Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5925: Bế quan trùng kích Kim Tiên kỳ (2)

Bọn họ đã tu luyện pháp tắc đến tiểu thành, tác dụng của nhất phẩm đạo đan đối với bọn họ không lớn, giao cho đám người Vương Thanh Sơn dùng, có thể phát huy tác dụng lớn hơn nữa.

Vương Trường Sinh lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, nói: “Mạnh Bân, ngươi tới Thanh Liên phong một chuyến.”

“Vâng, lão tổ tông.”

Pháp bàn truyền đến tiếng của Vương Mạnh Bân.

Vừa dứt lời, một mảng lôi quang màu bạc sáng lên ở trên không Thanh Liên phong, hiện ra bóng người Vương Mạnh Bân. Vương Mạnh Bân từ lần trước sau khi trở về, vẫn luôn ở lại Thanh Liên đảo.

Hắn dùng Ngộ Đạo Quả, vẫn luôn tìm hiểu pháp tắc, cây pháp tắc vừa phát triển cao hơn năm trượng, còn chưa đạt tới tiểu thành. Cũng không phải dùng Ngộ Đạo Quả, tu sĩ Chân Tiên đều có thể tu luyện pháp tắc đến tiểu thành, mỗi người một khác.

Vương Mạnh Bân chậm rãi hạ xuống, đáp ở trước mặt Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

“Lão tổ tông!”

Vương Mạnh Bân cúi người hành lễ.

Vương Trường Sinh lấy ra một cái hộp ngọc màu bạc tinh xảo đẹp đẽ, đưa cho Vương Mạnh Bân, nói: “Mạnh Bân, đây là một viên nhất phẩm đạo đan, ẩn chứa Lôi pháp tắc, ngươi cầm dùng đi! Chúng ta tính bế quan trùng kích Kim Tiên kỳ, ngươi ở lại Thiên Thần hải vực hộ pháp cho chúng ta.”

Bọn họ tìm hiểu ra chí tôn pháp tắc, trùng kích Kim Tiên kỳ, lôi kiếp có thể sẽ mạnh một chút, lúc độ kiếp không thể chịu bên ngoài quấy nhiễu, có Vương Mạnh Bân hộ pháp cho bọn họ, bọn họ cũng có thể an tâm trùng kích Kim Tiên kỳ.

“Nhất phẩm đạo đan ẩn chứa Lôi pháp tắc!”

Vương Mạnh Bân hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt trở nên kích động.

“Ngươi dùng nhất phẩm đạo đan, cây pháp tắc có thể phát triển cao hơn, có thể pháp tắc tiểu thành hay không phải xem các ngươi rồi.” Uông Như Yên dặn dò vài câu, bảo Vương Mạnh Bân lui xuống.

Vương Trường Sinh gọi Vương Thanh Bách tới, giao cho hắn nhất phẩm đạo đan ẩn chứa Mộc pháp tắc, bảo hắn tự mình đưa đạo đan khác đến Hỗn Độn đại lục, giao cho đám người Vương Thanh Sơn dùng.

Vương Thanh Bách lập tức đáp ứng, lui xuống.

“Phu quân, chàng còn nhớ tên của các thiên kiêu chí tôn kia không?” Uông Như Yên nhíu mày nói.

Vương Trường Sinh lắc lắc đầu, nghi hoặc nói: “Kỳ quái, ta vừa rời khỏi Hồng Mông Bảng, liền quên mất, chỉ nhớ quá trình chúng ta vượt ải, về phần tên cùng pho tượng của các thiên kiêu chí tôn kia, ta đều không có ấn tượng, chẳng lẽ là đạo khí lau đi một đoạn ký ức này của chúng ta? Vì bảo hộ người vượt ải?”

Nghĩ một chút cũng đúng, nếu nhớ được tên cùng pho tượng của các thiên kiêu chí tôn kia, tinh anh của thế lực lớn cho dù vượt ải thất bại, cũng có thể phái người tìm kiếm các thiên kiêu chí tôn đạt được thứ hạng tốt, giết người đoạt bảo, các thiên kiêu chí tôn này căn bản không trưởng thành lên được.

“Hẳn là như vậy, một lần này chúng ta thu hoạch không nhỏ, có thể cân nhắc trùng kích Kim Tiên rồi.” Uông Như Yên nói.

Bọn họ thi triển bí thuật thần hồn, sưu hồn đối với Nguyên Anh của Mạnh Thiên Phong, phát hiện Mạnh gia tính tiếp tục nhằm vào Vương gia, bọn họ đỏ mắt Hạo Dương thành Vương gia nắm giữ.

Bạch gia, Mạnh gia, Giang gia là một tập thể ích lợi, vinh thì cùng vinh, Vương gia không ngừng phát triển lớn mạnh, lợi ích của Bạch gia ở Bạch Lộc quần đảo cũng sẽ bị hao tổn, liên quan Mạnh gia cũng chịu ảnh hưởng.

Một điểm quan trọng nhất, Vương gia đứng về phe Cao gia, Cao gia và Giang gia vốn là quan hệ cạnh tranh, quyết định bọn họ sẽ không hòa thuận ở chung.

Mạnh Thiên Phong thuê tu sĩ Chân Tiên đại viên mãn giết ba vị Chân Tiên của Vương gia, tương lai còn không biết có thể làm ra chuyện càng thêm điên cuồng hay không. Nếu là Vương gia có một vị tu sĩ Kim Tiên, cũng tự tin hơn.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Đúng rồi, phu nhân, nàng mang quyển Vô Tự Thiên Thư kia ta xem chút.”

Uông Như Yên lấy ra Vô Tự Thiên Thư, đưa cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh lật xem Vô Tự Thiên Thư, một chữ cũng chưa nhìn thấy, trống rỗng.

Khí linh của Càn Khôn Tháp cũng không nhận ra lai lịch của Vô Tự Thiên Thư, có thể thấy được Vô Tự Thiên Thư không phải vật phàm. Hắn vận dụng thần thức tra xét, không có gì khác thường, thử dùng lửa đốt, căn bản không sao.

“Sẽ không là giống Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, phải dùng lôi kiếp bổ mới có thể mở ra chứ?” Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

“Không bài trừ khả năng này, ít nhất chúng ta trước mắt không có cách nào phát hiện bí mật của Vô Tự Thiên Thư.” Uông Như Yên phân tích.

Khí linh hẳn là từng nghiên cứu, bằng không sẽ không nói Vô Tự Thiên Thư rất cao cấp, muốn tra xét bí mật của Vô Tự Thiên Thư, bọn họ trước mắt không làm được.

Vương Trường Sinh thu hồi Vô Tự Thiên Thư, thả ra đám người Vương Thôn Thiên, để bọn họ tự do hoạt động.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên vượt ải đều bị thương, nhưng thương thế không nặng, Vương Trường Sinh mua tiên đan bậc hai chữa thương, hắn tính dùng tiên đan chữa thương trước, lại bế quan trùng kích Kim Tiên kỳ.

Nói chuyện phiếm chốc lát, bọn họ rời khỏi Thanh Liên đảo, phân biệt tới Đông Ly đảo cùng Huyền Dương đảo.

Vương Mạnh Bân đã sớm thông báo Vương Vĩnh Thiên, bảo nàng đuổi đi tộc nhân ở hai hòn đảo này, lấy hai hòn đảo này làm trung tâm, phạm vi trăm triệu dặm hóa thành cấm khu, tu sĩ Vương gia ngày đêm tuần tra.

Vương Trường Sinh đi vào một gian mật thất, mật thất có kích thước hơn trăm trượng, bên trong có hai tấm bồ đoàn màu xanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận