Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1760: Chữa thương

“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, Mộ Dung đạo hữu, Bắc Cương cảnh đẹp nhiều đếm không xuể, ba ngày ba đêm cũng nói không hết, các ngươi tốt nhất vẫn là rút thời gian đến tu tiên giới Bắc Cương một chuyến, chúng ta dẫn các ngươi du lịch Bắc Cương.”

Võ Xương cười ngây ngô nói, giọng điệu quen thuộc.

Ba người bọn Vương Trường Sinh đáp ứng, về phần khi nào có rảnh, thì xem chính bọn họ.

“Vương đạo hữu, thiếp thân nghe nói Nam Hải tài nguyên yêu thú phong phú, ngoài ra, còn có không ít cấm địa di chỉ, là thật sao?”

Lý Linh Nhi có chút tò mò hỏi.

Uông Như Yên cười tươi, nói: “Tự nhiên là thật, Nam Hải tài nguyên yêu thú phong phú, nhưng săn giết yêu thú phiêu lưu rất lớn, về phần di chỉ cấm địa, bảo vật quả thật không ít, nhưng rất nguy hiểm, có chút vô ý sẽ thân tử đạo tiêu.”

“Chúng ta nghe nói Nam Hải có một cái Mộ Dung thế gia, từng là đứng đầu mười đại thế gia tu tiên Nam Hải. Mộ Dung đạo hữu, các ngươi hẳn là từng nghe nói Mộ Dung thế gia chứ!”

Võ Xương tựa cười mà không cười nói.

Mộ Dung Bác cười khổ một trận, giải thích: “Tất nhiên từng nghe nói, chúng ta không sánh được với Mộ Dung thế gia. Chậc chậc, thế gia tu tiên số một Nam Hải, chỉ riêng danh hiệu này cũng làm người ta động lòng rồi.”

“Mộ Dung thế gia đã sớm hóa thành tro bụi, nhưng đồn đãi Mộ Dung thế gia để lại một chỗ mật địa, nghe nói có vô số thiên tài địa bảo, cũng không biết là thật hay giả.”

Vương Trường Sinh thuận miệng nói. Sau khi tiến vào Nguyên Anh kỳ, hắn phái người thu thập tình báo cấm chế di chỉ Nam Hải, đồn đãi Mộ Dung thế gia để lại một chỗ mật địa, có giấu vô số kỳ trân dị bảo.

“Đồn đãi đều là không thể tin, đồn đãi còn nói Thanh Liên tiên lữ có thể lực địch Nguyên Anh trung kỳ đâu!”

Mộ Dung Bác khinh cười nói,

Uông Như Yên cười nói: “Mộ Dung đạo hữu nói là, đồn đãi dù sao cũng là đồn đãi, nghe nói Mộ Dung vương tộc có một loại linh dược gọi là Thú Nguyên Đan, có thể chữa khỏi thương thế của yêu thú, thiếp thân muốn mua của Mộ Dung đạo hữu một viên Thú Nguyên Đan, không biết Mộ Dung đạo hữu đồng ý bỏ những thứ yêu thích hay không.”

Trấn Hải Viên bị thương nặng, nếu là không có đan dược, nó trong ngắn hạn cũng không khỏi được.

Mộ Dung Bác lắc lắc đầu, nói: “Xin lỗi, Vương phu nhân, tài liệu luyện chế Thú Nguyên Đan quá quý giá, trong tộc chúng ta cũng không có mấy viên, sẽ không dễ dàng bán ra.”

“Vương đạo hữu, các ngươi cũng đừng tốn tâm tư nữa, Thú Nguyên Đan chính là thuốc tiên chữa thương nổi tiếng ngang với Cửu Chuyển Hóa Ách Đan, Võ mỗ cùng Mộ Dung đạo hữu quen biết nhiều năm, hắn cũng không chịu bán ra một viên Thú Nguyên Đan, càng đừng nói các ngươi.”

Võ Xương cười khổ mà nói.

Nói chuyện phiếm hơn nửa canh giờ, bọn họ rời khỏi trà lâu, ai về nhà nấy.

...

Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh lấy ra hai cái bình sứ, hắn đưa bình sứ màu xanh cho Uông Như Yên, nói: “Phu nhân, đây là thuốc tiên chữa thương Cửu Chuyển Hóa Ách Đan của hoàng tộc, nàng ăn vào chữa thương đi!”

Thương thế bọn họ xấp xỉ nhau, nhưng Vương Trường Sinh là thể tu, hắn khá giỏi chịu đòn, hắn dùng Bổ Nguyên Đan là được rồi.

“Phu quân, ta dùng Bổ Nguyên Đan là được, luận thực lực cá nhân, chàng mạnh hơn ta, chàng dùng Cửu Chuyển Hóa Ách Đan tương đối tốt.”

Uông Như Yên chối từ, nếu lại gặp địch mạnh, bọn họ chưa chắc là đối thủ, ở dưới loại tình huống này, Vương Trường Sinh dùng Cửu Chuyển Hóa Ách Đan chữa thương tương đối thích hợp.

“Chúng ta vốn là một thể, cho dù là đối địch, chúng ta cũng sẽ không tách ra, ai mạnh không phải cũng giống nhau, có thể giết chết kẻ địch là được, nàng mau ăn vào Cửu Chuyển Hóa Ách Đan chữa thương đi! Ta là nửa thể tu, chịu đòn tốt hơn nàng, năng lực khôi phục mạnh hơn chút.”

Vương Trường Sinh giọng điệu nghiêm túc, không cho Uông Như Yên từ chối, hắn nhét Cửu Chuyển Hóa Ách Đan vào trên tay Uông Như Yên.

Uông Như Yên ăn vào Cửu Chuyển Hóa Ách Đan, thời gian chữa thương có thể ngắn lại hơn phân nửa. Thời gian chữa thương của Vương Trường Sinh phải dài hơn một chút, trong thời gian ngắn, bọn họ sẽ không quay về Nam Hải, trứng không thể đặt hết ở trong một cái giỏ, nếu Cửu U tông thật sự tra tới trên người Vương gia, chỉ cần bọn họ còn sống, Cửu U tông hẳn là không dám ra tay đối với Vương gia, nếu không sẽ lọt vào bọn họ điên cuồng trả thù.

Bọn họ đã thông báo tộc nhân của gia tộc ở tu tiên giới Trung Nguyên, bảo bọn họ đưa tin cho trong tộc, nội dung rất đơn giản, như là hỏi việc nhà, cho dù là bị người ta chặn được, cũng sẽ không phát hiện cái gì khác thường, Tử Nguyệt tiên tử có thể đọc hiểu.

Vương Trường Sinh Tử Nguyệt tiên tử từng có ước định, nếu gặp phiền toái thì không quay về, phái người truyền tin, nếu không gặp được phiền toái, bọn họ sẽ mau chóng trở về.

Uông Như Yên không chối từ nữa, nhận Cửu Chuyển Hóa Ách Đan.

Hai người nói chuyện phiếm chốc lát, ai về phòng người nấy, uống thuốc chữa thương.

Vương Trường Sinh phất tay áo bào, hơn trăm cây cờ trận màu bạc trắng bay ra, vờn quanh ở bên người hắn, mỗi một cây cờ trận mặt cờ tỏa ra ánh sáng bạc chói mắt, phù văn huyền ảo to như hạt gạo như ẩn như hiện, rất bất phàm.

“Tán.”

Vương Trường Sinh quát khẽ một tiếng, biến đổi pháp quyết, hơn trăm cây cờ trận màu bạc trắng phân tán ra, bắn nhanh ra bốn phương tám hướng, nhập vào mặt đất biến mất, mặt đất chợt toát ra một mảng lớn quầng sáng màu bạc.

Hắn lật bàn tay, thanh quang lóe lên, Thanh Liên Đỉnh xuất hiện trên tay, đón gió phình to, bay về phía quầng sáng màu bạc.

Mỗi khi Vương Trường Sinh muốn bế quan, hắn sẽ lợi dụng Thanh Liên Đỉnh chiết xuất tài liệu.

Trải qua hắn kiểm tra thí nghiệm nhiều lần, đối với công năng của Thanh Liên Đỉnh đã có một sự hiểu biết đại khái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận