Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4359: Ngọc Thanh Tiên Tử (2)

“Lão tổ tông, ta không muốn mà, người Tích tộc ép ta giết Diễm đạo hữu của Tinh Hỏa tộc, còn bảo ta ăn vào Toái Hồn Tán, hạ cấm chế, bảo ta dẫn theo một con minh thú quay về hậu phương, tìm kiếm ngũ âm nữ, nghe nói ngũ âm nữ tới gần minh thú phạm vi nhất định, minh thú sẽ có phản ứng.”

Trư Liệp chậm rãi nói, vẻ mặt khẩn trương.

Hắn bị Tích tộc bắt làm tù binh, bị ép giết hại tu sĩ Luyện Hư của Tinh Hỏa tộc, nghiêm khắc tính ra, người nọ là con cháu Diễm Cơ, cách xa mười mấy thế hệ.

Tích tộc phái hắn quay về hậu phương, lợi dụng minh thú tìm kiếm ngũ âm nữ.

Một đoạn thời gian Trư Liệp mất tích, đồng bạn đi cùng hắn đều bị giết. Hắn do dự mãi, chủ động hướng Hùng Minh khai ra, Hùng Minh ngay lập tức dẫn Trư Liệp gặp mặt Diễm Cơ, nói rõ ràng tất cả.

Hùng Minh không dám bao che Trư Liệp, nhỡ đâu tạo thành đại họa, Thú Nhân tộc không gánh vác nổi.

“Nếu là kiếm được tinh hồn ngũ âm nữ, ngươi giao cho Tích tộc như thế nào?”

Bạch Huyễn mở miệng hỏi.

“Đến lúc đó chạy tới một chỗ cứ điểm của Tích tộc, đưa ra Thiên Tích Lệnh, bọn họ sẽ thả ta đi vào, cho ta thuốc giải, ta vừa về đến hậu phương lập tức khai ra, lão tổ tông tha mạng, Diễm tiền bối tha mạng.”

Trư Liệp đau khổ cầu xin.

Tích tộc con thuyền nát này sắp chìm rồi, làm việc cho Tích tộc không có chỗ tốt gì cả, nói không chừng kết quả cũng là chỉ còn đường chết.

“Chúng ta có thể làm ngược lại, phái người đi theo hắn lẻn vào cứ điểm Tích tộc khống chế, nói không chừng Tích tộc lòng quân giảm hẳn, đầu hàng quy thuận chúng ta.”

Bạch Huyễn đề nghị.

“Hùng đạo hữu, hắn là tộc nhân của ngươi, ngươi phụ trách việc này đi! Cốt đạo hữu cùng Kim đạo hữu phối hợp, ba người các ngươi đều là Hợp Thể trung kỳ, Bạch đạo hữu cùng Lôi đạo hữu các ngươi giúp đỡ bên ngoài.”

Diễm Cơ phân phó. Đề nghị của Bạch Huyễn không tệ, nếu là có thể lại đánh hạ một chỗ cứ điểm của Tích tộc, Tích tộc khẳng định không chống đỡ được.

Nàng nghĩ đến cái gì, nói: “Việc này tạm thời không vội, trước chiếm lĩnh địa bàn, đừng để Nhân tộc chiếm tiện nghi.”

Đám người Bạch Huyễn trăm miệng một lời đáp ứng. Trư Liệp thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn nhớ tới kỳ độc mình trúng, thật cẩn thận nói: “Diễm tiền bối, có thể mời luyện đan sư bậc bảy giải độc cho ta không?”

Diễm Cơ nhìn về phía Kim Xí, nói: “Kim đạo hữu, ngươi giúp hắn xem chút đi!”

Không giúp Trư Liệp giải độc, hắn không có cách nào an tâm làm việc, nói không chừng sẽ lộ ra dấu vết.

Kim Xí gật gật đầu, đáp ứng.

...

Thất Tinh sơn mạch, tiểu viện nào đó, Vương Nhất Mai cùng Vương Xuyên Minh ngồi ở trong một đình đá màu xanh nói cái gì, vẻ mặt Vương Nhất Mai đầy lo lắng.

“Xuyên Minh, ngươi ở trước mặt lão tổ tông nói tốt cho ta chút, ta không muốn chết, ta dù sao còn chưa làm ra chuyện phản tộc, về phần giết hại bọn Dương đạo hữu, ta là bị ép mà!”

Vương Nhất Mai đau khổ cầu xin.

“Việc này ta không giúp được ngươi, xử trí ngươi như thế nào, lão tổ tông định đoạt.”

Vương Xuyên Minh giọng điệu lạnh nhạt. Vương Nhất Mai nhát gan, không chịu nổi dọa, bị hắn lừa vài lần, liền lộ ra dấu vết.

Một lần này nhìn thấu Vương Nhất Mai đi theo địch, Vương Xuyên Minh xem như lập công, nhưng đổi một cái góc độ đối đãi vấn đề, nếu là Vương Xuyên Minh không nhìn thấu Vương Nhất Mai đi theo địch, Vương Nhất Mai tạo thành tổn thất trọng đại cho Vương gia, vậy Vương Xuyên Minh cũng sẽ chịu liên lụy. Dù sao Vương Trường Sinh gian tế giao cho Vương Xuyên Minh công tác phân biệt, xảy ra sai lầm, Vương Xuyên Minh cũng có trách nhiệm.

“Chỉ cần ngươi phối hợp tốt, có thể tha cho ngươi một mạng.”

Một giọng nam tử uy nghiêm vang lên.

Vừa dứt lời, Vương Trường Sinh đi vào, một thiếu nữ váy đỏ dáng người thướt tha đi theo bên người Vương Trường Sinh.

Vòng eo thiếu nữ váy đỏ dùng một cái đai lưng bạch ngọc thắt, mái tóc đen búi thành búi tóc Trụy Nguyệt*, cắm chéo một cây trâm con bướm màu vàng, da như mỡ đông, khí như u lan, kiều mỵ không xương.

* 1 kiểu tóc thời cổ, búi lên ở phía sau, thả lệch sang một bên

Ngọc Thanh Tiên Tử, có tu vi Hợp Thể trung kỳ, một trong Huyền Thanh Cửu Tử, nàng là một luyện đan sư, cũng là một linh thể giả.

“Lão tổ tông!”

Vương Xuyên Minh và Vương Nhất Mai vội vàng đứng dậy, vẻ mặt Vương Nhất Mai khẩn trương.

“Đây là Ngọc Thanh Tiên Tử của Huyền Thanh phái, ta mời đi giải độc cho ngươi, phiền ngươi rồi, Chu tiên tử.”

Vương Trường Sinh khách khí nói.

Sau khi Dương Khánh Long chết, Trấn Hải cung trước mắt không có luyện đan sư bậc bảy, Trần Nguyệt Dĩnh ra mặt, đánh tiếng một cái, Ngọc Thanh Tiên Tử liền tới đây.

“Ngươi theo ta đến phòng trong, ta muốn thi triển một ít bí thuật tra xét, không tiện nam tử ở đây.”

Ngọc Thanh Tiên Tử đi về phía lầu các màu xanh cách đó không xa, Vương Nhất Mai nhìn về phía Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh gật gật đầu.

Trần Nguyệt Dĩnh tự mình ra mặt, Ngọc Thanh Tiên Tử sẽ không động tay chân ở trên việc này.

Vương Nhất Mai được cho phép, vội vàng đi theo.

Non nửa khắc sau, Vương Nhất Mai và Ngọc Thanh Tiên Tử đi ra, Vương Nhất Mai lộ vẻ mặt vui mừng.

“Nàng ta không phải trúng Toái Hồn Tán, mà là một loại kỳ độc giống Toái Hồn Tán, nếu không phải ta từng cứu chữa tu sĩ trúng Toái Hồn Tán, biết một ít bệnh trạng của kẻ trúng độc, thật đúng là nhìn không ra.”

Ngọc Thanh Tiên Tử giải thích.

“Kỳ độc giống Toái Hồn Tán? Có thể giải không?”

Vương Trường Sinh truy hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận