Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2795: Nọa linh khí (1)

“Vậy mang theo nàng đi! Cho nàng một ít việc để làm."

Tống Ngọc Thiền chẳng hề để ý nói. Một câu nói nhẹ nhàng của nàng, đối với Hoàng Vân Nhi mà nói lại rất có sức nặng.

Vương Trường Sinh liên thanh cảm ơn. Hắn đột nhiên nhớ tới gì đó. Lấy ra hai vò rượu tinh mỹ, cung kính nói: “Đệ tử mua được hai vò Tuyết liên lộ của Tuý tiên các, nghe nói hương vị không tệ lắm. Tống sư bà và Tống như thúc có thể nếm thử.”

Tống Ngọc Thiền và Tống Phong cũng không khách khí, thu xuống dưới.

Tống Ngọc Thiền cũng không thích uống rượu, nhưng nếu từ chối cự tuyệt sợ không tốt, đành phải thu xuống.

“Được rồi, Vương sư điệt. Ngươi dẫn Hoàng sư điệt đến ở Huyền Nguyệt điện đi! Người cần phải hảo hảo cùng Tống sư muội học tập luyện khí thuật. Khiêm tốn thỉnh giáo, biết chưa?”

Thời điểm Tống Phong nói đến hai từ khiêm tốn, thanh âm đặc biệt nghiêm trọng.

Vương Trường Sinh đương nhiên rõ ràng ý tứ trong lời nói của Tống Phong, đáp ứng xuống.

“Ta về trước nghỉ ngơi, lúc nào bắt đầu luyện khí thì báo cho ta biết.”

Tống Ngọc Thiền đứng dậyc áo từ, đi đến một hàng lang đá ở phía bên trái.

Tống Phong lấy ra một mặt pháp bàn thanh quang lập loè, đánh vào đó một đạo pháp quyết, dặn dò nói: “Lý sư điệt, ngươi tới Huyền nguyệt điện một chuyến, có nhiệm vụ cho ngươi.”

“Vâng, Tống sư bá.”

Không qua bao lâu, một thiếu phụ váy lam ngũ quan như hạ tiến đến. Thiếu phụ váy lam có tu vi Hoá thần hậu kỳ.

“Tống sư muội muốn chỉ điểm Vương sư điệt luyện khí, ngươi đi Huyền Linh đảo một chuyến, thay hắn toạ trấn Huyền Linh đảo. Phu nhân của hắn vẫn ở tại Huyền Linh đảo.”

Tống Phong dặn dò.

“Phiền tái Lý sư tỷ rồi, chút tâm ý nho nho, không thành kính ý.”

Vương Trường Sinh khách khí nói, lấy ra một trữ vật giới màu xanh đưa cho thiếu phụ váy lam.

Thiếu phụ váy lam vốn định từ chối, nhưng nhìn thấy thái độ kiên quyết của Vương Trường Sinh. Nàng biết thời thế, đành thu lời từ chối vào.

Vương Trường Sinh lấy ra truyện tấn bàn, liên hệ với Hoàng Vân Nhi để nàng đi vào Huyền Nguyệt điện. Thiếu phụ váy lam đi Huyền Linh đảo, thay thế Vương Trường Sinh toạ trấn Huyền Linh đảo.

Bảy ngày sau, cửa lớn Huyền Nguyệt điện đóng.

Hơn hai mươi vị luyện khí sư tập trung cùng một chỗ, bắt đầu luyện khí.

Một gian luyện khí thất, trên tường đá khắc lượng lớn trận văn thuộc tính hoả, trung ương bày ra một đỉnh lô màu bạc cao một trượng.

Đỉnh lô màu bạc có bốn chân hai tai, trên đỉnh có khắc một con giao long màu bạc trông rất sống động, tản mát ra một cỗ linh khí dao động kinh người. Hiển nhiên là một món thông thiên linh bảo hạ phẩm.

Tống Ngọc Thiền và Vương Trường Sinh ngồi trên bồ đoàn, bên người bày ra không ít tài liệu luyện khí, đều là khoáng thạch.

Trong đó có một ít tài liệu luyện khí bậc sáu. Nhiệm vụ của bọn họ là phụ trách xử lý những tài liệu này. Loại trừ tạp chất, tinh luyện tinh tuý.

Nhiệm vụ này cũng không quá khó khăn, chính là tương đối hao phí thời gian.

Tống Phong cần luyện chế một bộ thông thiên linh bảo , đương nhiên cần nhiều vị Luyện khí sư làm trợ thủ. Nếu tự mình luyện chế cần tiêu phí không ít thời gian.

Khó có được cơ hội thỉnh giáo tu sĩ Luyện hư kỳ, Vương Trường Sinh cũng không khách khí, khiêm tốn thỉnh giáo phương pháp luyện chế thông thiên linh bảo.

Tống Ngọc Thiền cẩn thận giảng giải, từ tài liệu cho đến thủ pháp luyện chế. Giảng giải tương đối tường tận chi tiết.

“Tống sư thúc, nếu muốn luyện chế thông thiên linh bảo thuộc tính băng thì dùng tài liệu gì mới tốt?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

“Đương nhiên là Huyền ngọc vạn năm. Nếu có thể luyện nhập thêm Băng phách thần tinh, uy lực của thông thiên linh bảo được luyện chế ra sẽ càng lớn. Trấn Hải cung chúng ta có bảy đại chi bảo trấn tông, trong đó có Huyền Ngọc trấn linh phong chính là được luyện nhập lượng lớn Băng phách thần tinh. Bị bảo này đến gần người, hẳn phải chết không nghi ngờ.”

Vẻ mặt Tống Ngọc Thiền đầy tự hào.

“Ngoại trự Huyền ngọc vạn năm và Bàng phách thần tinh, còn có tài liệu luyện khí thuộc tính băng nào khác hay không?”

Vương Trường Sinh truy hỏi. Hắn muốn biết rõ lai lịch của nước Minh nguyệt, nhưng không dám nói quá mức rõ ràng, tài không thể lộ.

Hắn cảm giác nước Minh nguyệt không phải vật tầm thường. Vì tránh phiền toái không cần thiết, hắn cũng không dám xuất ra nước Minh nguyệt.

“Tài liệu luyện khí thuộc tính băng cao cấp? Tuyết diễm trúc, Băng phách linh mộc, Thiên nguyệt hàn tinh,… Ta thấy ngươi đặc biệt tò mò với tài liệu luyện khí thuộc tính băng, ngươi muốn luyện chế thông thiên linh bảo thuộc tính băng sao?”

Tống Ngọc Thiền nghi hoặc nói.

“Đúng vậy, nhưng hiện tại tài lực của đệ tử có hạn, không mua được tài liệu tốt, nên chỉ tò mò hỏi một chút. Vạn nhất ở chỗ bãi quán của tán tu lại nhặt được thì sao!”

Vương Trường Sinh ngượng ngùng cười giải thích. Hắn quả thật tính luyện chế một món thông thiên linh bảo thuộc tính băng, nhưng vì tài lực có hạn, tạm thời chưa làm mà thôi.

“Nhặt được? Nào có dễ dàng như vậy, người khác kiếm linh thạch cũng không dễ dàng, nếu ngươi muốn kiếm linh thạch thì luyện chế nhiều một chút. Sau đó bán đi cũng có thể kiếm được không ít. Không nói nữa, trước tinh luyện khoáng thạch đi! Tống sư huynh còn chờ để sử dụng đó!”

Tống Ngọc Thiền nói xong, cầm lấy hai khối khoáng thạch màu bạc nhạt, bỏ vào bên trong luyện khí lô. Sau lại đánh một đạo pháp quyết, tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc vang lên. Giao long màu bạc không ngừng bay lượn bên ngoài luyện khí lô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận