Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5379: Thanh Sơn hiến vật quý (2)

“Về sau nếu có cơ hội, lại đi Thiên Khung giới tìm kiếm bọn họ đi! Phiền toái của gia tộc chúng ta cũng không nhỏ, ta đã phái người đi diệt Kim Xi tộc cùng Thiên Hỏa cung, trong thời gian ngắn, bọn họ cũng chưa về được, chờ bọn họ trở về là tốt rồi.”

Sắc mặt Vương Trường Sinh ngưng trọng, mặc kệ bọn họ trả giá đắt bao nhiêu mới tiêu diệt đám người Hỏa Vân Tử, ở trong mắt Đại Thừa đại tộc bọn Đông Sơn, bọn họ sẽ không coi Vương gia trở thành thế lực bình thường đối đãi nữa, một lần sau làm không tốt sẽ có kẻ địch thực lực mạnh hơn tới đối phó Vương gia.

Tu sĩ Đại Thừa trung kỳ linh vực đại thành? Hay là tu sĩ Đại Thừa trung kỳ mở một khiếu? Thậm chí là Đại Thừa hậu kỳ?

Tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ tự mình đối phó Vương gia tỷ lệ rất thấp, nhưng ai có thể cam đoan không có tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ ra tay, nếu là hắn mở một khiếu, thật ra cũng không sợ.

Bốn người bọn Vương Thanh Sơn gật gật đầu, nói chuyện phiếm chốc lát, bọn họ liền lui xuống.

Vương Hướng Vinh khống chế khóa linh bảo thuyền tới Thương Hải, một là vận chuyển tài nguyên tu tiên cho tộc nhân Thương Hải, hai là thăng cấp linh mạch, Vương Thanh Sơn tới Trấn Hải cung, mang đồ vật Trần Nguyệt Dĩnh bảo hắn chuyển giao giao cho Tống Ngọc Thiền. Vương Thanh Thành trở về bế quan tu luyện, Vương Mạnh Bân quay về chỗ ở.

Bạch Ngọc Kỳ đã tiến vào Hợp Thể đại viên mãn, đang bế quan trùng kích Đại Thừa kỳ.

Tiễn bước bọn họ, Vương Trường Sinh đi vào Lưu Ly điện, lấy ra lệnh bài mở cửa, một luồng lực lượng cực lạnh thổi quét ra.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của hắn, là lợi dụng Thiên Hỏa đại trận bồi dưỡng ra linh diễm bậc tám, nhưng kế hoạch không theo kịp biến hóa, hắn còn chưa bồi dưỡng ra linh diễm bậc tám, Vương Thanh Sơn đã hỗ trợ kiếm được một ngọn linh diễm bậc tám.

Vương Trường Sinh vẫy tay một cái, Lưu Ly Băng Diễm bay ra, chui vào ống tay áo, cửa đóng lại.

Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh đi vào một gian mật thất.

Hắn khởi động cấm chế, trên vách đá chợt toát ra lượng lớn phù văn huyền ảo, tản mát ra một đợt dao động cấm chế mãnh liệt.

Hắn mở nắp Thanh Dương Đỉnh, một ngọn lửa màu trắng bay ra, hóa thành một con hỏa phượng màu trắng hình thể thật lớn, nhiệt độ trong phòng nhanh chóng giảm, xuất hiện lượng lớn băng sương, tầng băng nhanh chóng lan tràn.

Hỏa phượng màu trắng vừa xuất hiện, một nắm đấm khổng lồ màu lam chợt lóe lao đến, đánh trúng hỏa phượng màu trắng.

Thân thể hỏa phượng màu trắng vỡ ra, hóa thành vô số ngọn lửa màu trắng, những ngọn lửa màu trắng này nhanh chóng tụ tập lại với nhau, lần nữa hóa thành một con hỏa phượng màu trắng, vừa ngưng tụ thành hình, một nắm đấm khổng lồ màu lam đánh tới, đập nó vỡ nát.

Sau thời gian một chén trà, một mảng lớn ngọn lửa màu trắng lơ lửng ở trước mặt Vương Trường Sinh, những ngọn lửa màu trắng này chậm rãi ngưng tụ lại với nhau.

Vương Trường Sinh phất tay áo, một con hỏa phượng màu lam tuyết bay ra, cắn nuốt ngọn lửa màu trắng, ở dưới sự phối hợp của hắn, hỏa phượng màu trắng căn bản không có sức phản kháng, từng chút một bị hỏa phượng màu lam tuyết cắn nuốt.

Vương Trường Sinh bấm quyết không dừng, giúp Lưu Ly Băng Diễm luyện hóa linh diễm bậc tám, cái này cần thời gian nhất định.

Bảy ngày sau, Vương Trường Sinh từ mật thất đi ra, Lưu Ly Băng Diễm đã cắn nuốt linh diễm bậc tám, lâm vào ngủ say.

Hắn đi vào một gian mật thất, tắm rửa thay quần áo, ngồi thiền điều tức.

Người tu đạo cũng không phải quá chú trọng lễ nghi phiền phức, nhưng ở một ít trường hợp đặc biệt quan trọng, có chút quy củ vẫn phải giữ.

Tu đạo tới nay, vô luận là luyện chế bảo vật hay tìm hiểu linh vực, Vương Trường Sinh đều chưa từng trịnh trọng như vậy, một lần này thì khác, hắn muốn khai khiếu.

Bí pháp khai khiếu bắt nguồn từ tiên giới, hạ giới chỉ có công pháp khai khiếu cấp thấp nhất. Cho dù như thế, có rất nhiều thế lực lớn lâm vào điên cuồng, không tiếc đánh nhau to.

Thang tộc lấy ra 《 Khai Khiếu Quyết 》, chỉ có thể mở một khiếu, đã khiến Thiên Hỏa cung cùng Kim Xi tộc không thể từ chối, xuất động tám vị Đại Thừa đối phó Vương gia, từ nơi này có thể nhìn ra bí pháp khai khiếu quý giá.

Cái này cũng khiến Vương Trường Sinh biết 《 Huyền Anh Khai Khiếu Đại Pháp 》 quý giá bao nhiêu, đáng tiếc chỉ có phương pháp tu luyện ba tầng đầu, không biết Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh có ghi lại phương pháp tu luyện tiếp theo hay không.

Vương Trường Sinh lấy ra một tấm ngọc giản màu trắng, dán ở mi tâm, ngọc giản ghi lại là tâm đắc khai khiếu của các đời tổ tiên Diệp gia.



Ba ngày sau, Vương Trường Sinh lấy ngọc giản xuống, sắc mặt ngưng trọng.

Hắn lấy ra ba cái hộp ngọc, bên trong phân biệt chứa Tinh Hà Thần Sa, Càn Dương Ngọc Tủy, Lưỡng Nghi Mã Não Thạch, đây là tài liệu mở khiếu thứ nhất, ba loại tài liệu mở một khiếu.

Một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ từ đầu Vương Trường Sinh bay ra, lơ lửng giữa không trung.

Vương Trường Sinh mở ra hộp ngọc, lộ ra tài liệu bên trong.

Nguyên Anh cỡ nhỏ vẫy tay một cái, một ít hạt cát lóe ra hào quang màu bạc bay ra, chính là Tinh Hà Thần Sa.

Tinh Hà Thần Sa bay về phía Nguyên Anh cỡ nhỏ, bao vây thân thể Nguyên Anh cỡ nhỏ. Ngoài thân Nguyên Anh cỡ nhỏ tỏa ra một mảng hào quang màu bạc mỏng manh, Vương Trường Sinh không ngừng bấm pháp quyết, đánh vào từng đạo pháp quyết.

Một tòa trang viên yên tĩnh, Vương Vĩnh Thiên, Vương Lập Hà, Vương Hoa Duyệt, Vương Mưu Sâm, Vương Nhất Nhị, Vương Tông Khuyết ngồi ở trong đình đá, đang nói cái gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận