Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1644: Cửu tiêu độn linh phù (1)

Nho sinh thanh sam họ Tần tên Khiêm, là một bạn tốt của Vương Thiên Văn.

Khoảng cách giữa Triều Châu và Tuyền Châu là năm sáu trăm vạn dặm. Ba ngày thời gian, căn bản không thể đuổi đến kịp.

Trải qua một phen nói chuyện với nhau, Vương Thiên Văn biết được nhiều châu quận xuất hiện ma tu làm loạn. Triều đình phái lượng lớn tu sĩ điều tra.

“Sao lại thế này, nhiều châu quận xuất hiện ma tu làm loạn? Chuyện này cũng quá kỳ quái rồi.”

Vương Thiên Văn nghi hoặc nói. Tôn Thuý Nhi là quỷ vật cao giai tu sĩ tỉ mỉ bồi dưỡng. Quỷ vật giết hại lượng lớn phàm nhân và người tu tiên có thể có được lợi ích gì?

Khiêu khích vương tộc? Hay là khiêu khích hoàng tộc? Hay là Đại Yến vương triều xảy ra chuyện rồi?

“Ta cũng không rõ ràng lắm, nhắm chừng bên trên đã biết nội tình. Đúng rồi, Vương đạo hữu, ta gặp được Thất bá công của ngươi. Nổi danh ắt không phải người tầm thường, cổ nhân nói không sai.”

Tần Khiêm cười nói.

“Ồ, ngươi gặp được Thất bá công? Hắn đi Triều Châu sao? Đây là chuyện từ khi nào?”

Vương Thiên Văn tò mò hỏi.

“Ba tháng trước, Triều Châu Hắc long đàm xuất hiện một con yêu giao bậc bao làm loạn, giết hại dân chúng. Chúng ta phụng mệnh đuổi tới Hắc long đàm, kết quả vừa đuổi tới Hắc long đàm đã nhìn thấy Thất bá công của ngươi giết con yêu giao kia. Dương đạo hữu là người dẫn đầu còn luận bàn với Thất ba công của ngươi. Thất ông bác ngươi chỉ dùng ba chiêu đã đánh bại hắn.”

Tần Khiêm nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt tràn đầy thần sắc khâm phục.

Mấy năm nay Vương Thanh Sơn du lịch ở vy, khuất nhục không ít trẻ tuổi tuấn kiệt. Tên tuổi Vương Thanh Sơn và bức hoạ của hắn được truyền bá khắp nơi, không ai không biết.

“Ba tháng trước? Tính toán thời gian, Thất bá công có khả năng sẽ đến Tuyền Châu. Nếu có thể gặp mặt Thất bá công một lần thì tốt rồi, ta cũng đã lâu chưa gặp lão nhân gia hắn.”

Vương Thiên Văn có chút hưng phấn nói. Vương Thanh Sơn ở Đại Yến vương triều có danh khí càng lớn, Vương Thiên Văn làm việc ở Vạn tiên ti càng thêm thuận lợi.

Bên trong Vạn tiên ti không hề thiếu đệ tử của các thế lực lớn, Đại Yến vương triều sẽ không cho bọn họ tiếp xúc trung tâm quyền lực. Lấy tài nguyên tu tiên thuê người tu tiên làm việc.

Ở tu tiên giới Nam Hải an thân, muốn có một khối địa bàn để phát triển, phải thuê đảo nhỏ của các thế lực. Bên cạnh đó còn phải làm tay sai cho thế lực lớn, tiền thuê không quý, nhưng rất dễ dàng bị cuốn vào bên trong đại chiến, thân tử đạo tiêu. Phát triển ở tu tiên giới Trung Nguyên, tu sĩ ngoại lai đều phải gia nhập Vạn tiên ti, hoặc làm môn hạ cung phụng vương công quý tộc.

Vô luận là thế nào, dám tổn hại lợi ích của thế lực bản thổ, sẽ lọt vào trả thù của thế lực bản thổ.

Bởi vậy, Vương Thiên Văn xuất thân Vương gia, Đại Yến vương triều tiếp tục để hắn nhậm chức ở Vạn tiên ti, cũng không đuổi hắn đi.

“Cái này thì chưa chắc, ta nghe nói Miêu gia Lam Vân châu tổ chức Phi tiên đại hội, mời cao giai tu sĩ các nơi đến tham gia. Xem chừng Thất bá công của ngươi sẽ đi tham gia Phi tiên đại hội.”

“Miêu gia? Ngươi nói là Miêu gia am hiểu phù triện thuật đó sao?”

Vương Thiên Văn có chút tò mò hỏi.

“Vân Lam châu còn có cái Miêu gia thứ hai sao? Nghe nói Miêu gia có một vị gọi là Miêu giai nhạc, trẻ tuổi tuấn kiệt. Phi tiên đại hội này nhắm chừng là Miêu gia tổ chức vì hắn. Nếu Thất bá công đi, ta đoán bàn tính của Miêu gia phải thất bại rồi.”

Tần Khiêm cười nói. Thế lực lớn tổ chúc lễ mừng cỡ lớn, hoặc là để giới thiệu hậu bối nhà mình, hoặc là có đại sự cần tuyên bố. Tỷ lệ vế đầu tiên có vẻ cao hơn.

Một thiếu phụ quần trắng khuôn mặt quý giá đẹp đẽ đi đến, ánh mắt nàng âm trầm.

“Vương tiểu hữu, Tần tiểu hữu, Tôn tiểu hữu, ba người các ngươi lập tức cùng bản sứ đi Vân Lam châu một chuyến. Theo tin tức chúng ta có được, có người cố ý thiết cục tà tu, mục đích chính là muốn gây ra một đại án ở Vân Lam châu. Chúng ta lập tức đuổi tới, hy vọng có thể đuổi kịp.”

Thiếu phụ quần trắng dặn dò, sắc mặt ngưng trọng.

Trong lòng Vương Thiên Văn căng thẳng, ma đạo muốn gây sự ở Vân Lam châu? Hắn chỉ có thể hi vọng Vương Thanh Sơn không ở Vân Lam châu.

“Thiết cục? Liễu tiền bối, thiết cục gì?”

Tần Khiêm hơi sửng sốt, tò mò hỏi.

“Trong một lát không thể nói rõ, vừa đi vừa nói đi!”

Thiếu phụ quần trắng lấy ra một phi chu trắng noãn như ngọc. Thân thuyền có một đồ án bạch hạc trông rất sống động. Thân trước thuyền có khắc một cái hạc thủ màu trắng.

Ba người Vương Thiên Văn đi theo thiếu phụ quần trắng bay lên trên phi chu. Thiếu phụ quần trắng bấm niệm pháp quyết, phi chu màu trắng nhất thời hào quang đại trướng, hướng tới trời cao phá không mà đi, biến mất ở phía chân trời.

...

Cảnh nội Vân Lam châu là núi cao trùng điệp, thiên địa linh khí dư thừa, hấp dẫn không ít gia tộc tu tiên ở lại.

Miêu gia là đại gia tộc tu tiên ở Vân Lam châu, tổ tiên Miêu gia từng làm quốc cữu gia. Trôi qua năm sáu ngàn năm, Miêu gia và hoàng tộc không có tình cảm gì. Nếu xét về gia phả, tộc nhân Miêu gia cũng không biết từng có người Miêu gia gả cho hoàng tộc Đại Yến.

Miêu gia nhân mạch thịnh vượng, tộc nhân có hơn vạn. Thế lực phân bổ ở Vân Lam chau và một vài châu quận lân cận, cao thủ nhiều như mây.

Không chút khách khí mà nói, lão tổ Miêu gia vừa dậm chân, tu tiên giới Lam Vân châu cũng phải chấn động.

Cứ mỗi trăm năm, Miêu gia đều tổ chức một hồi Phi tiên đại hội. Ngay từ đầu, Miêu gia chỉ vì tiêu thụ tài nguyên tu tiên mình sản xuất. Sau này số lượng người tham dự ngày càng nhiều, số lượng cao giai tu sĩ tham gia ngày càng nhiều. Phi tiên đại hội dần dần biến thành đại hội trao đổi đạo pháp và sự kiện giao dịch của cao giai tu sĩ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận