Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1743: Kinh đô

Trên tay Vương Thanh Linh cầm một quyển sách màu xanh thật dày, trên bìa có chữ viết.

Cỏ cây thành tinh đa số là đào thụ, hoặc là một loại linh dược vạn năm quý hiếm, cơ duyên xâor hợp sinh ra linh trí, hoá thành yêu vật.

Chỉ ghi lại chủng loại mộc yêu, tên, thần thông, cũng không giới thiệu phương thức nuôi dưỡng đào tạo.

Gần nửa canh giờ sau, đôi mắt Vương Thanh Linh sáng ngời.

“Thị huyết kinh, là một loại mộc yêu mười phần hiếm gặp, tinh thông pháp thuật hệ mộc, khát máu, gai có kích độc, có thể phóng thích khói độc. Ba vạn năm trước, một vị tu sĩ Hoá thần ở Thiên Hồ giới lưu lạc đến Đông Ly giới, người này có một con Thị huyết kinh cấp bốn thượng phẩm. Diệt giết nhiều Nguyên Anh tu sĩ. Sau bị hai vị tông chủ của Nhật Nguyệt cung lợi dụng chi bảo trấn tông tiêu diệt. Yêu này sợ pháp thật hệ băng, hoả, lôi.”

Tại đây có một hàng chữ, có thể nhìn thấy rõ ràng được đồ họa. Vương Thanh Linh cẩn thận phân biệt, giống như con Mộc yêu của Vương Trường Sinh vậy.

“Thiên hồ giới, Kim sát ma quân, thị huyết kinh.”

Vương Thanh Linh âm thầm nhớ kỹ ba từ này. “Mộc yêu lục” cũng không có giới thiệu qua về thị huyết kinh.

Mộc yêu của Kim sát ma quân đã bị giết, Mộc yêu trên tay Vương Trường Sinh hẳn là được ươm mầm từ mầm móng thị huyết kinh. Cái này cũng không phải nói mầm móng mộc yêu đều có thể biến thành mộc yêu.

Dưới cây đào ngàn năm nhất định có cơ duyên, có khả năng thành tinh, hóa thành cây đào yêu, không có nghĩa là cây đào yêu mọc ra linh đào đều có thể biến thành cây đào yêu. Mộc yêu không giống như yêu thú, hậu duệ của yêu thú đều là yêu.

Nàng càng tò mò thêm là hai vị cung chủ Nhật Nguyệt cung là tu vi gì, lại có thể tiêu diệt được thượng phẩm thị huyết kinh cấp bốn.

Hai vị cung chủ Nhật Nguyệt cung liên thủ, vận dụng trấn tông chi bảo mới có thể tiêu diệt được thị huyết kinh. Từ điểm nào đó có thể thấy được, thị huyết kinh trưởng thành lên, thần thông tuyệt đối không kém.

Hai vị cung chủ Nhật Nguyệt cung tinh thông đánh thuật. Năm tháng trôi qua, có bao nhiêu đại tông vạn năm biến mất bên trong sông dài lịch sử. Duy chỉ có Nhật Nguyệt cung vẫn tồn tại, cùng thuật đánh phát huy có tác dụng quan trọng.

Sáng tạo một môn công phát không phải rất khó khăn. Sáng tạo hai bộ công phù hợp nhau đặc biệt khó. Sáng tạo ra một môn công pháp, còn phải được trải qua hậu nhân không ngừng sửa chữa, ít nhất cũng mất mấy trăm năm. Nếu là vận khí không tốt, không thể vượt qua được chỗ thiếu hụt thì chính là dã tràng xe cát biển Đông. Uổng phí mấy trăm năm thời gian cùng tài nguyên khổng lồ.

Nàng tiếp tục lật xem, trừ bỏ thị huyết kinh, nàng lại có thể nhìn thấy hai loại bụi gai mộc yêu. “Mộc yêu lục” ghi lại mấy trăm loại mộc yêu, có cây đào yêu, thực nhân hoa, cỏ linh chi biến hòa cùng nhiều loại mộc yêu. Bụi gai thành yêu duy chỉ có một loại thị huyết kinh.

Một lúc lâu sau. Vương Thanh Linh liền xem xong năm bản điển tịch này, thu hoạch được rất nhiều. Trừ bỏ biết được lai lịch rõ ràng của hai loại mộc yêu, nàng còn học được không ít tri thức hữu dụng.

“Đa tạ Mộ Dung tiền bối, chúng ta xem xong rồi. Ngài yên tâm, chúng ta sẽ không truyền bá nội dung này ra bên ngoài.”

Vương Thanh Linh đem điển tịch đưa lại cho ông lão áo bào xanh, chân thật nói.

Ông lão áo bào xanh gật gật đầu, thu hồi điển tịch rồi đi lên lầu.

“Vương phu nhân, Vương đạo hữu, các người đi đường tàu xe mệt nhọc, trước tiên nên lui xuống đi. Ta đã sắp xếp chỗ ở cho các ngươi rồi.”

Mộ Dung Ngọc Hoa làm một cái thế thỉnh, dẫn Vương Thanh Minh và Vương Thu Minh rời khỏi.

Tầng thứ ba Tàng kinh các, có mấy chục giá sách màu xanh cao lớn bày ra lượng lớn điển tịch, ngọc giản cũng thẻ tre. Ông lão áo bào xanh đem năm bản điển tịch từng cái trả về chỗ cũ.

Hư không sáng lên một đạo ánh sáng màu lam, hiện ra một mỹ phụ trung niên châu tròn ngọc sáng.

“Nhị thập nhị đệ, ngươi thấy Thanh Liên tiên lữ như thế nào?”

Mỹ phụ trung niên mở miệng hỏi.

“Không biết, chưa thấy qua, như thế nào? Các ngươi vẫn là chưa muốn từ bỏ ý định, muốn liên hợp với Vương gia mở ra mật địa gia tộc? Ta nghĩ là các ngươi tỉnh táo bớt lo đi. Việc này không thể nóng vội, cần chậm rãi mưu toan.”

Ông lão áo bào xanh ý vị thâm trường nói.

Mỹ phụ trung niên cười khổ một trận nói: “Từ từ mưa toan? Nhị thập nhị đệ, chúng ta phát triển đã tiến tới bình cảnh, muốn một mình mở ra mật địa, chỉ sợ cần hơn vạn năm. Đây là dưới tình huống xây dượng gia tộc không có đjai nạn. Tên ma đầu kia đại khai sát giới, làm cho lòng người hoảng sợ. Thời buổi rối loạn, chúng ta cần phải đạt được đồ vật bên trong mật địa.”

Đời trước Mộ Dung vương tộc là Mộ Dung gia đệ nhất tu tiên thế gia. Năm đó bị diệt tộc, Mộ Dung gia phân chia chẵn lẽ, phân tán đến các địa phương khác nhau mà phát triển. Duy chỉ có chi nhánh bọn họ là phát triển lớn mạnh. Những chi nhánh khác đều biến mất ở bên trong lịch sử sông dài.

Hoàng tộc là chúa tể vương triều Đại Yến, lũng đoạn hơn phân nửa tài nguyên tu tiên. Mộ Dung gia phát triển đụng tới bình cảnh, muốn tiến thêm một bước, mở ra mật địa của gia tộc, phải lấy được bảo vật bên trong mới được.

Bọn họ đã đánh mất chìa khóa, không thể mở ra được mật địa. Trừ phi có tám Nguyên anh tu sĩ hợp lực mới có thể mở ra mật địa. Cũng vì hạn chế như vậy. chỗ mật địa kia lúc này mới không có thế lực khác mở ra.

Ông lão áo bào xanh thở dài một hơi nói: “Ta mặc kệ, các ngươi có thể làm được. Đừng nói ta lắm mồm, nên bớt một người ngoài trong chuyện trong nhà. Vương gia cũng không đáng tin cậy. Bản thân cần phải cứng rắn. Người ngoài cuộc thì mãi là người ngoài cuộc.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận