Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2960: Cửu diệp kim liên và Bích nguyệt bàn đào (3)

Tại một toà đại điện rộng mở sáng ngời, sắc mặt đám người Mị Diễm rất khó xem. Phong Diêu và đám Hoá thần tu sĩ sắc mặt tái nhợt. Bọn họ thúc giục pháp bảo công kích cấm chế, đều không có tác dụng gì.

“Bọn họ đi vào như thế nào? Ngay cả chúng ta cũng khó bài trừ cấm chế, ba gã Hoá thần lại có thể dễ dàng phá giải?”

Kim Thược nhíu mày nói, vẻ mặt không thể tưởng tượng.

“Bọn họ có nước Minh hà, đương nhiên phá giải cấm chế dễ dàng hơn nhiều. Nhưng nước Minh hà là vật chỉ có ở Minh giới, ngoại trừ một ít thần thông hoặc hoả diễm có thể khắc chế. Bảo vật hoặc hoả diễm thông thường căn bản không làm gì được nước Minh hà.”

Thanh Vũ giải thích, thần sắc ngưng trọng.

“Nước Minh hà? Ta thật sự nguyện ý thử một lần.”

Mị Diễm há mồm phun ra một cỗ hoả diễm màu vàng ròng, nhiệt độ xung quanh chợt tăng cao.

Mặt sàn xuất hiện dấu hiệu hoà tan, khối băng màu đen lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, chậm rãi hoá thành một bãi nước Minh hà.

Mị Diễm bấm niệm pháp quyết, hoả diễm màu vàng ròng bao vây lấy nước Minh hà, ném tới một màn hình màu xanh.

Tiếng nổ oành đùng đùng, nước Minh hà đánh lên trên mành hình màu xanh. Màn hình màu xanh nháy mắt xuất hiện mảng lớn băng tầng màu đen.

Tay phải Kim Thược vỗ về phía màn hình màu đen. Một điểu trảo hiện lên giữa không gian trống rỗng, chụp về phía băng tầng màu đen.

Một tiếng nổ vang lên, băng tầng màu đen chợt tứ phân ngũ liệt. Màn hình màu xanh cũng theo đó thoát phá, biến mất không thấy.

Tiếng lôi minh vang lên, toàn thân Thanh Vũ xuất hiện vô số hồ quang màu xanh, chợt biến mất không thấy.

Tay áo Mị Diễm run lên, một mảng lớn hoả diễm màu vàng ròng thổi quét ra, đánh về phía đám người Kim Thược.

Đôi cánh màu xanh sau lưng Kim Thược nhẹ nhàng vỗ, chợt biến mất không thấy.

Vang lên một tiếng hét thảm, Phong Diêu bị hoả diễm màu vàng ròng bao phủ, đốt thành tro bụi. Giang Thanh Phong có tu vi tương đối thấp, vị trí đứng ở phía sau cùng, không phải mục tiêu công kích của Mị Diễm.

Ánh lửa tản đi, màn hình màu xanh đã khép lại.

“Khốn kiếp, đùa giỡn ta!”

Kim Thược mắng một tiếng, mặt như hàn sương.

Đứng trước lợi ích, hai vị minh hữu lập tức xé rách hiệp nghị. Dù sao cấm chế cũng khó bài trừ như vậy, thiếu một người tiến vào thì ít đi một người cạnh tranh.

Thanh Vũ trực tiếp thi triển lôi độn thuật tiến vào, căn bản mặc kệ tộc nhân của hắn.

Hai cô gái váy tím quá sợ hãi, bên ngoài thân xuất hiện vô số hồ quang. Một trận kim quang thổi quét ra, chen kín bọn họ.

“Nếu muốn chết thì cứ trốn đi! Nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn phối hợp với ta phá cấm chế.”

Kim Thược lạnh lùng nói, tay phải run lên, bay ra mảng lớn kim quang. Nhập vào người cô gái váy tím rồi biến mất không thấy.

Hai người có chút không cam lòng, nhưng cũng không dám vi phạm mệnh lệnh của Kim Thược, chỉ có thể ngoan ngoãn phục tùng.

Rất nhanh, âm thanh nổ đùng lại vang lên. Lôi quang chói mắt bao phủ màn hình màu xanh.

Kim Thược bấm niệm pháp quyết, vang lên tiếng điểu bén nhọn. Một hư ảnh kim điêu thật lớn xuất hiện trên đỉnh đầu nàng. Vì phá cấm chế, nàng chỉ có thể thúc giục pháp tướng.

Hai cái của hư ảnh kim điêu run lên, hư không chấn động vặn vẹo, tựa như muốn xé rách mở ra. Màn hình màu xanh cũng theo đó mà biến hình.



Vương Trường Sinh Uông Như Yên và Viên Thuật đứng trước mặt một khối linh điền. Không giống với khối linh điền bên ngoài, linh thổ của khối linh điền này từng hạt lớn màu xanh lớn bằng hạt đậu. linh quang loé ra không ngừng. Hiển nhiên không phải phàm vật.

Bên trong linh điền có hai gốc cây ăn quả màu trắng cao ba trượng, mỗi một cây ăn quả đều có hơn mười quả linh đào màu xanh hình trứng. Linh đào trong suốt long lanh.

“Thanh nguyệt tức nhưỡng! Lại có thể dùng loại tức nhưỡng này nuôi trồng Bích nguyệt bàn đào.”

Viên Thuật cảm thán, ánh mắt như lửa nóng.

Thanh nguyệt tức nhưỡng mà một loại tức nhưỡng đặc thù, tự mang linh khí cỏ cây. Có thể thúc đẩy thời gian sinh trưởng của linh dược linh quả, cũng là một loại tài liệu luyện khí. Không chút khách khí mà nói, dùng Thanh nguyệt tức nhưỡng nuôi trồng linh quả linh dược, nếu không có người chiếu cố cũng không có trận pháp bảo hộ. Chỉ cần không bị quấy rầy, linh dược linh quả tuyệt đối sinh trưởng không tồi.

Bình thường mà nói, tu sĩ cấp cao sẽ bố trí trận pháp bảo hộ linh dược thuận lợi sinh trưởng. Nhưng làm như vậy có một nhược điểm, nếu thời gian quá dài, cấm chế sẽ suy yếu.

Điều này làm cho một ít linh dược quý hiếm của di tích thượng cổ hoặc động phủ của cổ tu sĩ dễ dàng chết héo, cũng có thể bị yêu thú ăn. Có Thanh nguyệt tức nhưỡng và trận pháp, hai gốc Bích nguyệt bàn đào này mới có thể thuận lợi sinh trưởng đến hiện tại.

Bích nguyệt bàn đào tám ngàn năm nở hoa, tám ngàn năm kết quả, lại thêm tám ngàn năm mới có thể chín. Hoá thần tu sĩ dùng một quả Bích nguyệt bàn đào, cũng có thể tiết kiệm mấy chục năm khổ tu.

Nếu có thể luyện chế thành Bích nguyệt ngọc tham đan, có thể phụ trợ người tu tiên đánh sâu vào Luyện hư kỳ, gia tăng một thành tỷ lệ thành công. Bích nguyệt bàn đào còn có thể nhưỡng rượu, hiệu quả thực không tồi.

Một đạo màn hình màu vàng che kín cả khối linh điền. Bên trên màn hình màu vàng trải rộng phù văn huyền ảo.

Ánh mắt Vương Trường Sinh và Uông Như Yên như lửa nóng. Nếu có thể có được một quả Bích nguyệt bàn đào. Có thể tiết kiệm mấy chục năm khổ tu, từ đó đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận