Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6167: Tiên Vẫn đại kiếp

Hồng Mông Bảng chỉ là phụ trách ghi lại các loại thiên tài địa bảo, tiên trùng, đạo thuật cũng là thứ Hồng Mông Bảng ghi lại.

“Môn đạo thuật thứ hai mươi bảy, ta nhớ môn đạo thuật thứ hai mươi sáu xuất hiện, ở mấy ngàn vạn năm trước nhỉ?”

Ngôn Nhất Nặc tò mò nói.

Ông lão áo bào vàng gật gật đầu, nói: “Đạo thuật không dễ sáng tạo ra như vậy, thế này tính là nhanh rồi. Thời điểm chúng ta lần đầu tiên hiện thế, chỉ có ba môn đạo thuật, hơn trăm triệu năm cũng không nhất định xuất hiện một môn đạo thuật mới. Chúng ta những năm qua ngẫu nhiên lộ diện, làm không ít tiên nhân đạt được cơ duyên, số lượng đạo thuật mới bắt đầu nhiều lên.”

“Muốn ta nói, chúng ta nên hiện thế nhiều hơn, để một ít tiên nhân đạt được thêm cơ duyên.”

Ngôn Nhất Nặc nói, nhìn về phía Càn Khôn Tháp.

Ba bọn họ là một thể, khí linh Càn Khôn Tháp không muốn hiện thế, bọn họ cũng không có cách nào.

“Hiện thế khoảng cách thời gian dài một chút tương đối tốt hơn, nuông chiều cho hư không phải chuyện gì tốt, nói đến cùng, chúng ta chỉ tạo ra tác dụng phụ trợ, có thể tu luyện thành Đạo Tổ hay không, xem cơ duyên cùng năng lực cá nhân bọn họ.”

Ông lão áo bào vàng nói.

Ngôn Nhất Nặc gật gật đầu, không nói cái gì nữa.



Hỗn Độn đại lục, Huyền Ngọc thành.

Một tòa trang viên yên tĩnh, Vương Thanh Sơn cùng Bạch Linh Nhi ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, Vương Xuyên Minh đang báo cáo với bọn họ. Hỗn độn thú triều trôi qua hơn tám ngàn năm rồi, Vương Xuyên Minh đã tiến vào Kim Tiên kỳ.

Hắn sau khi đến Hỗn Độn đại lục, dẫn dắt Ám đường làm không ít chuyện tình, cung cấp tham khảo cho Vương Thanh Sơn làm quyết sách, công lao của Vương Xuyên Minh không nhỏ, tài nguyên tu tiên nhận được tự nhiên không ít.

“Theo tin tức tin cậy, minh chủ Hạo Nguyệt minh Vu Vi Vi đã đến Hỗn Độn đại lục, tự mình tọa trấn Hạo Nguyệt thành.” Vương Xuyên Minh báo cáo.

“Thú Linh môn, Thương Vân cung cùng Lâm gia thì sao?” Vương Thanh Sơn hỏi.

“Bọn họ cũng đã phái tu sĩ Kim Tiên đến Hỗn Độn đại lục, lấy Vu Vi Vi cầm đầu. Đúng rồi, Thiên Nguyệt tộc Tuân đạo hữu liên hệ cháu, hắn thu thập được một ít Hỗn Nguyên Thạch, muốn bán cho Vương gia chúng ta, nhưng không tiện tự mình ra mặt, bảo chúng ta phái người đến Vân Lang thành, giao dịch với nhân tuyển hắn chỉ định.”

Vương Xuyên Minh nói.

Thương Vân cung bây giờ chỉ là kéo dài hơi tàn, thế lực dưới trướng đều ôm tâm tư riêng.

Bên ngoài cũng không biết quan hệ của Vương gia cùng Thiên Nguyệt tộc, Thiên Nguyệt tộc mắt thấy thực lực Vương gia càng ngày càng mạnh, tự nhiên muốn chủ động lấy lòng, Thương Vân cung là không hy vọng được nữa.

Vương gia phát triển phát triển không ngừng, Trấn Hải cung, Uông gia, Lam gia, Nghê gia, Thái Nhất cung, Linh tộc cùng Lý gia cũng được lợi theo, lần lượt toát ra tu sĩ Kim Tiên.

Chu gia trước khi thông gia với Vương gia, cũng sắp diệt tộc rồi, tu sĩ Chân Tiên có thể đếm được trên đầu ngón tay, đầu nhập vào Vương gia mới bao nhiêu năm, liền xuất hiện tu sĩ Kim Tiên, đây cũng là mệnh số.

Hạ gia cũng đầu phục Vương gia, trước mắt chưa có tu sĩ Kim Tiên.

Có Chu gia cái ví dụ này, rất nhiều thế lực nhỏ của Thiên Thần hải vực đều muốn đầu nhập vào Vương gia, nhưng Vương gia thà thiếu không ẩu, thế lực thực lực quá yếu, cơ bản không cân nhắc, đó là tìm phiền toái cho bản thân.

Muốn gia nhập Vương gia, hoặc thực lực hơn người, hoặc có chỗ độc đáo, ví dụ như am hiểu luyện đan, chế phù, gieo trồng vân vân.

“Ngươi phái người đi làm đi! Lấy được Hỗn Nguyên Thạch tới tay, sau đó giao cho Thanh Phong luyện khí.”

Vương Thanh Sơn phân phó.

“Vâng, Thanh Sơn lão tổ.”

Vương Xuyên Minh đáp ứng, xoay người rời khỏi.

“Xuyên Minh càng ngày càng có khả năng, để hắn làm đường chủ Ám đường rất thích hợp.” Bạch Linh Nhi nói.

Chiến tích của Ám đường là thật, cao tầng gia tộc thấy hết trong mắt, Vương Thanh Sơn rất coi trọng Vương Xuyên Minh.

“Xuyên Minh làm việc đắc lực, chỉ là có đôi khi ý tưởng quá khích, dẫn đường hắn chính xác, không đến mức để hắn đi lên lối rẽ.” Vương Thanh Sơn nói.

“Cửu thúc cửu thẩm đã rời khỏi mấy vạn năm, cũng không biết bọn họ thế nào rồi, bọn họ không có việc gì chứ?” Bạch Linh Nhi có chút lo lắng nói.

“Cửu thúc cửu thẩm thực lực hơn người, sẽ không gặp chuyện, nhắm chừng là có việc trì hoãn. Chúng ta nhiều người như vậy, thủ được một tòa Huyền thành là không thành vấn đề.” Vương Thanh Sơn tràn đầy tự tin.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có thể giành giang sơn, đám người Vương Thanh Sơn đã có thể giành giang sơn, cũng có thể thủ giang sơn.

Một chuỗi tiếng cảnh báo dồn dập vang lên, truyền khắp cả tòa Huyền Ngọc thành.

“Không ổn, có hỗn độn thú đột kích.”

Vương Thanh Sơn biến sắc, hóa thành một đạo độn quang màu xanh bay ra ngoài, đáp ở trên tường thành. Lam Phúc Không, Nghê Thiên Long và Lý Thanh Hoan cũng đứng trên tường thành, bọn họ sắc mặt ngưng trọng.

Theo ánh mắt bọn họ nhìn lại, có thể nhìn thấy lượng lớn hỗn độn thú có màu, đông hơn vạn con, số lượng so với lần trước còn nhiều hơn, có ba con hỗn độn thú bảy màu.

“Sao lại bùng nổ hỗn độn thú triều? Quy mô so với lần trước còn lớn hơn, chẳng lẽ lần trước không phải Tiên Vẫn đại kiếp? Một lần này mới là Tiên Vẫn đại kiếp?” Lam Phúc Không nghi hoặc nói.

Tính ra, trong năm vạn năm, đã bùng nổ ba lần hỗn độn thú triều, lần trước xuất hiện loại tình huống này, vẫn là Tiên Vẫn đại kiếp lần trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận