Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6635: Thu hoạch trọng đại (2)

Màn hào quang màu đen ảm đạm xuống, trở nên như ẩn như hiện.

Vòng sáng màu trắng trên tay Vương Thanh Sơn rực sáng, màn hào quang màu đen tan vỡ giống như bọt khí,

Hắn mở nắp hộp, bên trong có một cái vòng tay trữ vật màu vàng.

Hắn cầm vòng tay trữ vật màu vàng lên, khẽ vung cổ tay một phát, một vầng sáng màu vàng lướt qua, trên mặt bàn có thêm một đống lớn đồ vật, trong đó có hai cái hộp ngọc màu vàng tinh xảo đẹp đẽ, bên trên đều dán một tấm phù triện lóe ra hào quang màu bạc.

Ánh mắt Vương Thanh Bách dừng ở trên một khối khoáng thạch màu bạc trắng, hắn cầm khối khoáng thạch này lên, cảm giác nặng trịch.

“Di Luân Nguyệt Tinh Thạch!”

Vương Thanh Bách lộ vẻ mặt vui mừng, đây chính là tài liệu thời gian cấp cao.

Vương Thanh Sơn bóc phù triện, mở ra hai cái hộp ngọc màu vàng, ánh mắt đảo qua, hít vào một ngụm khí lạnh.

“Nhật Nguyệt Tiên Quả!”

Ánh mắt Vương Thanh Sơn nóng rực.

Hắn dùng Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan luyện vào tinh hạch tám màu, thân thể mạnh hơn không ít, còn chưa thể tu luyện thành tiên thể.

Hai trái Nhật Nguyệt Tiên Quả này cũng không phải hắn kiếm được, bằng không Vương Thanh Sơn có phần.

Vương Thanh Bách cầm lên một cái hộp ngọc màu vàng tinh xảo đẹp đẽ, mở ra nhìn, bên trong có một hạt châu lóe ra linh quang.

“Bảo vật?”

Vương Thanh Bách nghi hoặc nói, hắn cẩn thận quan sát, phát hiện hạt châu không phải bảo vật, mà là một món Hồng Mông linh bảo.

Hai trái Nhật Nguyệt Tiên Quả, một khối Di Luân Nguyệt Tinh Thạch cùng một món Hồng Mông linh bảo, còn có hai món thượng phẩm tiên khí, thượng phẩm Tiên Nguyên Thạch hơn một vạn khối, hơn trăm viên tinh hạch hỗn độn thú, bộ phận nhỏ là tinh hạch hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, thu hoạch quá lớn rồi.

“Các ngươi vận khí không tệ, vậy mà có nhiều thứ tốt như vậy, ăn vào Nhật Nguyệt Tiên Quả, các ngươi có lẽ có thể tu luyện thành tiên thể.”

Vương Thanh Sơn cười nói.

“Chúng cháu tu vi nông cạn, không dùng tới Nhật Nguyệt Tiên Quả, vẫn là cho Thanh Sơn lão tổ cùng Thanh Bách lão tổ hưởng dụng đi! Gia tộc bồi dưỡng chúng cháu nhiều năm, chúng cháu cũng tính là lập công lao cho gia tộc.”

Vương Tinh Hải nói.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã tu luyện thành tiên thể, trong tộc còn chưa có vị tiên thể thứ ba.

Bọn họ sinh ra tương đối muộn, đến tiên giới, tất cả đãi ngộ vô cùng tốt, không cần phát sầu vì tài nguyên tu tiên, rất nhiều tộc nhân đều hâm mộ Vương Tinh Hải cùng Vương Định Dương, bọn họ đã sớm muốn làm cống hiến cho gia tộc, trước sau không có cơ hội nào.

Lấy thực lực bây giờ của Vương gia, không thiếu thứ bình thường, cho dù bùng nổ hỗn độn thú triều, cũng là Vương Trường Sinh, Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Bách các tộc nhân thế hệ trước chắn ở phía trước.

“Đúng vậy! Thanh Sơn lão tổ, ngài và Thanh Bách lão tổ lưu lại đi! Chúng cháu không thể so với các vị, các vị làm không ít cống hiến cho gia tộc, một lần này kiếm được Thiên Cơ Hạp không cần tốn nhiều sức. Nói tới, may có Thanh Bách lão tổ cùng Thu Lâm lão tổ, chúng cháu chỉ là đi Huyền Âm hải vực một chuyến, đổi tộc nhân khác cũng có thể làm được.”

Vương Định Dương phụ họa nói.

Bọn họ căn bản không tốn công sức gì, rất nhẹ nhàng tìm được Đề Ba, chiếm được Thiên Cơ Hạp.

“Mặc kệ nói như thế nào, việc này ghi các ngươi một công, chỗ Tiên Nguyên Thạch cùng tinh hạch này thuộc về các ngươi, việc này không thể truyền ra ngoài, càng ít người biết càng tốt.”

Vương Thanh Bách dặn dò, mang hỗn độn thú tinh hạch cùng Tiên Nguyên Thạch cho Vương Tinh Hải và Vương Định Dương.

“Vâng, Thanh Bách lão tổ.”

Vương Tinh Hải cùng Vương Định Dương đáp ứng, lui xuống.

“Thất ca, chúng ta mỗi người một trái Nhật Nguyệt Tiên Quả đi! Hy vọng chúng ta có thể tu luyện thành tiên thể.”

Vương Thanh Bách hưng phấn nói.

“Trái đó của ta cho Thu Lâm đi! Không có nó thôi diễn, cũng không có cách nào đạt được Nhật Nguyệt Tiên Quả.”

Vương Thanh Sơn nói.

“Nếu bùng nổ hỗn độn thú triều, Thu Lâm lại không cần xông lên trước nhất. Cha mẹ không ở đây, gia tộc xảy ra việc gì lớn, cần ngươi và ta cùng nhau xông lên trước nhất.”

Vương Thanh Bách nghiêm mặt nói.

Vương Thu Lâm là nhân tài kỹ nghệ quan trọng, có chiến sự cũng không cần hắn xung phong ở phía trước, Vương Thanh Sơn thì khác, từ khi Vương gia đến Hỗn Độn đại lục phát triển, Vương Thanh Sơn nhiều lần dẫn đội tiêu diệt hỗn độn thú công thành.

“Được rồi! Vậy ta nhận lấy.”

Vương Thanh Sơn không chối từ nữa, nhận Nhật Nguyệt Tiên Quả.

Bọn họ xem xét nội dung toàn bộ ngọc giản, một ngọc giản trong đó nhắc tới Ngọc Nguyên Tử, người này cũng là một trong Bắc Hải thập tiên, thời gian tiến vào Thái Ất Kim Tiên kỳ sớm hơn Nghê Nguyên Tử, nhiều năm không lộ mặt.

Ngọc Nguyên Tử tiến vào Thiên Phượng tiên phủ tầm bảo, cướp được không ít thứ tốt, bao gồm hai trái Nhật Nguyệt Tiên Quả cùng một món Hồng Mông linh bảo. Hắn bị kẻ địch mạnh đánh trọng thương, gửi tài nguyên đạt được vào Thiên Cơ Hạp, vứt ở một chỗ có cấm chế mạnh mẽ, sau đó đi tử chiến với cường địch, không rõ tung tích.

Xem ra Nghê Nguyên Tử cũng tiến vào Thiên Phượng tiên phủ tầm bảo, phát hiện Ngọc Nguyên Tử lưu lại Thiên Cơ Hạp, nhưng chưa kịp mở ra cấm chế của Thiên Cơ Hạp, Nghê Nguyên Tử đã bị kẻ địch đánh trọng thương, thân tử đạo tiêu.

“Thiên Phượng tiên phủ, Đại La Kim Tiên, Không Gian pháp tắc.”

Trên mặt Vương Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận