Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3399: Lấy một địch hai (1)

Trong mắt thiếu phụ váy xanh tràn đầy nét kiêng kị, cho dù là tinh anh Tinh Hỏa tộc, Luyện Hư sơ kỳ cũng không cách nào mang pháp tướng cô đọng non nửa, có thể cô đọng một phần năm pháp tướng cũng tính là rất không tệ rồi.

Mặt đất chợt bay ra hai đạo hào quang màu vàng, nhập vào biển lửa biến mất.

Một lát sau, biển lửa tan đi, mặt đất có một cái hố khổng lồ, trong hố có một pho tượng hình người, chính là Vương Sâm, Vương Trường Sinh không thấy bóng dáng, pháp tướng cũng theo đó tán loạn biến mất.

Hư không ở ngoài mấy chục dặm chợt toát ra vô số hơi nước màu lam, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành bộ dáng Vương Trường Sinh.

Tiến vào Man hoang chi địa tới nay, hóa thân và phù binh bậc năm giúp hắn dụ dỗ yêu thú, nhiều lần hóa nguy thành an, không ngờ ngã xuống ở trên tay dị tộc.

Quan trọng nhất là, Vương Trường Sinh căn bản chưa phát hiện kẻ địch mai phục ở chỗ tối, chịu một cái đau khổ, hóa thân bị hủy diệt rồi.

Dị bảo? Bí thuật?

Tinh Hỏa tộc không sở trường luyện khí, Tinh Hỏa tộc có thể có được dị bảo ẩn giấu thân hình, hẳn là đệ tử tinh anh của Tinh Hỏa tộc, theo lý mà nói sẽ không đến Man hoang chi địa mạo hiểm, bí thuật thì càng không cần phải nói, chưa nghe nói Tinh Hỏa tộc am hiểu thuật ẩn nấp. Liên tưởng đến trọng lực vừa rồi, Vương Trường Sinh liên tưởng đến một chủng tộc ---- Linh tộc.

Linh tộc sở trường ngụy trang ẩn nấp, thời điểm ở Huyền Linh động thiên tầm bảo, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã lọt vào Linh tộc tập kích, thiếu chút nữa bị hại.

Mặt đất kịch liệt chớp lên, giống như động đất.

Ngay sau đó, từng khối đá lớn màu vàng bay lên, hướng thẳng đến Vương Trường Sinh, trên không chợt toát ra nhiều đốm sáng màu vàng, sau khi mơ hồ một cái, hóa thành những khối đá lớn màu vàng, nhiều hơn mười vạn khối, dày đặc rậm rạp lơ lửng ở bầu trời, thanh thế kinh người.

Khối đá lớn màu vàng từ trên cao đập xuống, hướng thẳng đến Vương Trường Sinh, một bộ dáng muốn đập hắn thành thịt nát.

Vương Trường Sinh phản ứng rất nhanh, không gian trên đỉnh đầu chấn động vặn vẹo, một hư ảnh hình người thật lớn bỗng dưng hiện lên, non nửa thân thể linh quang lấp lánh.

Chỉ thấy tay phải hư ảnh hình người hướng tới không gian vỗ một phát, vô số hơi nước màu lam toát ra, nhanh chóng ngưng tụ lại với nhau, hóa thành một bàn tay chống trời xanh thẳm, bổ về phía đối diện.

Vương Trường Sinh phất tay áo, chín viên Định Hải Châu bay ra, sau khi đều đánh vào một pháp quyết, chín viên Định Hải Châu nhất thời nở rộ ánh sáng lam, sau khi xoay vù vù, trào ra lượng lớn nước biển màu lam, phạm vi trăm dặm bị nước biển xanh thẳm bao phủ, diện tích còn đang tiếp tục mở rộng.

Nước biển kịch liệt quay cuồng, hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán, nơi đi qua, tiếng ầm ầm không ngừng.

Tảng đá màu vàng dày đặc va chạm với bàn tay chống trời, giống như tờ giấy, ùn ùn nổ tung, hóa thành vô số bột phấn.

Thiếu phụ váy xanh sắc mặt trầm xuống, bắt pháp quyết, ngoài thân toát ra vô số phù màu đỏ, một đạo ánh sáng màu đỏ lóa mắt phóng lên trời, sau khi bay lên bầu trời, hóa thành một hư ảnh người khổng lồ màu đỏ thật lớn, đầu cùng hai cánh tay hư ảnh người khổng lồ lấp lánh ánh sáng màu đỏ, giống như thực thể.

Pháp tướng của nàng chỉ cô đọng một phần năm, kém xa Vương Trường Sinh, nhưng so với tu sĩ Luyện Hư khác mà nói, đã rất không tệ rồi.

Bàn tay chống trời hướng thẳng đến thiếu phụ váy xanh, nơi đi qua, hư không phát ra tiếng “Ong ong”, xuất hiện từng vết nứt to dài, giống như cả mảng hư không cũng phải sụp đổ, thanh thế làm người ta sợ hãi.

Người khổng lồ màu đỏ mở ra cái mồm to như chậu máu, phun ra một ngọn lửa màu đỏ thô to vô cùng, trong ngọn lửa có phù lóe lên, nơi đi qua, không gian vặn vẹo biến hình, mơ hồ muốn xé rách ra.

Ngọn lửa màu đỏ va chạm với bàn tay chống trời, bộc phát ra một làn sóng khí mạnh mẽ, chấn vỡ mặt đất phạm vi mấy chục dặm, khói bụi cuồn cuộn, vụn gỗ bay múa đầy trời, ngọn lửa màu đỏ kiên trì chỉ một lát, liền nổ tung, bàn tay chống trời khí thế như cầu vồng, tiếp tục bổ về phía thiếu phụ váy xanh.

Sắc mặt thiếu phụ váy xanh càng thêm ngưng trọng, đôi mắt người khổng lồ màu đỏ sáng lên một mảng ánh sáng màu đỏ lóa mắt, đều phun ra một luồng ánh sáng màu đỏ, đi lên nghênh đón.

Một tiếng nổ qua đi, hai bên đồng quy vu tận, sóng khí như thủy triều, không gian xuất hiện từng vết nứt to dài, nhanh chóng khép lại.

Một đợt tiếng biển gầm kinh thiên động địa vang lên, nước biển kịch liệt quay cuồng, mang theo lực lượng ngàn vạn quân dâng trào đến, nơi đi qua, từng đỉnh núi bị đánh sập, những cây cổ thụ che trời hóa thành vụn gỗ.

Nước biển sau khi mơ hồ một cái, hóa thành một con rồng nước màu lam hình thể khổng lồ, lao về phía thiếu phụ váy xanh.

Thiếu phụ váy xanh không dám sơ ý, thúc giục pháp quyết.

Tay phải người khổng lồ màu đỏ sáng lên ánh sáng màu đỏ chói mắt, hướng về hư không nhẹ nhàng vỗ một phát, hư không phát ra tiếng “Ong ong” trầm đục, vô số ánh lửa màu đỏ chợt xuất hiện, nhanh chóng ngưng tụ lại một chỗ, hóa thành một bàn tay khổng lồ chống trời màu đỏ rực, tản mát ra một luồng nhiệt độ cao kinh người.

Bàn tay khổng lồ chống trời va chạm với rồng nước màu lam, nhất thời bùng nổ ra một làn sương mù dày đặc, sóng khí mạnh mẽ đánh rách tả tơi không gian, không gian xuất hiện từng vết nứt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận