không phải đối thủ, không qua bao lâu đã bại trận, thân thể trở nên không trọn vẹn.

Không đến nửa khắc đồng hồ, hỏa tước màu trắng đã bị hỏa phượng màu lam tuyết cắn nuốt.

Hỏa phượng màu lam tuyết nhẹ nhàng vỗ đôi cánh, hóa thành một quả cầu băng màu lam tuyết thật lớn, nó cần thời gian nhất định, mới có thể luyện hóa tiên diễm bậc một.

Vương Trường Sinh cũng không vội luyện khí, chờ Lưu Ly Băng Diễm luyện hóa ngọn tiên diễm này, hiệu suất luyện khí càng cao hơn.

Hắn lấy ra một tấm ngọc giản màu đen, dán ở mi tâm, nhắm hai mắt.

Ngọc giản ghi lại《 Thiên Hồn Bảo Điển 》, hắn đã tu luyện thành công ba tầng đầu, nhưng chưa thể tìm hiểu ra thần hồn pháp tắc, nếu có thiên tài địa bảo phụ trợ tìm hiểu pháp tắc, có lẽ sẽ thoải mái hơn một chút.

...

Nửa năm thời gian, rất nhanh đã trôi qua.

Một lá bùa truyền âm bay vào, lơ lửng ở trước mặt Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh tựa như có điều phát hiện, mở mắt ra, lấy ngọc giản xuống.

Hắn búng ngón tay, một đạo hào quang màu lam bay ra, đánh trúng bùa truyền âm, bùa truyền âm tự bốc cháy, tiếng của Uông Như Yên vang lên: “Phu quân, Mạnh Bân đã trở lại, bọn Thanh Sơn kiếm được Ngộ Đạo Quả, bảo chúng ta tự mình đi Hỗn Độn đại lục một chuyến, Mạnh Bân về báo tin.”

“Ngộ Đạo Quả!”

Vương Trường Sinh đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh phản ứng lại, lao ra khỏi mật thất. Hắn tới trong sân, nhìn thấy Vương Mạnh Bân cùng Uông Như Yên ngồi ở trong đình đá, đang nói cái gì.

“Mạnh Bân, Thanh Sơn từ nơi nào kiếm được Ngộ Đạo Quả?”

Vương Trường Sinh truy hỏi.

Ngộ Đạo Quả giá trị xa xỉ, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, cái này nếu để lộ tin tức, Vương gia khẳng định có họa diệt tộc.

“Cháu cũng không rõ, chúng cháu bị Mạnh Ngọc Điệp sai khiến đi tra xét tình huống hỗn độn thú...”

Vương Mạnh Bân nói đơn giản một lần tình hình sự việc.

Nghe xong Vương Mạnh Bân kể, Vương Trường Sinh vui mừng gật gật đầu.

Đám người Vương Thanh Sơn kiếm được thứ tốt, biết giữ lại một phần cho bọn họ.

“Mạnh Bân, cháu tọa trấn Thanh Liên đảo, chúng ta lập tức chạy tới Hỗn Độn đại lục, việc này không thể truyền ra ngoài.”

Vương Trường Sinh phân phó.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Mạnh Bân đáp ứng.

“Xem ra Hỗn Độn đại lục cơ duyên không ít, dẫn Thu Lâm theo, xem nó có thể bói toán được cơ duyên khác hay không đi!”

Uông Như Yên đề nghị.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, bọn họ dẫn theo Vương Thu Lâm rời khỏi Thanh Liên đảo, đám người Vương Thôn Thiên, Vương Mộng Ly cũng đi theo.

Bọn họ còn mang đi 《 Tứ Thần Quyết 》, tính giao cho Vương Thanh Linh tu luyện.

...

Hỗn Độn đại lục, Xích Yến thành.

Trong thành cửa hàng san sát, trên đường dòng người như dệt cửi, có thể nhìn thấy bóng dáng không ít tu sĩ Chân Tiên.

Một tòa trang viên rộng lớn, Mộ Dung Chính Hiền, Lạc Thủy tiên tử cùng một ông lão áo bào tím dáng người gầy ngồi ở trong một đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

“Đáng tiếc bọn Vân Thường, lấy tư chất của bọn nó, có xác suất rất lớn tiến vào Kim Tiên kỳ.”

Ông lão áo bào tím dùng một loại giọng điệu tiếc hận nói.

Mộ Dung Chính Quang, Kim Tiên sơ kỳ.

“Ta ở Thiên Cơ thành đạt được một khẩu trung phẩm Diệt Tiên Pháo, thu hoạch không nhỏ, nhưng mấy con hỗn độn thú nhắc tới Ngộ Đạo Quả, chẳng lẽ trong Thiên Cơ thành có Ngộ Đạo Quả?”

Mộ Dung Chính Hiền nghi hoặc nói.

Hắn ở Thiên Cơ thành giết nhiều con hỗn độn thú, hai con hỗn độn thú năm màu có thể mở miệng nói tiếng người, chúng nó nhắc tới Ngộ Đạo Quả.

“Chưa ở trong thành tìm được tu sĩ khác?”

Lạc Thủy tiên tử tò mò hỏi.

“Chưa, có thể không có bao nhiêu tu sĩ phát hiện Thiên Cơ thành đi! Dù sao Thiên Cơ thành hiện thế ngẫu nhiên, Bạch Mã sơn mạch vị trí địa lý hẻo lánh, hiếm có tu sĩ đến nơi đó.”

Mộ Dung Chính Hiền phân tích.

“Hỗn độn thú đã nhắc tới Ngộ Đạo Quả, nói rõ cây Ngộ Đạo Quả rất có thể hiện thế ở trong Thiên Cơ thành, ngươi đã đi chậm, cây Ngộ Đạo Quả đã rời khỏi, xem ra có người dã đạt được Ngộ Đạo Quả.”

Sắc mặt Lạc Thủy tiên tử ngưng trọng, nếu để nàng đạt được một trái Ngộ Đạo Quả, ngộ tính tăng vọt, năng lực thôi diễn hoặc là bói toán đều sẽ đề cao không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận