Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4182: Thận thú, băng giao, Phi Thiên Thị Huyết Nghĩ

Một mảng rừng rậm màu đen rộng lớn, khắp nơi đều là cây cao chọc trời hơn trăm trượng, cành lá um tùm, che mất lượng lớn ánh nắng, tỏ ra có chút âm u.

Một thanh niên áo đỏ cao cao gầy gầy chậm rãi tiến lên, xem trang phục của hắn, rõ ràng là con cháu Quách gia.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, hắn dừng lại.

Ở ngoài mấy trăm trượng, một cây ăn quả màu xanh cao khoảng một trượng cùng cây to chung quanh tỏ ra không hợp nhau.

Lá của cây ăn quả màu xanh là hình tròn, trên cành mọc đầy gai nhọn màu xanh, trên cây treo mấy chục quả màu xanh nhạt. Mặt ngoài quả mọc đầy gai nhọn màu xanh, giống như con nhím.

“Thanh Lật Quả.”

Thanh niên áo đỏ nhận ra loại linh quả này, Thanh Lật Quả vạn năm nở hoa, vạn năm kết quả, qua vạn năm nữa mới chín, có hiệu quả tăng cường khí huyết, lớn mạnh thân thể.

Thần thức hắn mở rộng, cũng chưa phát hiện gì điều khác thường, cũng chưa phát hiện yêu thú, thế này kỳ quái.

Hắn nghĩ chút, giơ tay phải, một sợi tơ tằm màu đỏ mảnh khảnh bắn ra, cuốn lấy một trái Thanh Lật Quả, giật đứt cuống quả, cuốn Thanh Lật Quả trở về.

Đúng lúc này, hư không nổi lên dao động, một cái móng vuốt thú màu đen thật lớn bỗng dưng hiện lên, bổ về phía thiên linh cái của hắn, đồng thời một đạo hào quang màu đen từ hư không bay ra, lao thẳng đến thanh niên áo đỏ.

Thanh niên áo đỏ phản ứng rất nhanh, khóa ngọc màu đỏ ở ngực sáng lên hào quang màu đỏ lóa mắt, một màn hào quang màu đỏ bỗng dưng hiện lên, bảo vệ toàn thân.

Móng vuốt thú màu đen và hào quang màu đen lục tục đánh lên màn hào quang màu đỏ, truyền ra tiếng “Phành phành” trầm đục.

Hào quang màu đen lóe lên, một con thú khổng lồ toàn thân màu đen bỗng dưng xuất hiện, con thú khổng lồ đầu rắn thân ếch, tròng mắt màu vàng chuyển động không thôi.

“Thận Thú bậc sáu thượng phẩm!”

Thanh niên áo đỏ kinh ngạc nói, trong mắt tràn đầy nét kinh hãi.

Thận Thú có một tia huyết mạch Thận Long, tinh thông ảo thuật, cực kỳ khó chơi.

Thận Thú vừa hiện thân, một cái hư ảnh Thận Long khổng lồ hóa xuất hiện ở đỉnh đầu, tản mát ra khí tức ngạo nghễ bát hoang.

“Pháp tướng Thận Long!”

Thanh niên áo đỏ sợ hãi. Con Thận Thú này có thể triệu hồi ra pháp tướng Thận Long, nói rõ huyết mạch tương đối thuần, hướng về phương hướng Thận Long tiến hóa.

Hắn không dám sơ ý, vừa khống chế linh trùng công kích Thận Thú, vừa hướng tới đường lúc tới đây bay đi.

Thận Long phát ra một tiếng rồng gầm vang vọng trời đất, thanh niên áo đỏ cảm giác hình ảnh phụ cận biến đổi, hắn đột nhiên xuất hiện ở một tòa đại điện khí thế hoành tráng, Quách Ngọc Lân ngồi ở trên chủ tọa, khuôn mặt uy nghiêm.

“Lão tổ tông! Không đúng, ảo thuật!”

Thanh niên áo đỏ bị dọa toát mồ hôi lạnh đầy người, cảm giác một vật nặng nện ở trên người, thân thể không chịu khống chế bay ngược đi, phun ra một ngụm máu tươi lớn, đập thật mạnh trên mặt đất.

Hắn còn chưa kịp đứng dậy, một quầng hào quang đen ngòm từ trên trời giáng xuống, bao phủ thanh niên áo đỏ, cuốn hắn vào trong miệng Thận Thú biến mất.

Từ khi Thận Thú lộ diện, đến nó tiêu diệt thanh niên áo đỏ, chỉ năm hơi thở, thanh niên áo đỏ không có bất cứ sức phản kháng gì.

Thận Thú phát ra một tiếng rống quái dị, hình ảnh phụ cận biến đổi, một nam một nữ hai thi thể ngã ở trên mặt đất, trên mặt đất phân tán mấy món bảo vật tổn hại.

Nó phun ra một làn sương mù màu đen, che kín bản thân, một trận gió mát thổi đến, sương mù màu đen bị thổi tan, Thận Thú biến mất không thấy.

Ở ngoài mấy trăm dặm, một ngọn núi cao hiểm trở.

Vương Thiền đứng ở đỉnh núi, vẻ mặt ngưng trọng.

Song Đồng Thử ghé vào trên vai Vương Thiền, đôi mắt nở rộ ra linh quang chói mắt.

“Thận Thú bậc sáu thượng phẩm! Hội hợp với người khác, làm thịt nó.”

Song Đồng Thử miệng nói tiếng người. Bọn họ bị tiếng rồng gầm hấp dẫn tới, bất ngờ phát hiện một con Thận Thú.

Con Thận Thú này huyết mạch tương đối thuần, bằng không cũng sẽ không triệu hồi ra pháp tướng Thận Long. Giết Thận Thú, nội đan của nó cho Thận Long dùng, đối với Thận Long tiến cấp có trợ giúp nhất định.

Vương Thiền gật gật đầu, lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu xanh, đánh vào mấy pháp quyết, pháp bàn màu xanh không có bất cứ phản ứng gì.

“Không liên hệ được bọn họ, nếu không ngươi ở lại chỗ này thủ, ta đi nơi khác tìm bọn họ.”

Vương Thiền đề nghị. Đừng nhìn hắn hóa hình trước, hắn biết địa vị Song Đồng Thử ở trong lòng Vương Trường Sinh.

Luận tư cách bối phận, Song Đồng Thử là lão đại, Vương Thiền vẫn phải nghe mệnh lệnh của Song Đồng Thử.

“Thực lực của ta không mạnh, nếu gặp phải các tu sĩ Luyện Hư thực lực hơn người, nói không chừng mang ta làm thịt, cứ ở lại chỗ này đi! Chỉ cần bọn họ từ phụ cận đi qua, có thể liên hệ được, tuyệt đối không thể thả con Thận Thú này chạy mất.”

Song Đồng Thử phân phó. Nó còn chưa hóa hình, thực đụng phải tu sĩ Luyện Hư thực lực cường đại, có thể chạy đã không tệ rồi.

Vương Thiền nghe xong lời này, đáp ứng.

...

Một cái hang động bí ẩn trong lòng đất truyền đến một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc, đất rung núi chuyển.

Một ông lão áo bào xanh mặt trắng không râu cùng một thiếu phụ váy đỏ ngũ quan thanh tú từ trong hang động trong lòng đất bay ra, bọn họ vẻ mặt sợ hãi, xem trang phục của bọn họ, rõ ràng là con cháu Liêu gia.

Hai người mình đầy thương tích, cánh tay trái của ông lão áo bào xanh không cánh mà bay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận