Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6559: Bát Quái Bặc Tiên Trận (1)

Thái Ất Tạo Hóa Hồ luyện vào Hồng Mông Linh bảo biến dị, lấy được bảo vật này, Vạn Thú cung bồi dưỡng đệ tử môn nhân, thậm chí khai khiếu cũng sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Vạn Thú cung có một môn bí pháp mở chín khiếu, mở khiếu thứ chín cần tinh hạch chín màu tinh khiết, chiết xuất tinh hạch chín màu quá khó, cần hao tổn lượng lớn tài liệu bày trận quý giá, hơn nữa cần thời gian rất lâu mới có thể chiết xuất ra một viên tinh hạch chín màu, đệ tử trung tâm của Vạn Thú cung mới có thể lợi dụng tinh hạch chín màu mở khiếu thứ chín, xác suất thành công cũng không cao.

Liễu Thiên cũng chỉ mở khiếu thứ tám, nắm giữ tám loại pháp tắc, nàng từng thử mở khiếu thứ chín, thất bại hai lần.

“Vâng, Liễu sư cô.”

Giang Bân đáp ứng, trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm, tìm được Thái Ất Tạo Hóa Hồ còn có thể lập công chuộc tội, nếu như tìm không thấy, vậy thì phiền toái.

“Đúng rồi, phái người đi Kim Tiêu thành một chuyến, mời Thiên Cơ tiên tử đến, nàng ấy là bói toán sư Thái Ất Kim Tiên kỳ, hi vọng nàng có khả năng thôi diễn ra tung tích của bảo vật này.”

Liễu Thiên phân phó nói.

“Vâng, Liễu sư cô.”

Giang Bân đáp ứng, khom người lui xuống.

“Nam Cung tiên tộc! Lại là các ngươi, hừ, năm lần bảy lượt đối nghịch Vạn Thú cung chúng ta.”

Liễu Thiên lẩm bẩm, mặt đầy sát khí.

Vạn Thú cung và Nam Cung tiên tộc là oan gia lâu năm, chẳng qua hai bên đều bảo trì khắc chế, chỉ xảy ra xung đột nhỏ, Đại La Kim Tiên không tự mình ra tay, lần này dính đến Thái Ất Tạo Hóa Hồ, vậy thì không nhất định.

Nàng lấy ra một tấm Truyền Tiên Kính hào quang vàng óng lấp lóe, đánh vào một đạo pháp quyết, mặt gương chợt mơ hồ, một thanh niên áo xanh tướng mạo nhã nhặn xuất hiện trên mặt gương.

“Đệ tử bái kiến Liễu sư cô, không biết Liễu sư cô có gì phân phó?” Thanh niên áo xanh giọng cung kính.

“Chúng ta đang tìm kiếm Thái Ất Tạo Hóa Hồ, Nam Cung tiên tộc có thể cũng đang tìm kiếm bảo vật này, ngươi ẩn núp nhiều năm, đây là lần thứ ba dùng ngươi, ngươi lưu ý một chút tin tức của bảo vật này, có bất cứ tin tức nào của bảo vật này, lập tức thông báo ta.”

Liễu Thiên phân phó.

“Vâng, Liễu sư cô.”

Thanh niên áo xanh đáp ứng, vẻ mặt cung kính.

Liễu Thiên dặn dò vài câu, thu hồi Truyền Tiên Kính.



Kim Loan thành, một tòa Địa thành Nam Cung tiên tộc nắm giữ, một thung lũng cỡ lớn ba mặt núi vây quanh, trong thung lũng có một quảng trường đá diện tích rộng lớn, Vương Thu Lâm, Nam Cung Nguyệt Phi, Nam Cung Vũ Vi cùng Nam Cung Vân Hâm tụ tập cùng một chỗ, đang nói cái gì.

Cách đó không xa có một tòa trận pháp màu vàng lớn vạn trượng, Bát Quái Bặc Tiên Trận.

Trận này là tiên trận bậc ba, phối hợp bói toán sư thôi diễn xem bói, tài liệu trung tâm là Bát Quái Ngọc Tinh, loại tài liệu này là tiêu hao phẩm, mỗi lần khởi động trận này đều cần tiêu hao Bát Quái Ngọc Tinh.

Ngoại trừ Bát Quái Ngọc Tinh, còn cần không ít tài liệu bày trận quý giá, Vương gia chỉ thu thập được non nửa tài liệu. Nam Cung Đức Trí ra lệnh một tiếng, Nam Cung Nguyệt Phi toàn lực phối hợp Vương Thu Lâm, rất nhanh đã phái người bố trí xong Bát Quái Bặc Tiên Trận.

“Vương đạo hữu, đây là tinh hạch bảy màu Thái Ất Tạo Hóa Hồ từng chiết xuất, hi vọng ngươi có khả năng thôi diễn ra tung tích của bảo vật này.”

Nam Cung Vân Hâm lấy ra một cái tinh hạch bảy màu, đưa cho Vương Thu Lâm.

“Ngươi chắc chắn chứ? Cái này không thể xảy ra sai lầm, bằng không xem bói sẽ sai lầm.”

Vương Thu Lâm trịnh trọng nói.

Nam Cung Vân Hâm khẽ gật đầu: “Vô cùng chính xác!”

Vương Thu Lâm sải bước đi về phía Bát Quái Bặc Tiên Trận, đến trung ương trận pháp, hắn lấy ra một tấm trận bàn hào quang vàng óng lấp lóe, đánh vào mấy đạo pháp quyết.

Bát Quái Bặc Tiên Trận có chút dao động, toàn bộ trận văn tỏa sáng, vô số phù văn màu vàng huyền ảo tuôn trào ra, lơ lửng ở trên không pháp trận.

Bầu trời vốn trong xanh đột nhiên mây đen dày đặc, trời đất biến sắc, phạm vi trăm vạn dặm nổi lên từng đợt cuồng phong.

Nam Cung tiên tộc sớm có phòng bị, rút đi toàn bộ tu sĩ trong thành, đồng thời phái người ở ngoại vi cảnh giới nghiêm, đề phòng lộ bí mật.

Ngoài thân Vương Thu Lâm nở rộ linh quang, mười ngón tay bấm pháp quyết không thôi, ném tinh hạch bảy màu trong tay về phía đỉnh đầu.

Tinh hạch bảy màu lơ lửng ở trên không pháp trận, bắt đầu nhanh chóng chuyển động.

Hai ngón tay của hắn bấm pháp quyết không ngừng, tốc độ tinh hạch bảy màu chuyển động càng lúc càng nhanh, một chút phù văn tỏa sáng, rất nhanh đã tối đi.

Thời gian trôi qua từng giờ, sắc mặt Vương Thu Lâm chậm rãi trở nên tái nhợt.

Hơn nửa khắc sau, Vương Thu Lâm dừng bấm pháp quyết, khẽ quát một tiếng: “Mau!”

Vừa dứt lời, lượng lớn phù văn tán loạn, chỉ để lại một phần nhỏ phù văn, tốp năm tốp ba tụ tập cùng một chỗ.

Đây là nơi Thái Ất Tạo Hóa Hồ từng xuất hiện, hoặc là nơi tinh hạch Thái Ất Tạo Hóa Hồ chiết xuất, xác định phạm vi, nhưng muốn thu nhỏ phạm vi đặc biệt khó khăn.

Nếu lần lượt đi tìm, xác suất tìm được Thái Ất Tạo Hóa Hồ rất thấp, một ít tinh hạch bị mang đi, đi nơi khác, vậy thì không chính xác.

Vương Thu Lâm hít sâu một hơi, lấy ra một tấm pháp bàn hào quang màu bạc lấp lóe, bên ngoài pháp bàn khắc lượng lớn ký tự huyền ảo.

Thượng phẩm tiên khí Cửu Cung Bàn!

Vương Thu Lâm đánh vào một đạo pháp quyết, Cửu Cung Bàn phát ra hào quang màu bạc chói mắt, vô số phù văn màu bạc huyền ảo tuôn trào ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận