Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6341: Ngẫu nhiên gặp Phương Mộc (2)

Cửu Tinh Ngọc Dịch và Cửu Dương Ngọc Tủy Đan có hiệu quả kỳ diệu như nhau.

“Đi, chúng ta đi Vạn Linh động thiên, hy vọng có thể đạt được Cửu Tinh Chi.”

Vương Thanh Bách nói, vẫy tay một cái, một cái vòng tay trữ vật màu vàng từ mặt đất bay lên, rơi trên tay hắn, hai người rời khỏi nơi này.

...

Một mảng dãy núi màu đen liên miên chập trùng, gió âm thổi từng cơn, tiếng quỷ khóc sói tru không ngừng bên tai, bầu trời đều là màu xám, cho người ta một loại cảm giác áp lực.

Ở sâu trong dãy núi truyền đến một chuỗi tiếng nổ đinh tai nhức óc, hào quang vàng óng, màu đỏ, màu đen đan xen, sóng khí như thủy triều.

Ở chỗ sâu trong dãy núi, Diệp Hải Đường và Vương Nhất Đao đang công kích bộ xương hình thể thật lớn, ngoại hình bộ xương giống con vượn, trên lưng mọc một đôi cánh xương màu trắng, trong hốc mắt có một đám quỷ hỏa màu xanh lục, tản mát ra âm khí dao động khủng bố.

Nơi này là Thiên Quỷ sơn mạch, tổng đàn Thiên Quỷ cốc, Diệp Hải Đường cùng Vương Nhất Đao căn cứ manh mối tìm tới đây, tiếc nuối là, nơi này đã sớm bị kẻ tầm bảo vơ vét một lần, nhưng nơi này âm khí rất nặng, rất dễ dàng xuất hiện quỷ vật, một con quỷ vật Kim Tiên đại viên mãn chiếm cứ ở đây.

Trong tay bộ xương to lớn nắm một cây đao xương màu trắng, bổ về phía Diệp Hải Đường cùng Vương Nhất Đao.

Vương Nhất Đao vung đao chém, một mảng thiên địa này giống như biến thành màu vàng, một đạo đao quang vàng óng quét ra, mặt đất nứt toác ra, tách thành hai nửa, đao quang màu vàng chém lên trên thân bộ xương to lớn, một tiếng nổ vang lên, bộ xương to lớn tách thành hai nửa, một mảng hào quang xanh lục bắn ra, hướng về nơi xa chạy đi.

Đúng lúc này, một đám khí đen bỗng dưng chợt xuất hiện, ngăn cản đường đi của hào quang xanh lục.

Khí đen quay cuồng dâng trào, hóa thành bóng người Diệp Hải Đường, hào quang xanh lục lao thẳng đến Diệp Hải Đường, tựa như muốn đoạt xá Diệp Hải Đường.

Ngoài thân Diệp Hải Đường nở rộ hắc quang, tay phải chụp về phía hào quang xanh lục.

Một tiếng quỷ khóc thê lương vang lên, hào quang xanh lục bị Diệp Hải Đường vỗ bay ra, hóa thành một quỷ ảnh màu xanh lục diện mạo dữ tợn.

Một đạo đao quang vàng óng thổi quét đến, lướt qua quỷ ảnh màu xanh lục, chém nó thành hai nửa.

Quỷ ảnh màu xanh lục bốc lên một làn khói, tán loạn tại chỗ.

Diệp Hải Đường vẫy tay một cái, một hạt châu màu xanh biếc bay về phía nàng, rơi ở trên tay nàng.

“Không có tiên dược, tiêu diệt một con quỷ vật Kim Tiên đại viên mãn cũng không tệ.”

Diệp Hải Đường vui sướng nói.

Sắc mặt của nàng lạnh lùng, ngón trỏ tay phải sáng lên một đạo hắc quang lóa mắt, hướng về hư không nơi nào đó điểm nhẹ một cái, một cầu vồng màu đen bắn ra.

Vương Nhất Đao đang muốn ra tay, mặt đất nổ tung, Phương Mộc từ lòng đất bay ra, tránh được hắc quang.

“Là ta, Diệp tiên tử.”

Phương Mộc mở miệng nói.

“Phương đạo hữu, ngươi sao lại từ lòng đất toát ra?”

Diệp Hải Đường nghi hoặc nói.

“Ta bị dao động đấu pháp hấp dẫn tới, không ngờ là các ngươi.”

Phương Mộc giải thích.

“Ngươi sao cũng đến Vạn Tiên đại lục.”

Diệp Hải Đường thuận miệng hỏi.

“Vạn Tiên đại lục chính là hiểm địa số một Bắc Hải tiên vực, thế lực phụ thuộc Vạn Tiên tông Minh Thi tông lấy luyện thi nổi tiếng, ta sao có thể không đến.”

Phương Mộc hưng phấn nói.

Diệp Hải Đường biết Phương Mộc si mê luyện thi, cũng không kỳ quái.

“Ta đã tìm được một chỗ cấm địa của Minh Thi tông, nghe nói dùng để bồi dưỡng luyện thi, tu sĩ chết đi ở nơi đó cũng dễ dàng biến thành luyện thi, còn có không ít quỷ vật cùng tiên dược âm thuộc tính, có hứng thú đi một chuyến hay không?”

Phương Mộc hỏi.

“Cấm địa của Minh Thi tông? Có cấm chế cường đại?”

Diệp Hải Đường hỏi.

“Trước mắt chưa phát hiện, có rất nhiều luyện thi Kim Tiên kỳ, quỷ vật cũng không thiếu.”

Phương Mộc nói.

Diệp Hải Đường nghĩ một chút, gật đầu nói: “Chúng ta đi cùng ngươi một chuyến đi! Hy vọng có thứ tốt.”

Vương Nhất Đao không nói một lời, đi theo Diệp Hải Đường cùng Phương Mộc rời khỏi nơi đây.

...

Một dãy núi xanh biếc liên miên chập trùng, núi cao rừng rậm.

Hai đạo độn quang từ nơi xa bay tới, sau khi lóe lên một cái, hai đạo độn quang đáp ở trên sườn một ngọn núi thấp, độn quang thu liễm, hiện ra bóng người Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly.

Bọn họ dựa theo manh mối chỉ dẫn, đi tới nơi này, lối vào Vạn Linh động thiên ở ngay nơi này.

Thần thức Vương Thanh Phong mở rộng, tay phải nâng một hạt châu lóe ra hào quang vàng óng.

“Chính là nơi này, chúng ta đi qua đi!”

Vương Thanh Phong nói xong lời này, hướng về phía trước bay đi, Đổng Tuyết Ly đi theo.

Không qua bao lâu, bọn họ đáp ở trong một thung lũng cỡ lớn bốn phương thông suốt, trong thung lũng mọc đầy cỏ dại, hư không cách đó không xa có một cánh cửa ánh sáng hình tròn, một luồng thiên địa nguyên khí tinh thuần đến cực điểm từ trong đó trào ra.

Vương Thanh Phong và Đổng Tuyết Ly thi triển cho mình một đạo phòng ngự, bay về phía cánh cửa ánh sáng hình tròn.

Xuyên qua cánh cửa ánh sáng hình tròn, bọn họ cảm giác trước mắt hoa lên, xuất hiện ở trên không một mảng dãy núi xanh um tươi tốt. Thiên địa nguyên khí nơi này nồng đậm hơn bên ngoài không ít, nhiều năm như vậy trôi qua, cũng không biết di vật của Diệu Pháp Tiên Tôn bị lấy đi chưa.

Thần thức Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly mở rộng, vẻ mặt đầy đề phòng, bay tới đáp ở trong một chỗ rừng trúc màu xanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận