Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6669: Tin tức bom tấn (2)

Vương Mạnh Bân đi theo thanh niên áo vàng tới trên không quả đồi, nói: “Thẩm đạo hữu, ngươi bây giờ có thể lấy ra món đồ rồi chứ?”

Thanh niên áo vàng lấy ra một viên ngọc thạch màu bạc, đưa cho Vương Mạnh Bân, ngọc thạch màu bạc to bằng quả trứng gà.

Vương Mạnh Bân tiếp nhận ngọc thạch màu bạc, cẩn thận tra xét, hít thở trở nên nặng nề.

“Vật bổn nguyên!”

Vương Mạnh Bân thầm nghĩ, hắn hoàn toàn không ngờ, vậy mà có người lấy vật bổn nguyên để giao dịch.

“Vương đạo hữu, ngươi hẳn là biết giá trị vật này, ta không nói nhiều nữa, thứ ta muốn đâu?”

Thanh niên áo vàng nói, vẻ mặt có chút thấp thỏm.

Vương Mạnh Bân lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu bạc, ném cho thanh niên áo vàng.

Thần thức thanh niên áo vàng đảo qua, lộ vẻ mặt vui mừng.

“Vương đạo hữu, đi mua bán chỉ nói chuyện buôn bán, ta tin được Vương gia các ngươi mới giao dịch với các ngươi.”

Thanh niên áo vàng nghiêm mặt nói.

“Thẩm đạo hữu yên tâm, ta sẽ không truyền ra ngoài, liên quan vật này.”

Vương Mạnh Bân có sự ám chỉ.

“Ta hiểu rồi, ngươi tốt ta tốt mọi người tốt, có duyên sẽ gặp lại.”

Thanh niên áo vàng nói xong lời này, hóa thành một đạo độn quang màu vàng rời khỏi nơi đây.

Vương Mạnh Bân nhìn bóng lưng thanh niên áo vàng rời đi, trên mặt lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.

Đối phương một mình một ngựa tới đây giao dịch, khẳng định đã có sự chuẩn bị ở sau, vật bổn nguyên đã tới tay, Vương Mạnh Bân không cần thiết vẽ rắn thêm chân. Hắn trái lại không lo lắng đối phương tiết lộ ra ngoài, cũng không phải tùy tiện phát tán một tin tức, bên ngoài sẽ tin tưởng, người khác cũng không phải kẻ ngốc.

Vương Mạnh Bân quay về Thanh Liên thành, tới chỗ ở của Vương Thanh Bách, phát ra một tấm bùa truyền âm.

Không qua bao lâu, tiếng của Vương Thanh Bách vang lên: “Tiến vào nói chuyện đi, Mạnh Bân.”

Vương Mạnh Bân bay vào chỗ ở của Vương Thanh Bách, xuất hiện ở trước mặt Vương Thanh Bách.

Hắn nói đơn giản một lần tình huống sự việc, vẻ mặt Vương Thanh Bách đầy chấn động, vậy mà có thể đổi được một vật bổn nguyên, thực sự ra ngoài hắn dự kiến.

“Cha mẹ trước khi rời đi, từng đề cập với ta một sự kiện, môn đạo thuật này giao cho ngươi tu luyện đi! Đừng truyền ra ngoài.”

Vương Thanh Bách lấy ra một cái ngọc giản màu bạc, đưa cho Vương Mạnh Bân.

Vương Trường Sinh phục chế một phần đạo thuật, giao cho Vương Thanh Bách bảo quản, nếu là tộc nhân đạt được vật bổn nguyên, tộc nhân có thể lấy để tu luyện đạo thuật.

Vương Mạnh Bân tiếp nhận ngọc giản, thần thức đảo qua, kinh ngạc nói: “Cửu Lôi Oanh Đỉnh!”

“Ngươi mau chóng tu luyện thành công thuật này, dùng luôn vật bổn nguyên, bớt đêm dài lắm mộng.”

Vương Thanh Bách đề nghị.

“Vâng, cháu hiểu.”

Vương Mạnh Bân đáp ứng, vẻ mặt kích động.

Vương Thanh Bách dặn dò vài câu, bảo Vương Mạnh Bân lui xuống.

“Vận khí đến, ngăn cũng không ngăn được.”

Vương Thanh Bách lẩm bẩm.

Nếu không phải tộc nhân khác đang bế quan, vật bổn nguyên này chưa chắc sẽ rơi xuống trên tay Vương Mạnh Bân.

Như vậy, Vương Thanh Linh cùng Vương Thu Lâm nắm giữ chí tôn pháp tắc, Vương Thanh Bách và Vương Thanh Sơn tu luyện thành tiên thể, Vương Thanh Bách cùng Vương Mạnh Bân nắm giữ đạo thuật, Diệp Hải Đường có ngũ quỷ, Vương Anh Kiệt có bộ tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo, ai cũng có sở trường riêng.

Vương Thanh Bách lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin lóe ra hào quang màu xanh, đánh vào một đạo pháp quyết, thanh âm dồn dập của Vương Nhất Hân vang lên: “Thanh Bách lão tổ, vừa nhận được tin tức, Kim Trùng Vương bộ lạc và Thiên Vu thành toàn diện khai chiến, Đại La Kim Tiên cũng đã xuất động.”

“Cái gì? Kim Trùng Vương bộ lạc cùng Thiên Vu thành toàn diện khai chiến? Biết nguyên nhân không?”

Vương Thanh Bách kinh ngạc nói, Kim Trùng Vương bộ lạc và Thiên Vu thành đều có Đạo Tổ, thế mà toàn diện khai chiến, chẳng lẽ có liên quan với món bảo vật đó?

“Bây giờ còn không rõ, có cái nói là Tiên Vẫn Đại Kiếp, có cái nói là thứ hỗn độn thú muốn tìm ở cảnh nội Thiên Vu thành, cũng có tin tức nói, tu sĩ Vu tộc chú sát hỗn độn thú Đại La Kim Tiên kỳ, mọi thuyết xôn xao, loại thứ hai càng đáng tin hơn.”

Vương Nhất Hân nói.

“Bảo Mạnh Sơn mau chóng điều tra rõ nguyên do, phân phó xuống, tăng mạnh đề phòng.”

Vương Thanh Bách phân phó.

“Vâng, Thanh Bách lão tổ.”

Vương Nhất Hân đáp ứng.

“Rốt cuộc là bảo vật gì, có thể khiến Kim Trùng Vương bộ lạc và Thiên Vu thành toàn diện khai chiến? Không biết có thể ảnh hưởng đến Côn Luân tiên thành và Hồn Tà Vương bộ lạc hay không.”

Vương Thanh Bách lẩm bẩm.



Một tòa thành trì nguy nga, tường thành cao vạn trượng, giống như một lạch trời. Thành trì diện tích mênh mông vô cùng, tường thành cao lớn liên miên kéo dài, liếc một cái không nhìn thấy điểm cuối.

Trong thành phố ngõ vô số, dòng người như thoi đưa, một cảnh tượng phồn hoa vô cùng.

Trên cổng thành có một tấm bảng hiệu màu vàng hình vuông, bên trên viết ba chữ to màu bạc “Thiên Vu thành”, đây là một tòa Thiên thành Vu tộc khống chế, có Đạo Tổ tọa trấn.

Thiên Vu điện, một ông lão áo bào vàng dáng người khôi ngô ngồi ở trên chủ tọa, ánh mắt uy nghiêm.

“Kim Hống thành bị Hồi Khất bộ lạc công phá, hai vị Đại La Kim Tiên của Kim Hống tộc bị giết, mười lăm tòa Địa thành dưới trướng toàn bộ luân hãm, thương vong thê thảm nặng nề.”

Một thiếu phụ váy tím dáng người yểu điệu báo cáo, giọng điệu trầm trọng.

Vu Thiến Thiến, Thái Ất Kim Tiên trung kỳ, nắm giữ Vu tộc Tình Báo đường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận