Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3647: Tàn hồn Mặc Kỳ Lân

Nguyên Hiểu hòa thượng giơ tay phải, mười tám lá bùa ánh sáng màu vàng kim lập lòe bay ra, lơ lửng ở giữa không trung, mặt ngoài mỗi một lá bùa trải rộng phù văn màu vàng lớn bằng hạt gạo, mơ hồ cấu thành một hình ảnh huyền ảo.

“Tật (mau)!”

Nguyên Hiểu hòa thượng khẽ quát một tiếng, mười tám lá bùa màu vàng hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán, bay ra hơn trăm dặm liền dừng lại, ánh sáng màu vàng kim nở rộ, mười tám lá bùa màu vàng nhập vào lòng đất không thấy nữa.

“Trận phù bậc sáu! Trình độ của Nguyên Hiểu đại sư ở phương diện phù triện không thấp nha! Lấy phù bày trận.”

Uông Như Yên kinh ngạc than thở. Muốn luyện chế trận phù, cần tinh thông phù triện cùng trận pháp, Uông Như Yên chỉ có thể nói hiểu chút trận pháp, chưa nói tới tinh thông trận pháp.

“Ha ha, so với sư phụ, bần tăng kém xa.”

Nguyên Hiểu hòa thượng cười ha ha nói, nhắc tới mình sư phụ, trên mặt tàn đầy tự hào.

Nguyên Hiểu hòa thượng bố trí xong trận pháp, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi đến trung ương trận pháp, trong không gian chợt hiện ra nhiều điểm hơi nước màu lam, Uông Như Yên đang muốn thổi, Song Đồng Thử trên vai Vương Trường Sinh lập tức phát ra tiếng kêu chói tai, chui trở về trong lòng Vương Trường Sinh, thân thể run lên, không ngừng phát ra tiếng kêu “chít chít”, tựa như gặp cái gì đáng sợ.

“Không ổn, Bích U Mãng đã phát hiện chúng ta.”

Vương Trường Sinh biến sắc hẳn, kinh hô.

“Lúc trước đang độ đại thiên kiếp, lười để ý tới ngươi, thế mà còn dám dẫn người tìm tới cửa. Vừa lúc, ăn các ngươi tẩm bổ, ta khôi phục càng nhanh hơn.”

Một giọng nữ tử lạnh lẽo vô cùng đột nhiên vang lên.

Vừa dứt lời, trên không sáng lên một luồng ánh sáng màu xanh, hiện ra một con mãng xà khổng lồ toàn thân màu xanh biếc, ngoài thân tràn ngập vết thương, chính là Bích U Mãng.

Nó vừa hiện thân, mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một đạo ánh sáng màu xanh lá, sau khi bay lên trời, hóa thành một đám mây màu xanh lá lớn ngàn dặm, sắc trời chợt tối đi.

Đám mây màu xanh lá sau khi kịch liệt quay cuồng, giọt mưa màu xanh lá to như hạt đậu trút xuống.

Không gian phụ cận Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên chợt hiện ra lượng lớn hơi nước màu lam, hóa thành một mảng nước biển xanh thẳm, nước biển kịch liệt quay cuồng, hóa thành một vòi rồng sóng nước thô to, hướng thẳng đến đám mây màu xanh lá.

Vương Trường Sinh búng hai ngón tay, một luồng ánh sáng màu trắng bắn ra, nhập vào trong vòi rồng sóng nước, vòi rồng sóng nước nháy mắt kết băng, biến thành một cây mâu băng màu trắng, đâm về phía đám mây màu xanh lá.

Giọt mưa màu xanh lá nhỏ xuống ở trên mâu băng màu trắng, nhất thời bốc lên một làn khói, mâu băng màu trắng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hủ hóa.

Giọt mưa màu xanh lá nhỏ xuống trên mặt đất, lập tức ăn mòn ra một cái lỗ lớn, rơi trên cỏ cây, cỏ cây trực tiếp chết héo.

Nguyên Hiểu hòa thượng lấy ra một cái mõ màu vàng to bằng bàn tay, linh quang lập lòe, cầm một cái chùy nhỏ nhẹ nhàng gõ mõ.

Theo từng đợt phạm âm vang lên, từng quầng sáng màu vàng khuếch tán ra, giọt mưa màu xanh lá va chạm vào quầng sáng màu vàng, nháy mắt tán loạn.

Hơn trăm đỉnh núi bị giọt mưa màu xanh lá dày đặc hủ hóa, lượng lớn cỏ cây nhanh chóng chết héo, sau đó bị giọt mưa màu xanh lá dày đặc hóa thành hư ảo.

Lượng lớn yêu thú cấp thấp chạy ra khỏi hang ổ, nhưng chúng nó căn bản không chạy được xa, giọt mưa màu xanh lá dày đặc nhỏ xuống ở trên thân chúng nó, thân thể chúng nó nhanh chóng bị ăn mòn, cuối cùng hóa thành tro bụi.

Bích U Mãng phun ra một quầng sáng màu xanh biếc, còn chưa đụng vào Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, bọn họ đã biến mất, trong phạm vi trăm dặm xuất hiện lượng lớn hơi nước màu lam, hóa thành những Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, có nhiều tới mấy chục người.

Giọt mưa màu xanh lá dày đặc lục tục rơi ở trên người bọn họ, trên người bọn họ bốc lên từng làn khói, biến mất không thấy nữa.

Bích U Mãng đang muốn áp dụng thủ đoạn khác, một tiếng xé gió từ phía sau truyền đến, một dải cầu vồng màu đen từ phía sau đánh tới.

Bích U Mãng đang muốn tránh đi, một tiếng nam tử quát to vang vọng thiên địa cất lên.

Nó vượt qua đại thiên kiếp vốn đã rất suy yếu, phản ứng cùng phòng ngự thua xa trước đây, nghe được thanh âm này, thân thể Bích U Mãng run lên một cái, cầu vồng màu đen cũng đánh ở trên thân nó, nháy mắt nhập vào trong cơ thể nó không thấy nữa.

Diệt Hồn Tiễn, chuyên thương tổn thần hồn, không đến mức tiêu diệt yêu thú này, cũng có thể đủ làm yêu thú này bị thương nặng.

Bích U Mãng phát ra một tiếng kêu thảm thiết thống khổ, một lá bùa ánh sáng màu vàng kim lập lòe từ trên trời giáng xuống, chợt nổ tung, vô số phù văn Phật môn bay ra, hóa thành một cái chuông khổng lồ màu vàng, vây Bích U Mãng ở bên trong.

Bề mặt cái chuông khổng lồ màu vàng có thể nhìn thấy một hình tượng Phật uy nghiêm, linh quang lóe lên không ngừng.

Mười tám luồng ánh sáng màu vàng kim phóng lên cao, hóa thành mười tám cột sáng màu vàng thô to. Mặt ngoài những cột sáng màu vàng này trải rộng phù văn Phật môn huyền ảo, chợt hóa thành một gia thật lớn lm, bao phủ Bích U Mãng ở bên trong.

Thế này còn chưa đủ, một bát tròn ánh sáng màu xanh lập lòe bỗng hiện lên ở trên trời, phun ra một quầng sáng màu xanh, che kín lồng giam màu vàng cùng cái chuông khổng lồ màu vàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận