Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3140: Quay về tổng đàn lời đồn bay đầy trời

Vương Trường Sinh giọng điệu lạnh nhạt, Mã Thiên Thiên dẫn người theo ở phía sau, bọn họ căn bản không dám dừng lại, Lân Quy dẫn theo bọn họ chạy khắp nơi, cũng không thể cắt đuôi Mã Thiên Thiên, chỉ có thể không ngừng kéo dài thời gian, cứng rắn kéo dài tới lúc truyền tống rời khỏi.

“Ta chỉ là muốn giải thích với các ngươi một lần, chúng ta không có ác ý, đi theo các ngươi cũng là hy vọng bảo vệ Huyền Thiên chi vật, miễn cho bị thế lực khác đoạt đi.”

Mã Thiên Thiên giải thích, giọng điệu thành khẩn.

“Hy vọng thế!”

Vương Trường Sinh bước vào lầu các, tìm một gian phòng trống, bọn họ ngồi xếp bằng ở trên giường ngồi thiền điều tức, vận công chữa thương.

Huyền Thiên chi vật đã mang ra, mặc kệ Trấn Hải cung có thể giữ được vật này hay không, cái này cũng không phải chuyện bọn họ cân nhắc, dù sao bọn họ đã lập công lớn.

Một lần này thu hoạch không nhỏ, tổn thất cũng rất lớn, con rối thú bậc năm Vương Trường Sinh luyện chế ra báo hỏng toàn bộ, phù binh bậc năm Uông Như Yên luyện chế ra cũng báo hỏng.

Một ngày thời gian, rất nhanh đã trôi qua.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đang ngồi thiền điều tức, một lá bùa truyền âm bay vào.

Bọn họ hầu như đồng thời mở mắt, Vương Trường Sinh búng hai ngón tay, một luồng hào quang màu lam bay ra, đánh trúng bùa truyền âm, giọng nói ôn hòa của Trần Nguyệt Dĩnh chợt vang lên: “Vương sư điệt, các ngươi khỏe hơn chút nào chưa? Chuẩn bị quay về tổng đàn.”

“Huyền Thiên chi vật đã xác định quyền sở hữu? Quá nhanh rồi nhỉ!”

Uông Như Yên có chút kinh ngạc nói, nàng còn tưởng sẽ tranh luận hơn nửa tháng cơ!

“Nhắm chừng chỉ là bước đầu đạt thành hiệp nghị, nhưng Huyền Thiên chi vật muốn diễn biến thành Huyền Thiên chi bảo, còn cần lượng lớn tài nguyên tu tiên, không dễ dàng như vậy.”

Vương Trường Sinh nhíu mày nói. Hắn hiểu biết không nhiều đối với Huyền Thiên chi vật, chỉ biết là một giới diện sẽ không sinh ra quá nhiều Huyền Thiên chi vật, giới diện lớn sinh ra Huyền Thiên chi vật số lượng nhiều một chút, giới diện nhỏ sinh ra Huyền Thiên chi vật số lượng ít một chút.

Bọn họ đứng dậy đi ra ngoài, tới chính sảnh. Trần Nguyệt Dĩnh và Lý Viêm ngồi ở trên ghế, đám người Ninh Lan đứng ở một bên, bọn họ đã thay pháp y mới, mà Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên còn mặc đồ dính máu, hình thành đối lập rõ ràng.

“Vương sư điệt, Uông sư điệt, các ngươi khỏe hơn chút nào chưa?”

Trần Nguyệt Dĩnh vẻ mặt ôn hoà nói. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên một lần này đã lập công lớn, Trấn Hải cung không giữ được món Huyền Thiên chi vật kia, nhưng cũng có thể đạt được một lượng lớn tài nguyên tu tiên, Trần Nguyệt Dĩnh vượt qua đại thiên kiếp lần tiếp theo không có vấn đề.

“Làm phiền Trần sư tổ quan tâm, chúng ta không đáng ngại.”

Vương Trường Sinh lắc đầu nói, giọng điệu có chút suy yếu.

“Về sự tồn tại của Huyền Thiên chi vật, mọi người đều không được truyền ra ngoài. Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta xuất phát quay về tổng đàn đi! Về tổng đàn nói sau, một lần này các ngươi đã lập công lớn, ta có thể cam đoan, các ngươi mỗi người ba phần linh đan diệu dược trùng kích Luyện Hư kỳ, hai kiện trung phẩm thông thiên linh bảo, đại đa số tu sĩ Luyện Hư vẫn là sử dụng hạ phẩm thông thiên linh bảo.”

Trần Nguyệt Dĩnh ôn hòa nói. Nàng cảm thấy Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên là phúc tinh của nàng, bằng vào một công lớn này, bọn họ có thể ở Trấn Hải cung đạt được địa vị cao hơn, lực lượng của phe phái phi thăng sẽ càng thêm cường đại.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liên thanh vâng dạ, đáp ứng.

Ra khỏi lầu các, Lý Viêm lấy ra một con thuyền bay màu đỏ, nhảy lên, người khác theo sát sau đó.

“Đi.”

Theo Lý Viêm quát khẽ một tiếng, con thuyền bay màu đỏ nở rộ linh quang, hóa thành một đạo độn quang màu đỏ xé gió lao đi, biến mất ở phía chân trời,

...

Thanh Ly hải vực, Kim Yến phường thị, một tòa phường thị lớn dưới sự quản lý của Hàn gia.

Trên đường dòng người như nước, xe ngựa đông đúc, cực kỳ náo nhiệt.

Trung ương phường thị, một tòa lầu các màu xanh cao ba mươi sáu tầng, lầu các rường cột chạm trổ, mái cong đấu củng.

Trên tấm biển màu xanh viết ba chữ to màu vàng “Vạn Hồ lâu”, đây là cửa hàng Hàn gia mở, bán tài liệu yêu thú, trận pháp, công pháp điển tịch, đan dược, pháp bảo các thương phẩm, có lượng lớn tu sĩ ra ra vào vào, làm ăn rất tốt.

Tầng ba mươi, Vương Mạnh Bân đang nói cái gì với một thiếu phụ váy vàng dáng người thướt tha, một ông lão áo bào đỏ sắc mặt hồng hào ngồi ở bên cạnh. Ông lão áo bào đỏ ngũ quan đoan chính, đôi mắt sáng ngời có thần, một bộ dáng không dễ lừa gạt.

Vương Mạnh Bân đã gia nhập Hàn gia, trở thành một cung phụng của Hàn gia.

“Hàn phu nhân, đây là xác con Tuyết Vân Điêu bậc năm kia, còn có Tuyết Vân Thảo ngàn năm ngươi nói.”

Vương Mạnh Bân lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, đưa cho thiếu phụ váy vàng.

Hàn gia không phải nuôi hắn miễn phí, hắn cần làm việc cho Hàn gia đổi lấy tài nguyên tu tiên.

“Vẫn là Vương đạo hữu lợi hại, nhanh như vậy đã giải quyết yêu thú này, đây là Tam Lôi Đan ngươi cần.”

Thần thức thiếu phụ váy vàng đảo qua, cười mỉm lấy ra một cái bình sứ màu bạc, đưa cho Vương Mạnh Bân.

Giống Vương Mạnh Bân tu sĩ từ hạ giới phi thăng như vậy, Hàn gia sẽ cắt cử một ít công việc không phải đặc biệt quan trọng, thứ nhất là rèn luyện Vương Mạnh Bân, thứ hai là gia tăng lòng trung thành của Vương Mạnh Bân đối với Hàn gia, để Vương Mạnh Bân chậm rãi dung nhập Hàn gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận