Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3483: Trấn Thiên La (2)

Vương Thanh Sơn có chút kinh ngạc. Đã sớm nghe nói Mộc Linh tộc năng lực khôi phục tương đối mạnh, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.

Mấy trăm cây mâu nước màu lam từ nơi xa bắn đến, nháy mắt đã đến trước mặt Vương Thanh Sơn. Vương Thanh Sơn vung Thanh Liên Kiếm, phát ra một luồng kiếm khí màu xanh chém nát mâu nước màu lam đánh tới, mâu nước màu lam hóa thành vô số hơi nước màu lam.

Hơi nước màu lam chợt ngưng tụ, hóa thành một nắm đấm khổng lồ màu lam, đánh về phía Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn nhíu mày, triệu ra Thanh Liên Kiếm, đánh vào một pháp quyết, Thanh Liên Kiếm hóa thành một đóa hoa sen màu xanh lớn hơn trăm trượng, lơ lửng ở đỉnh đầu của hắn, hoa sen màu xanh nhanh chóng xoay tròn, phát ra từng đạo kiếm khí màu xanh, đánh tan nắm đấm khổng lồ màu lam.

Bên người thiếu phụ váy xanh chợt hiện ra một mảng hơi nước màu lam, hóa thành một nam tử áo lam dáng người khôi ngô. Nam tử áo lam tròng mắt là màu lam, trên cánh tay cùng trên mặt có một chút linh văn màu lam, khí tức không khác lắm với thiếu phụ váy xanh, trong mắt hắn tràn đầy nét quan tâm.

Thủy Linh tộc Luyện Hư kỳ, xem ra, hai người là vợ chồng.

“Ta đến giúp ngươi, Vương đạo hữu.”

Lam Phúc Không bay tới, sắc mặt ngưng trọng.

“Còn có ta.”

Vương Đại Phi tung người bay tới, mặt đầy chiến ý.

Vương Thanh Sơn gật gật đầu, bấm kiếm quyết, chín cây Thanh Ly Kiếm nhất thời nở rộ hào quang màu xanh, phóng ra vô số đạo kiếm khí màu xanh, hướng về thiếu phụ váy xanh cùng nam tử áo lam.

Vương Đại Phi vung hai cánh tay, bóng nắm đấm dày đặc bắn ra, lao thẳng về phía đối diện.

Lam Phúc Không lấy ra một cái hồ lô màu xanh linh quang lấp lánh, phát ra một ngọn lửa màu xanh.

Hồ lô màu xanh chỉ là một món linh bảo. Lam gia chỉ là một gia tộc nhỏ, kém xa xa các gia tộc lớn kia, thông thiên linh bảo trên tay Lam Phúc Không chỉ hai món, một công kích một phòng ngự, đây cũng là nguyên nhân hắn liên thủ với Vương Thanh Sơn.

Hắn pháp tướng cũng chưa cô đọng, chỉ có hai món hạ phẩm thông thiên linh bảo, gặp tu sĩ Luyện Hư mạnh một chút căn bản không phải đối thủ, còn không bằng liên thủ với Vương Thanh Sơn, từ bên cạnh giúp đỡ, cho dù không thể giết địch, cũng không bị chết.

Tu sĩ Luyện Hư thực lực mạnh mẽ rất ít liên thủ với người khác, một mình một người giết địch, loại người này thường thường lọt vào nhiều cường địch vây công, Ngũ Linh Chân Quân chính là ví dụ.

Lam Phúc Không tự mình hiểu lấy, liên thủ với người khác đối địch cũng không mất mặt.

Một bên khác, tu sĩ Hợp Thể cũng đã ra tay.

Lưu Nhất Long chỉ huy liên quân Nhân tộc giết địch, Cốt Hâm lưu lại chỉ huy liên quân dị tộc, tu sĩ Hợp Thể khác ở ngoài ngàn vạn dặm đấu pháp, tránh cho lan đến tu sĩ cấp thấp.

Lý Viêm vung một cây quạt gấp lấp lánh hào quang màu xanh, phát ra hơn một ngàn quả cầu lửa màu xanh thật lớn, mang theo sóng nhiệt kinh người đánh về phía đối diện.

Đám người Diễm Cơ không hề sợ hãi, ùn ùn ra tay nghênh địch.

Từng pháp tướng thật lớn xuất hiện ở trên trời. Pháp tướng tu sĩ Hợp Thể chẳng những so với Luyện Hư kỳ cô đọng nhiều hơn, thể tích cũng lớn hơn, phạm vi đấu pháp lan đến càng rộng hơn, tu sĩ cấp thấp căn bản không dám tới gần.

Gần trăm vạn tu sĩ ở phạm vi mấy trăm triệu dặm chém giết, linh quang các loại pháp thuật sáng lên ở trên trời, tiếng hô giết không ngừng, sóng khí cuồn cuộn, thỉnh thoảng có người tu tiên ngã xuống, cũng có dị tộc bị giết.

Hoàng Nhất Long của Thần Binh môn lấy ra một cái chiêng vàng linh quang lấp lánh, mặt ngoài lóe lên phù văn, tản mát ra linh khí dao động làm người ta sợ hãi.

Trấn Thiên La, một trong các trấn môn chi bảo của Thần Binh môn, thượng phẩm thông thiên linh bảo.

Hắn đánh vào một pháp quyết, một tiếng chiêng vang vọng thiên địa vang lên, một làn sóng âm màu vàng thổi quét ra, nơi đi qua, không gian xé rách ra, trời đất biến sắc, mặt đất theo đó vỡ ra, hóa thành bột phấn.

Diễm Cơ đám dị tộc Hợp Thể nghe được thanh âm này, lộ vẻ mặt thống khổ, cảm giác lục phủ ngũ tạng sắp xé rách ra, khí huyết cuồn cuộn, tay chân vô lực.

Ngực đám người Lý Viêm sáng lên một đợt linh quang màu bạc nhạt, vẻ mặt có chút không thoải mái, nhưng ảnh hưởng không lớn.

Một bàn tay lửa màu đỏ thật lớn đập tới trước mặt, Hổ Hiêu tránh cũng không thể tránh, bị bàn tay lửa màu đỏ đánh trúng, lửa cháy hừng hực bao phủ bóng người Hổ Hiêu.

Một cái ấn tỳ màu đỏ lớn vô cùng đập tới, sau khi nhập vào biển lửa, truyền ra một tiếng trầm nặng, một làn sóng khí mạnh mẽ thổi quét ra, lửa chợt tắt.

Ngoài thân Hổ Hiêu bao phủ một tầng linh quang lóa mắt, đỉnh đầu có một hư ảnh người thú, Hổ Hiêu cùng hư ảnh người thú hai tay nắm thành dạng nắm đấm, chặn ấn tỳ màu đỏ khổng lồ.

Linh quang lóe lên, một cái túi lưới thật lớn bỗng dưng hiện lên, mặt ngoài túi lưới trải rộng năm loại phù văn màu sắc khác nhau, linh khí kinh người.

Ngũ Diễm Diệt Linh Đâu, thượng phẩm thông thiên linh bảo, một trong năm đại trấn môn chi bảo của Cửu Diễm môn.

Hư ảnh người thú phát hiện được cái gì, muốn ra tay ngăn cản.

Một tiếng gõ chiêng rung chuyển trời đất vang lên, truyền khắp phạm vi mấy chục vạn dặm.

Hổ Hiêu ngũ quan vặn vẹo, cảm giác thân thể muốn vỡ ra, thân thể vô lực, chờ hắn phục hồi tinh thần, Ngũ Diễm Diệt Linh Đâu đã mang Hổ Hiêu tính cả pháp tướng bao trùm, hơn nữa nhanh chóng thu nhỏ lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận