Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6367: Chiến sự khởi (1)

Hư không trên đỉnh đầu Vương Trường Sinh nổi lên dao động, một tấm gương chín màu lớn cả trượng hiện ra, mặt gương sau khi hiện ra vô số phù văn huyền ảo, phun ra một luồng tiên quang chín màu, bao phủ thân thể Vương Trường Sinh.

Vết thương của Vương Trường Sinh nháy mắt khỏi hẳn, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, trong cơ thể khí huyết quay cuồng dâng trào, toàn thân hắn tràn ngập lực lượng, nhục thân được tiến một bước cường hóa.

Đây là thiên đạo ban thưởng đối với chí tôn vượt qua lôi kiếp, thiên kiêu cũng không có đãi ngộ này.

Hắn trùng kích Kim Tiên kỳ, sau khi vượt qua lôi kiếp, có tiên thủy chín màu cho hắn chữa thương, một lần này có tiên quang chín màu chữa thương, hơn nữa tiên quang chín màu tăng cường khí huyết của hắn, do đó cường hóa lực lượng thân thể của hắn.

Đương nhiên, Vương Trường Sinh còn chưa phải tiên thể, chỉ luận lực lượng thân thể, cũng không phải chân linh đỉnh phong khác có thể so sánh.

Không qua bao lâu, tiên quang chín màu tan đi, tấm gương chín màu cũng đã biến mất.

“Đây là Thái Ất Kim Tiên sao?”

Vương Trường Sinh lẩm bẩm, cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng.

Từ nay về sau, hắn không có hạn chế tuổi thọ, thật sự thọ ngang trời đất.

Thái Ất Kim Tiên ở Bắc Hải tiên vực có được quyền lên tiếng nhất định, mà ở Thiên Thần hải vực, Thái Ất Kim Tiên chính là chúa tể tuyệt đối.

Vương gia có Thái Ất Kim Tiên, địa vị ở Hỗn Độn đại lục cũng sẽ đề cao.

“Chúc mừng phu quân tiến vào Thái Ất Kim Tiên.”

Uông Như Yên bay tới, cười chúc mừng.

“Chủ nhân tiến vào Thái Ất, tổ chức lễ mừng, phải uống vài chén, ăn mừng rầm rộ.”

Vương Thôn Thiên hưng phấn nói.

“Lễ mừng không vội, muộn một chút rồi nói sau.”

Vương Trường Sinh cười nói, hắn nhìn về phía Uông Như Yên, hỏi: “Trong tộc như thế nào? Hỗn Độn đại lục không có gì khác thường chứ?”

“Trong tộc tất cả đều ổn, Hỗn Độn đại lục cũng không có gì khác thường, Hô Lan bộ lạc những năm qua rất thành thật, không có dị động gì.”

Uông Như Yên nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Vậy thì tốt, ta về Thanh Liên đảo trước, bế quan tiềm tu một đoạn thời gian.”

Bọn họ truyền tống về Thanh Liên đảo, tin tức Vương Trường Sinh tiến vào Thái Ất Kim Tiên truyền ra, thông báo các thế lực lớn của Thiên Thần hải vực, Vương Vĩnh Thiên phái người tới Hỗn Độn đại lục, nói cho đám người Vương Thanh Sơn tin tức này.

...

Bắc Hải tiên vực, hải vực nơi nào đó.

Một đạo độn quang màu đỏ lướt qua phía chân trời, không qua bao lâu, hào quang màu đỏ dừng lại, hiện ra một thanh niên khoác tăng bào màu đỏ rực, chính là Minh Nhân Thiền Sư của Vạn Phật môn.

Hắn nhíu mày, ngón tay bấm quyết, nhíu mày.

“Thế mà đã tiến vào Thái Ất, thế này muốn chặt đứt nhân quả càng thêm phiền toái, nhanh như vậy tiến vào Thái Ất Kim Tiên, đệ tử tinh anh nội môn cũng chỉ đến thế này thôi.”

Minh Nhân Thiền Sư lẩm bẩm.

Hắn lộ vẻ mặt trầm ngâm, nói: “Mà thôi, dù sao không ảnh hưởng đến bản thể của ta, không cần thiết hao phí lượng lớn nguyên khí đi chặt đứt nhân quả với người này, tùy duyên đi!”

Nói xong lời này, Minh Nhân Thiền Sư dọc theo đường lúc tới đây bay đi, rời khỏi nơi đây.



Hỗn Độn đại lục, Thiên Phượng thành.

Một tòa tháp khổng lồ vàng son lộng lẫy, trên cửa vào treo một tấm bảng hiệu hình vuông màu bạc, bên trên viết ba chữ to màu vàng “Thiên Phượng tháp”, đây là hội trường đấu giá, lượng lớn tu sĩ xếp hàng tiến vào hội trường đấu giá, bọn người Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Linh đều có mặt trong đó.

Nửa khắc đồng hò sau, bọn họ tiến vào Thiên Phượng tháp, ở dưới người hầu dẫn đường tới một ghế lô, ghế lô lớn hơn trăm trượng, trên vách đá được khảm một tấm gương lóe ra hào quang vàng óng, trên mặt gương là vị trí hội trường đấu giá.

Trong phòng có một cái bàn ngọc màu xanh cùng mấy cái ghế ngọc màu xanh, đám người Vương Thanh Thành ngồi xuống, lấy ra đồ dùng uống trà cùng lá trà, vừa uống trà, vừa chờ đợi.

Xuyên qua tấm gương màu vàng, bọn họ có thể nhìn thấy người đấu giá khác.

“Lưu Vân tiên tử cũng đến đây, còn có Kim tiền bối của Kim Thần tộc, Thương tiền bối của Phù Du tộc.”

Vương Thanh Thành nhận ra một ít Thái Ất Kim Tiên.

Hội đấu giá một lần này quy mô không nhỏ, có không ít Thái Ất Kim Tiên đều tới tham gia hội đấu giá.

Sau thời gian một chén trà, theo một tràng tiếng chuông vang dội cất lên, cửa Thiên Phượng tháp đóng lại, hội đấu giá chính thức bắt đầu.

Hai nam tử diện mạo giống nhau như đúc từ trên trời hạ xuống, đáp ở trên một đài đá hình tròn.

“Tại hạ Nam Cung Nhất Sơn, đây là xá đệ Nam Cung Nhất Hà, hội đấu giá lần này do chúng ta chủ trì, ai giá cao thì được, bây giờ bắt đầu đấu giá.”

Một thanh niên áo vàng diện mạo anh tuấn giới thiệu đơn giản một câu, lật bàn tay phải, lấy ra hai mươi cái bình sứ màu xanh, nói: “Hai mươi viên nhất phẩm đạo đan, giá khởi điểm năm mươi viên tinh hạch một màu, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm viên.”

Cùng là nhất phẩm đạo đan, đặt ở hội đấu giá khác nhau, giá không giống nhau.

“Năm mươi!”

“Năm mươi lăm!”

“Sáu mươi!”

...

Giá liên tiếp kéo lên, Vương Thanh Sơn cũng chưa mở miệng. Liễu Hồng Tuyết cùng Vương Thanh Bách đều có thể luyện chế ra nhất phẩm đạo đan, Vương Thu Đình cũng đã dùng hai viên nhất phẩm đạo đan, chẳng qua chưa thể tu luyện pháp tắc đến tiểu thành.

Vương Thanh Thành mở miệng đấu giá, hắn không ít hậu nhân, với hắn mà nói, tinh hạch một màu không tính là gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận