Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1671: Thanh Liên nghiệp hoả (1)

Hắc quang chợt loé, một con quỷ vật mặt có hai răng nanh thật dài chợt xuất hiện. Đây là một con quỷ vật Kim Đan kỳ, mười ngón tay nó dài nhỏ, chụp lấy Bách quỷ tiên.

Vang lên một tiếng trầm nặng, Bách quỷ tiên bị nó bắt được.

Đúng lúc này, Bách quỷ tiên chợt hoá thành một cái mặt quỷ dữ tợn, một ngụm cắn xuống quỷ vật, kéo xuống mảng lớn hắc quang.

Quỷ vật nhất thời cả kinh, muốn chạy trốn. Một trận âm phong thổi qua, Diệp Hải Đường chợt xuất hiện trước mặt nó.

Tay phải Diệp Hải Đường sáng lên một trận ô quang, chộp về hướng quỷ vật.

Mười ngón tay quỷ vật trở nên dài nhỏ, chụp tới Diệp Hải Đường.

Nó vừa chạm vào ô quang bao bọc bên ngoài thân Diệp Hải Đường, chợt toát ra một cỗ khói nhẹ, phát râ tiếng kêu thê lương thảm thiết.

“Hoàng tuyền bí điển” là thiên phẩm công pháp, khắc chế đại đa số quỷ vật. Con quỷ vật Kim Đan kỳ này vừa lúc bị Diệp Hải Đường khắc chế.

Móng tay Diệp Hải Đường trở nên tối đen như mực, lập tức bắt được quỷ vật. Quỷ vật giãy dụa kịch liệt, nhưng không có tác dụng gì.

Bách quỷ tiên biến thành mặt quỷ, há mồm cắn nuốt quỷ vật Kim Đan kỳ, cứng rắn ăn luôn con quỷ vật này.

Quỷ vật có thể cắn nuốt lẫn nhau. Nới như vậy, quỷ vật yếu cắn nuốt quỷ vật mạnh hơn mình, mới có thể tiến cấp.

Bách quỷ tiên bay múa một trận trên không, sau đó dừng trên tay Diệp Hải Đường.

Một trận cuồng phong gào thét qua, tóc Diệp Hải Đường đón gió tung bay, phối hợp với vẻ mặt lạnh lùng của nàng, làm cho người ta có một loại cảm giác không thể xâm phạm.

“Hoặc là thần phục ta, hoặc là chết.”

Diệp Hải Đường lạnh lùng nói, thanh âm truyền khắp đảo nhỏ.

Cốt thi và quỷ vật cảm nhận được âm khí mạnh mẽ tản mát từ trên người Diệp Hải Đường, đại bộ phận cốt thi đều quỳ xuống, phát ra tiếng kêu “Ô ô”. Quỷ vật cấp thấp không thể biết được điều này.

Diệp Hải Đường há mồm phun ra một mồm máu tươi, bấm niệm pháp quyết. Hoá thành mấy chục đoá hoa sen màu đen lớn bằng móng tay, bay tới phía cốt thi.

Cùng lúc đó, Bách quỷ tiên sáng lên một trận ô quang, hoá thành mặt quỷ dữ tợn màu đen, đánh về phía quỷ vật đang quỳ xuống.

Trong lúc nhất thời, quỷ vật xung quanh tán loạn, cốt thi cũng chạy loạn khắp nơi.

Tất cả đều phí công, quỷ vật cấp thấp không có giá trị bồi dưỡng, bị Bách quỷ tiên cắn nuốt. Diệp Hải Đường chỉ để lại ba mươi con cốt thi hình người, để chúng nó tuần tra.

Đến hiện tại, trên đảo chỉ còn lại Diệp Hải Đường và ba mươi con cốt thi hình người.

Diệp Hải Đường thu thập hết hài cốt phân tán trên đảo. Có hài cốt hình người, cũng có hài cố hình thú.

Nàng chuẩn bị thu thập một đám hài cốt, tạo ra một quân đoàn quỷ vật.

Bên ngoài mấy chục vạn dặm, sâu bên trong Vạn Quỷ hải vực.

Một toà đảo hình tròn thật lớn, một đaonf quỷ ảnh màu xanh lục đang dò xét trên đảo, điện thiểm lôi minh. Thỉnh thoảng có từng đạo tia chớp màu bạc thô to xẹt qua phía chân trời, bổ vào bốn phía trên hoang đảo.

Quỷ ảnh màu xanh lục đã tập mãi thành thói quen, nó cứ không mục đích phiêu đãng như vậy.

“Ngươi đã đến đây thì xuất hiện đi! Không cần phải trốn trốn tránh tránh.”

Quỷ ảnh màu xanh lục chợt ngừng lại, hiện ra bóng người một thiếu phụ váy xanh với khuôn mặt diễm lệ.

Từ ngoại hình và ngôn ngữ thiếu phụ váy xanh xem lại, nàng hiển nhiên không phải là quỷ vật cấp thấp.

Địa phương hơn mười dặm bên ngoài đảo nhỏ chợt sáng lên một đạo ô quang, hiện ra một đoàn bóng đen.

“Nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không thể rời khỏi nơi này sao?”

Bóng đen truyền đến thanh âm của một cô gái.

“Rời khỏi nơi này? Ta ngốc ở nơi này rất tốt, ta rời khỏi nơi này làm gì? Ngươi sẽ không quản nhiều như vậy chứ, cấm chế năm Hoá thần tu sĩ bày ra, ngươi va ta căn bản không thể rời khỏi nơi này. Thành thật tu luyện, nếu có thể tu luyện đến Hoá thần kỳ, tự nhiên có thể rời khỏi nơi này. Ngươi cũng đã biến thành quỷ tu rồi, tính tình vẫn không thay đổi chút nào, không có tiến bộ.”

Thiếu phụ váy xanh cau mày nói, giọng điệu lạnh nhạt.

“Tiến bộ? Hừ, ta bị vây ở chỗ này mấy nàm năm, ngươi tu tiên vào không được, chúng ta ra không được. Chỉ dựa vào hấp thu âm khí mà muốn tiến cấp Hoá thần kỳ? Loại lời nói ngu xuẩn này ngươi cũng tin. Ta không muốn ngốc cả đời ở nơi này.

“Tuỳ ngươi đi! Ngươi làm gì ta không xem vào, nhưng ta không có hứng thú tham dự. Chính ngươi muốn chết, đừng trách ta không nhắc nhở trước.”

Nói xong lời này, thiếu phụ váy xanh hoá thành một đạo quỷ ảnh màu xanh, bay về nơi nào đó.

“Hừ, một ngày nào đó, ta sẽ rời khỏi nơi này. Ngươi chờ xem!”

Từ bên trong bóng đen truyền ra âm thanh có chút khinh thường của cô gái. Sau đó bóng đen hoá thành một đạo hắc quang phá không mà đi, biến mất ở phía chân trời, giống như chưa từng xuất hiện vậy.

...

Ngũ Long hải vực, Thanh Liên đảo.

Một đạo độn quang màu xanh bay tới từ phía chân trời, bay thẳng đến Thanh Liên đảo.

Độn quang màu xanh vừa tới gần Thanh Liên đảo mười dặm, tốc độ nhanh chóng chậm lại. Độn quang chợt tắt, lộ ra bóng người Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn nhìn thấy Thanh Liên đảo, thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hắn rời khỏi Đại Yến vương triều đã được hai năm rồi.

Sau khi rời khỏi bí cảnh, Vương Thanh Sơn dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Đại Yến vương triều, quay về Đông Hoang. Từ Đông Hoang tới Nam Hải, cuối cùng trở về Thanh Liên đảo.

Hắn du lịch ở tu tiên giới Trung Nguyên mười mấy năm, bình cảnh trong lòng buông lỏng không ít. Hắn cảm giác mình cách Kim Đan tầng chín không còn xa.

Chuyến hành trình đi tu tiên giới Trung Nguyên, thu hoạch lớn nhất là có được Anh linh quả thụ và Huyết giao thụ. Hai thứ này có thể giúp gia tăng nội tình gia tộc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận