Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6232: Thiên Cơ Hạp (2)

Thực lực tổng thể Vương gia kém Thượng Quan gia, quan trọng nhất là, Ngư Lãng lần trước bán quỷ vật cho Diệp Hải Đường, kiếm một khoản nho nhỏ, điều này làm hắn rất có hảo cảm đối với Vương gia.

“Vương gia, nghe nói Vương gia có thể luyện chế ra Diệt Tiên Tiễn, bọn họ nếu bán cho chúng ta một mũi trung phẩm Diệt Tiên Tiễn, lấy để đối phó Hỏa Nhị tộc không còn gì tốt hơn.”

Bà lão áo bào lam hưng phấn nói.

“Trung phẩm Diệt Tiên Tiễn rất quý giá, Vương gia chưa chắc giao cho chúng ta, nhưng có thể đổi tài nguyên khác. Ta đi liên hệ với Ngũ Hành Chân Quân, hy vọng có thể gặp được hắn.”

Vẻ mặt Ngư Lãng có chút thấp thỏm, Ngũ Hành Chân Quân lần đầu tiên đến Thiên Hỏa hải vực hoạt động, hắn không có nắm chắc gặp được Ngũ Hành Chân Quân.

---

Vương Anh Kiệt đi ở trên đường phố rộng rãi sạch sẽ, một đội tộc nhân Vương gia theo sát sau đó, nơi bọn họ đi qua dẫn tới không ít tu sĩ chú ý.

Bọn họ còn chưa đi xa bao nhiêu, Thượng Quan Tuyết Đường dẫn theo mấy tộc nhân Thượng Quan gia đi tới trước mặt, mỉm cười nói: “Vương tiền bối, ngài rốt cuộc đến rồi, Phi Nguyệt lão tổ đã chuẩn bị tiệc rượu, mời đi theo vãn bối.”

Vương Anh Kiệt gật gật đầu, để tộc nhân tự do hoạt động, đi theo Thượng Quan Tuyết Đường tới một tòa trang viên yên tĩnh, ở một tòa tiểu viện trồng không ít kỳ hoa dị thảo gặp được Thượng Quan Phi Vũ cùng một thiếu phụ váy vàng dáng người đầy đặn.

“Vương đạo hữu, sao là ngươi tới đây?”

Thiếu phụ váy vàng nghi hoặc nói, trước kia đều là Vương Mô Hâm giao tiếp với nàng. Thượng Quan Phi Nguyệt, Kim Tiên trung kỳ, đường chủ Kinh Mậu đường của Thượng Quan gia.

“Đây là lần đầu tiên chúng ta làm ăn quy mô lớn như vậy, gia tộc chúng ta rất coi trọng việc này, cố ý phái ta tới đây.” Vương Anh Kiệt giải thích, hắn tự nhiên sẽ không nói Vương Mô Hâm không rảnh, lời khách sáo mà thôi.

Thượng Quan Phi Nguyệt gật gật đầu, lý do của Vương Anh Kiệt cũng là hợp lý.

Nàng mời Vương Anh Kiệt ngồi xuống, ba người uống rượu nói chuyện phiếm, bàn luận thời sự hơn nữa trao đổi tâm đắc tu luyện. Sau nửa canh giờ, Thượng Quan Phi Nguyệt nói tới việc chính: “Vương đạo hữu, đồ đều mang đến rồi?”

“Mang đến rồi, thứ chúng ta cần đâu?”

Vương Anh Kiệt lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu xanh, hỏi.

Thượng Quan Phi Nguyệt lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu vàng, đưa cho Vương Anh Kiệt, Vương Anh Kiệt đưa vòng tay trữ vật màu xanh cho Thượng Quan Phi Nguyệt. Thần thức hai người đảo qua, đều lộ ra vẻ mặt hài lòng.

“Vương đạo hữu, chúng ta muốn mua trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, có thể lấy Hỗn Nguyên Thạch để đổi, như thế nào?” Thượng Quan Phi Nguyệt hỏi.

Thượng Quan gia luyện chế trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ xác xuất thành công chỉ có một thành, phí tổn quá cao, còn không bằng mua từ Vương gia, rẻ một chút.

“Luyện chế trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ độ khó quá cao, chúng ta cần cung cấp Tào gia, một hai bộ Hỗn Độn giáp trụ trái lại không thành vấn đề, nhiều hơn, chúng ta cũng không lấy ra được.”

Vẻ mặt Vương Anh Kiệt khó xử.

Trước khi xuất phát, Vương Vĩnh Thiên từng đề cập việc này với hắn.

Trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ có thể bán ra, nhưng số lượng không thể quá nhiều, không phải Vương gia không lấy ra được, là thực lực không đủ, bán ra lượng lớn trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ sẽ mang đến phiền toái không cần thiết.

“Vậy cứ quyết định thế, hai bộ trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, đây là tiền đặt cọc.”

Thượng Quan Phi Nguyệt cười nói, lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu lam, đưa cho Vương Anh Kiệt.

Vương Anh Kiệt tiếp nhận vòng tay trữ vật, thần thức đảo qua, gật gật đầu, tự mình viết cho Thượng Quan Phi Nguyệt một tờ chứng từ, ký tên mình.

“Thượng Quan phu nhân, hợp tác vui vẻ.”

Vương Anh Kiệt giơ chén rượu.

Thượng Quan Phi Nguyệt và Thượng Quan Phi Vũ giơ chén rượu, chạm cốc với Vương Anh Kiệt, nói: “Hợp tác vui vẻ.” Bọn họ uống cạn tiên tửu trong chén, trên mặt đều lộ ra nét vui mừng.

Nói chuyện phiếm nửa canh giờ, Vương Anh Kiệt cáo từ rời khỏi.

Vương gia Kinh Mậu đường có phần bộ ở Xích Ly phường thị, người phụ trách là Vương Vân Sơn.

Vương gia làm ăn ở Xích Ly phường thị đều thuộc về Vương Vân Sơn quản lý, Vương Vân Sơn thuê một tòa trang viên, để tộc nhân ở lại cùng nghỉ ngơi. Vương Anh Kiệt đi vào một tòa trang viên diện tích rộng lớn, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng “Thanh Liên viên”.

“Là Vương tiền bối của Thanh Liên Vương gia phải không?”

Vương Anh Kiệt mới xuất hiện ở cửa Thanh Liên viên, một ông lão áo bào đỏ khuôn mặt hiền lành đã đi tới, trên mặt hắn có một chút vảy cá màu đỏ.

“Ngươi là?”

Vương Anh Kiệt đánh giá cao thấp ông lão áo bào đỏ, vẻ mặt đầy hoang mang.

“Vãn bối là Ngư Lãng của Ngư Nhân tộc, Thái Hạo Chân Nhân bảo chúng ta hỗ trợ thu thập quỷ vật, thanh toán tiền đặt cọc, chúng ta vừa lúc thu thập được một ít quỷ vật.” Ông lão áo bào đỏ nói.

“Có việc này? Lão tổ tông chưa nói với ta nha! Ngươi theo ta vào đi!”

Vương Anh Kiệt phân phó, bước vào. Ngư Lãng cảm ơn một tiếng, vội vàng đi vào theo. Bọn họ mới vừa đi vào trang viên, một thanh niên áo vàng ngũ quan tuấn lãng bước nhanh đi tới.

Vương Vân Sơn, Chân Tiên hậu kỳ, phó đường chủ Kinh Mậu đường.

“Vân Sơn, hắn là Ngư Lãng của Ngư Nhân tộc, nói là lão tổ tông bảo bọn họ hỗ trợ thu thập quỷ vật, có chuyện như vậy?” Vương Anh Kiệt hỏi.

“Có, nhưng bọn họ đã giao nộp một đám quỷ vật, chúng ta không cần nữa nha!” Vương Vân Sơn nói tình hình thực tế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận