Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4447: Động phủ tọa hóa của Hỗn Nguyên Tử

Hắn mấy trăm năm qua đều đang bế quan tu luyện, trước đó không lâu mới xuất quan, gặp đúng lúc Đinh Thành Thọ mời hắn tham gia mừng thọ, hắn liền tới.

“Ngọc Phong, sắp xếp cho Vương đạo hữu một chỗ động phủ tốt nhất, chiêu đãi Vương đạo hữu cho tốt.”

Đinh Thành Thọ phân phó.

Đinh Ngọc Phong đáp một tiếng, dẫn theo Vương Quý Diệp rời khỏi, sắp xếp cho hắn một chỗ động phủ tốt nhất.

...

Thanh Liên phong, một tòa tiểu viện yên tĩnh.

Vương Tú Hồng đang báo cáo với Vương Chung Thần, Vương Chung Thần sắc mặt âm trầm.

“Nói như thế, hội trưởng Thanh Lý hội Hoàng Đào quả thật có hiềm nghi cấu kết dị tộc, phái người bắt Hoàng Đào, để nội tuyến phối hợp.”

Vương Chung Thần phân phó, Hoàng Đào đã cấu kết dị tộc, vậy không có gì đáng nói nữa, phái người bắt giữ Hoàng Đào là được.

“Vâng, phó đường chủ.”

Vương Tú Hồng lập tức đáp ứng.

“Nhớ kỹ, cần bắt sống, người chết không có bao nhiêu giá trị, hy vọng hắn biết cơ mật của dị tộc.”

Vương Chung Thần dặn dò. Ám đường theo dõi chặt Hoàng Đào mấy trăm năm, Hoàng Đào hành tung bất định, bọn họ tìm không thấy cơ hội. Trước đó không lâu, Hoàng Đào về tới Thanh Lý hội, nội tuyến của Vương gia ở Thanh Lý hội vội vàng báo cáo lên.

Vương Tú Hồng lập tức đáp ứng, Ám đường có không ít cao thủ, bắt Hoàng Đào không phải vấn đề.

...

Kim Lôi sơn mạch kéo dài ngàn vạn dặm, nơi này có linh mạch bậc bảy, ban đầu là hang ổ của Lôi Đường nhất tộc, bây giờ là một trong các cứ điểm của Vương gia, một quảng trường đá diện tích rất lớn, trên trời chớp lóe sấm rền, thỉnh thoảng đánh xuống từng tia sét màu bạc thô to.

Trên quảng trường có một tòa pháp trận lớn hơn ngàn trượng, mặt ngoài pháp trận khắc vô số phù văn huyền ảo, Vương Mạnh Bân ngồi xếp bằng ở trung ương pháp trận, đôi mắt nhắm nghiền, quanh thân bị vô số đạo hồ quang màu bạc bao vây lấy.

Một lát sau, một lá bùa truyền âm bay vào.

Hồ quang màu bạc ngoài thân Vương Mạnh Bân lục tục tan đi, mở đôi mắt, hai mắt mơ hồ bắn ra một mảng hào quang màu bạc, khí tức mênh mông như biển.

Hắn phun ra một ngụm khí đục, đứng dậy, búng ngón tay, một đạo hào quang màu bạc bắn ra, đánh trúng bùa truyền âm, bùa truyền âm tự bốc cháy, tiếng Bạch Ngọc Kỳ theo đó vang lên: “Phu quân, bọn Anh Kiệt tới đây, nói là có chuyện quan trọng tìm chàng.”

“Anh Kiệt? Chuyện quan trọng?”

Vương Mạnh Bân hơi sửng sốt, hắn lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin màu bạc, đánh vào một pháp quyết, mở miệng nói: “Phu nhân, bọn họ ở đâu?”

“Bọn họ đang ở chỗ ở của chúng ta, chàng trở về là được.”

Pháp bàn đưa tin truyền đến tiếng của Bạch Ngọc Kỳ.

“Biết rồi, ta lập tức trở về.”

Vương Mạnh Bân thu hồi pháp bàn đưa tin, ngoài thân nở rộ hào quang màu bạc, biến mất từ tại chỗ.

Một tòa trang viên diện tích cực lớn, đá lởm chởm, kỳ hoa dị thảo.

Vương Anh Kiệt, Liễu Hồng Tuyết, Bạch Ngọc Kỳ, Vương Tông Phong ngồi ở trong một đình đá màu xanh, Vương Anh Kiệt cầm trên tay một tấm da thú màu xanh.

Vương Tông Phong là tộc nhân Đông Ly giới phi thăng, trước mắt là Luyện Hư sơ kỳ.

Vương Anh Kiệt, Liễu Hồng Tuyết cùng Bạch Ngọc Kỳ đều là Luyện Hư trung kỳ, mượn sức gia tộc cùng đại chiến thu hoạch, Vương Anh Kiệt thu thập được lượng lớn Ngũ Hành Chi Tinh, đã tu luyện Ngũ Hành Cấm Quang đến đại thành, thực lực nâng cao không ít.

Một mảng lôi quang màu bạc chói mắt sáng lên, Vương Mạnh Bân hiện ra.

Ba người bọn Vương Anh Kiệt vội vàng đứng dậy, trăm miệng một lời: “Mạnh Bân lão tổ.”

“Người trong nhà, nghi thức xã giao miễn đi, các ngươi có chuyện gì sao?”

Vương Mạnh Bân mở miệng hỏi.

Nếu là chuyện bình thường, Bạch Ngọc Kỳ sẽ không dùng bùa truyền âm thông báo Vương Mạnh Bân.

“Mạnh Bân lão tổ, ngài hẳn là từng nghe nói Vẫn Linh Khư chứ?”

Vương Anh Kiệt mở miệng nói, vẻ mặt ngưng trọng.

“Biết, đó là một chỗ cứ điểm của Hư Thiên nhất tộc, cấm chế tầng tầng, qua mỗi hơn vạn năm, cấm chế mới có thể nghênh đón thời kỳ suy yếu.”

Vương Mạnh Bân nói theo sự thật, hắn đương nhiên biết tình huống của Vẫn Linh Khư.

“Đây là một tấm bản đồ địa hình bọn Dương Thắng đạt được, là bản đồ quỹ tích vị tu sĩ cấp cao nào đó tiến vào Vẫn Linh Khư, trước đó không lâu, một vị tán tu cấp cao tên Vương Đại Phi liên hệ ta, nói ở Vẫn Linh Khư phát hiện một chỗ động phủ tọa hóa của tu sĩ Hợp Thể, hắn gặp yêu thú bậc bảy, liều chết giết ra khỏi vòng vây, bán tin tức cho chúng ta, đổi lấy đan dược chữa thương.”

Vương Anh Kiệt nói tới tình huống sự việc, đưa da thú cho Vương Mạnh Bân.

Vương Đại Phi ngày xưa liên thủ cùng Vương Thanh Sơn, Lam Phúc Không đối phó dị tộc, từng tham gia hai lần chủng tộc đại chiến, 《 Bát Hoang Lục Ma Trảm Linh Kinh 》 chính là Vương Đại Phi bán cho Vương Anh Kiệt.

“Động phủ tọa hóa của tu sĩ Hợp Thể? Có quan hệ gì với bản đồ? Dạ Xoa tộc cũng phát hiện chỗ động phủ cổ tu sĩ kia?”

Vương Mạnh Bân nghi hoặc nói.

“Chỗ động phủ cổ tu sĩ kia ở nơi này, có yêu thú bậc bảy trông coi, chúng ta có bản đồ, có thể đi vòng qua, tránh đi yêu thú bậc bảy, tòa động phủ đó là động phủ tọa hóa Hỗn Nguyên Tử lưu lại.”

Vương Anh Kiệt nói xong lời cuối, ánh mắt nóng rực.

Tu sĩ ngũ linh căn cần càng nhiều tài nguyên tu tiên hơn, tu luyện đại thành, thực lực cũng không yếu, Huyền Dương giới có tu sĩ ngũ linh căn tu luyện đến Đại Thừa kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận