Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4111: Thanh Sơn tiến cấp Luyện Hư hậu kỳ (1)

Nói chuyện phiếm nửa canh giờ, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liền rời đi, trở về đỉnh Thanh Liên, đi vào mật thất, tu luyện.

Sau khi tiến cấp Hợp Thể kỳ, cho dù là tấn thăng một cảnh giới nhỏ cũng cần thời gian rất lâu, tốc độ tu luyện tương đối chậm, hoặc tu luyện, hoặc cô đọng pháp tướng. Nếu gặp bình cảnh, kẹt ở một cảnh giới nhỏ trên vạn năm cũng rất bình thường.

« Vạn Hải Tiên kinh » tốc độ tu luyện tương đối chậm, ưu điểm là không có bình cảnh, Vương Trường Sinh luyện hóa bổn nguyên chân linh, tốc độ tu luyện khẳng định nhanh hơn tu sĩ Hợp Thể bình thường một chút, Uông Như Yên cũng giống vậy.

Về phần hôn sự của Vương Viễn Giang, do Vương Mô Sơn xử lý, không cần bọn họ tự mình ra mặt.

Sau khi đại điển kết thúc, danh tiếng Thanh Liên tiên lữ cũng truyền khắp Huyền Linh đại lục.

Vương gia có hai vị tu sĩ Hợp Thể, đứng trong hàng ngũ hai mươi thế lực đứng đầu Nhân tộc Huyền Linh đại lục, có không ít thế lực quy thuận, thế lực của Vương gia không ngừng mở rộng, nghênh đón thời kỳ phát triển tốc độ cao.

...

Xuân đi thu đến, tám trăm năm thời gian trôi qua rất nhanh.

Một mảnh hải vực xanh thẳm mênh mông vô bờ, gió êm sóng lặng, tinh không vạn lý.

Một đạo hào quang màu vàng xuất hiện ở chân trời phía xa, không bao lâu, hào quang màu vàng dừng ở không trung, độn quang thu lại, lộ ra một chiếc thuyền rồng hào quang màu vàng lưu chuyển không ngừng.

Trần Nguyệt Dĩnh đứng trên thuyền rồng màu vàng, sắc mặt có chút tái nhợt.

“Rốt cục trở về rồi!”

Trần Nguyệt Dĩnh lẩm bẩm. Nàng tốn hơn một ngàn năm thời gian, lúc này mới vượt qua hải vực, trong lúc đó gặp nhiều con yêu thú bậc bảy tập kích.

Lúc trước có Dương Khánh Long đi cùng, bọn họ vượt qua hải vực không tốn đến ngàn năm, bây giờ dựa vào chính nàng, tốn thời gian tự nhiên nhiều hơn không ít.

Trần Nguyệt Dĩnh bấm pháp quyết, thuyền rồng màu vàng lập tức nở rộ hào quang màu vàng, hướng về không trung bay đi, hóa thành một điểm đen biến mất ở chân trời.

...

Đất liền, Thanh Liên cốc.

Trên đường dòng người như thủy triều, chen chúc đông đúc, một cảnh tượng phồn hoa.

Một tòa tiểu viện yên tĩnh, Vương Anh Kiệt đang nói với Liễu Hồng Tuyết cái gì.

Vương Anh Kiệt sau khi tiến vào Luyện Hư kỳ, hơn phân nửa thời gian đều đang tu luyện, đã tiến vào Luyện Hư trung kỳ. Liễu Hồng Tuyết là luyện đan sư, không cần phát sầu vì tài nguyên tu tiên, tốc độ tu luyện tương đối nhanh, cũng đã tiến vào Luyện Hư trung kỳ.

Ngũ linh căn trùng kích Luyện Hư kỳ thoải mái hơn nhiều, nhưng ngũ linh căn cần tài nguyên tu tiên càng nhiều hơn so với tu sĩ bình thường.

Sau khi Uông Như Yên tiến vào Hợp Thể kỳ, gia tộc phát triển không ngừng, lần lượt có tộc nhân tiến vào Luyện Hư kỳ, thực lực gia tộc càng ngày càng mạnh. Vương Anh Kiệt làm tu sĩ Luyện Hư thế hệ trước, đạt được tài nguyên tu tiên tự nhiên không ít.

“Phu quân đã tu luyện Càn Dương Huyễn Mục tới đại thành? Quá tốt rồi.”

Liễu Hồng Tuyết vừa cười vừa nói.

“May mắn có phu nhân hỗ trợ luyện chế Càn Dương Ngọc Dịch, nếu không ta còn không biết phải bao lâu mới có thể tu luyện Càn Dương Huyễn Mục tới đại thành. Cưới phu nhân, đây là cơ duyên lớn nhất của ta.”

Vương Anh Kiệt cầm bàn tay Liễu Hồng Tuyết, trên mặt tràn đầy nhu tình.

Hắn tu luyện Ngũ Hành Cấm Quang tới tiểu thành, cần thu thập Ngũ Hành Chi Tinh luyện hóa, mới có thể tu luyện một thần thông này. Hắn đã luyện hóa lượng lớn Ngũ Hành Chi Tinh, lúc này mới tu luyện tới tiểu thành, cách đại thành còn sớm, chẳng qua thế này đã rất tốt rồi.

Nắm giữ Càn Dương Huyễn Mục cùng Ngũ Hành Cấm Quang, thực lực Vương Anh Kiệt đề cao không ít.

Liễu Hồng Tuyết cười nói: “Muốn ta nói, gả cho phu quân là cơ duyên lớn nhất của ta.”

“Đúng rồi, Nhất Nhị cùng Tông Khuyết đến Thanh Liên cốc thay chúng ta, chúng ta có thể trở về đảo Thanh Liên rồi, có thể đi du lịch một phen.”

Liễu Hồng Tuyết đề nghị.

Tu sĩ Luyện Hư của gia tộc không ngừng tăng, hậu bối trưởng thành, bọn họ cũng nhẹ nhõm hơn không ít.

Vương Anh Kiệt và Liễu Hồng Tuyết còn chưa từng ra ngoài du lịch, sau khi tiến vào Luyện Hư kỳ, phần lớn thời gian ở Thanh Liên cốc.

Vương Anh Kiệt gật đầu, cười nói: “Bây giờ gia tộc chúng ta có hai vị tu sĩ Hợp Thể, chúng ta ra ngoài du lịch, hẳn tiện hơn rất nhiều.”

Vương gia và Long gia thông gia, lại thu nạp không ít thế lực, thế lực tăng vọt, sức ảnh hưởng càng ngày càng lớn. Tộc nhân ra ngoài du lịch, có thể hưởng thụ rất nhiều tiện lợi, tu sĩ thế lực nhỏ cũng sẽ coi trọng hơn mấy phần.

Liễu Hồng Tuyết và Vương Anh Kiệt rời Thanh Liên cốc, trở về đảo Thanh Liên.

Đảo Thanh Liên, đỉnh Thanh Trúc.

Một căn nhà trúc màu xanh đơn sơ, Vương Thanh Sơn đang nói gì đó với Vương Lập Hà cùng Vương Lập Hách.

Khí tức Vương Thanh Sơn so với trước đây cường đại hơn nhiều, đã tiến vào Luyện Hư hậu kỳ, mà Vương Lập Hách cùng Vương Lập Hà vẫn là Luyện Hư sơ kỳ.

Không có Nhâm Thủy Tiên Hạnh Quả, Vương Thanh Sơn cùng lắm ở Luyện Hư trung kỳ.

“Đúng rồi, Thái Nhất Tiên môn thế nào rồi?”

Vương Thanh Sơn nghĩ tới cái gì, mở miệng hỏi.

“Tô Thanh Vân đã tiến vào Luyện Hư kỳ, Thái Nhất Tiên Môn trước mắt có hơn hai mươi vị tu sĩ Hóa Thần, một vị tu sĩ Luyện Hư, môn đồ mấy ngàn, phát triển rất không tệ.”

Vương Lập Hà báo cáo chi tiết.

Vương gia cho Tô Thanh Vân một số hòn đảo, để hắn thành lập Thái Nhất Tiên Môn, ở dưới Vương gia cổ vũ, Thái Nhất Tiên Môn phát triển cũng không tệ lắm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận