Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5091: Linh thể giả thứ ba (2)

Vương Ngọc Hải gật gật đầu, lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, thao tác một phen.

“Vương tiền bối, ta có thể gặp mặt gia chủ Vương gia hay không? Ta có chuyện quan trọng bẩm báo, phải gặp mặt gia chủ Vương gia mới được.

Tô Hồng Thường nghiêm túc nói.

“Chuyện quan trọng bẩm báo?”

Vương Ngọc Hải nhíu mày, không phải muốn gặp Vương Thanh Thành là gặp, bằng không thì lộn xộn, nhưng Tô Hồng Thường là phi thăng giả, hắn có thể báo cáo lên.

“Ta báo cáo lên, về phần gia chủ có gặp ngươi hay không, cái đó không phải ta có thể quyết định.”

Vương Ngọc Hải nhẹ nhàng nói.

“Đa tạ Vương tiền bối thành toàn.”

Tô Hồng Thường cảm ơn một tiếng, tỏ vẻ lý giải.

Vương Ngọc Hải đăng ký danh sách, thông báo tộc lão, báo cáo tình huống Tô Hồng Thường.

Thanh Liên đảo, một tòa trang viên yên tĩnh.

Vương Thanh Thành ngồi ở trong một tòa đình đá, Vương Nhất Hồng đang báo cáo tình huống với hắn.

“Chưởng môn Huyền Thanh phái thu một đứa bé gia tộc phụ thuộc Tần gia làm đệ tử, tự mình dạy, phái tu sĩ Hợp Thể đi đón, rất có khả năng là linh thể giả.

Vương Nhất Hồng chậm rãi nói, hắn đã là Luyện Hư hậu kỳ.

“Biết là linh thể nào không?”

Vương Thanh Thành hỏi.

“Không rõ, Tần gia nghiêm khắc giữ bí mật, Huyền Thanh phái cũng không lộ ra.”

Vương Nhất Hồng lắc đầu nói.

Các thế lực lớn đều sẽ nghiêm khắc bảo hộ linh thể giả, bao gồm thể chất cùng tính cách của linh thể giả, tránh cho lọt vào nhằm vào.

Vương Nhất Hồng lấy ra một tấm pháp bàn hào quang màu xanh lập lòe, đánh vào một đạo pháp quyết, nhíu mày, nói: “Gia chủ, Ly Dương giới có một nữ tu sĩ phi thăng, đáp ở Phi Long đảo, nàng là một luyện khí sư, nói là có chuyện quan trọng cầu kiến ngài, cần giáp mặt báo cáo với ngài.”

Vương Thanh Thành nghĩ chút, phân phó: “Phi thăng giả! Đưa nàng ta tới đây gặp một lần đi.”

Vương Nhất Hồng đánh vào một đạo pháp quyết, nói: “Ngọc Hải, mang nàng vào đi!”

“Vâng, Nhất Hồng lão tổ.”

Pháp bàn đưa tin truyền đến một giọng nam tử cung kính.

Không qua bao lâu, một đợt tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, Vương Ngọc Hải và Tô Hồng Thường đi vào.

“Vãn bối Tô Hồng Thường, bái kiến Vương tiền bối.”

Tô Hồng Thường cúi người thi lễ, cung kính nói.

“Ngọc Hải, Nhất Hồng, các ngươi lui xuống trước, ta nói chuyện với nàng ấy một phen.”

Vương Thanh Thành phân phó, Vương Ngọc Hải cùng Vương Nhất Hồng lui xuống.

“Nơi này chỉ ta và ngươi, có lời gì nói thẳng đi!”

Vương Thanh Thành phân phó.

“Vãn bối thân mang Càn Dương Chi Thể, là một linh thể giả, không biết có phải tộc lão hạ giới kiểm tra có sai sót hay không, muốn mời Vương tiền bối kiểm tra một phen tư chất của vãn bối.”

Tô Hồng Thường vừa nói, vừa bấm quyết, há mồm phun ra một ngọn lửa màu đỏ, nhiệt độ cao dọa người.

“Càn Dương Chi Thể! Linh thể giả!”

Vương Thanh Thành sắc mặt ngưng trọng, lấy ra một tấm gương nhỏ màu xanh nhạt, mặt trái gương có khắc hình hoa sen màu xanh, linh khí kinh người.

Mặt gương sáng lên một đợt hào quang màu xanh lóa mắt, phun ra một quầng sáng màu xanh, bao phủ Tô Hồng Thường.

Tấm gương nhỏ màu xanh truyền ra một đợt tiếng rít chói tai, mặt gương lóe lên phù văn.

Vương Thanh Thành lộ vẻ mặt vui mừng, có thể xác định, Tô Hồng Thường là linh thể giả.

Hắn phất tay áo, một khối khoáng thạch màu vàng đất bay ra, lơ lửng trên không trung.

“Ngươi phóng ra Càn Dương Chân Diễm nung khô khối khoáng thạch này.”

Vương Thanh Thành phân phó.

Càn Dương Chân Diễm là chí dương chi hỏa, chí cương chí dương, luyện khí sư trời sinh, đây là tự mang thiên phú thần thông Càn Dương Chi Thể, cái này so với anh hỏa lợi hại hơn nhiều lắm.

Tô Hồng Thường hé miệng, phun ra một ngọn lửa màu vàng to bằng ngón tay, bao bọc khoáng thạch màu vàng đất.

Thời gian trôi qua từng chút một, khoáng thạch màu vàng đất xuất hiện dấu hiệu hòa tan.

Vương Thanh Thành lộ vẻ mặt vui mừng, thí nghiệm mãi, xác định Tô Hồng Thường thân mang Càn Dương Chi Thể.

Vương Nhất Đao cùng Vương Ngọc Lam đều là tộc nhân Vương gia, bây giờ thêm một vị Tô Hồng Thường, Vương gia cũng quả thật nên hấp thu một chút dòng máu mới mẻ.

Vương Thanh Thành lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin màu vàng, đánh vào một đạo pháp quyết, tiếng Vương Trường Sinh vang lên: “Thanh Thành, Thiên Âm sơn mạch bên kia thế nào?”

Uông Như Yên ở Thiên Âm sơn mạch xung đánh Đại Thừa kỳ, từ Thanh Liên đảo cưỡi truyền tống trận, chuyển hai lần có thể tới Thiên Âm sơn mạch.

“Trước mắt còn chưa có bất cứ tin tức gì, con vẫn phái người để ý. Cha, một tu sĩ phi thăng tên Tô Hồng Thường đáp ở Phi Long đảo, nàng ấy là Càn Dương Chi Thể, là một luyện khí sư.”

“Càn Dương Chi Thể? Đưa nàng ấy tới Thanh Liên phong, ta tự mình nhìn xem.”

Vương Trường Sinh phân phó.

“Vâng, cha.”

Vương Thanh Thành đáp ứng, thu hồi pháp bàn đưa tin, dẫn theo Tô Hồng Thường tới Thanh Liên phong.

Vương Trường Sinh vận dụng Trắc Linh Bàn, cẩn thận kiểm tra, xác nhận Tô Hồng Thường chính là Càn Dương Chi Thể.

“Ngươi thân có linh thể, Tô gia giữ miệng thật kín, ngươi phi thăng mới báo cáo, nếu trên đường phi thăng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy thì thê thảm rồi.”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

Tô gia là thông gia của Vương gia, báo cáo Vương gia, Vương gia cũng dễ phái người bảo hộ. Tô Hồng Thường phi thăng Huyền Dương giới mới báo cáo, trung gian nếu xảy ra sai sót, Tô Hồng Thường có thể thân tử đạo tiêu.

“Tộc lão hy vọng vãn bối dốc lòng tu luyện, tận khả năng dựa vào chính mình phi thăng Huyền Dương giới, tộc lão chuẩn bị thỏa đáng, không có vấn đề lớn.”

Tô Hồng Thường trả lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận