Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4813: Biện Hồng đa nghi

Mặc kệ một loại kết quả nào, Vương Vĩnh Hạo đều phải mạo hiểm phiêu lưu không nhỏ, hắn không đi không được, không có cách nào yểm hộ Biện Vân.

“Cẩn thận một chút! Ta chờ ngươi trở về.”

Thôi Dao nghiêm mặt nói.

Vương Vĩnh Hạo gật gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài, hắn cùng hai vị Luyện Hư Vu tộc rời khỏi Vu Thần đảo.

...

Thiên Mục đảo, một tòa trang viên yên tĩnh.

Biện Hồng ngồi ở trong đình đá, sắc mặt âm trầm.

Tất Đông quỳ trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, thân thể không ngừng phát run.

Biện Vân, Biện Lôi cùng một đại hán áo vàng dáng người cường tráng đứng ở một bên, vẻ mặt bọn họ lạnh lùng.

“Biện tiền bối, vãn bối tuyệt đối không có chút dối trá, từng câu là thật, Vu Hạo bảo ta lấy động phủ tọa hóa của Băng Hi tiên tử làm lý do, muốn dụ bắt Biện phu nhân. Vu Hạo đưa Diệt Tâm Trùng vào trong cơ thể ta, ta vi phạm mệnh lệnh của hắn, lập tức sẽ chết, thật sự không dám từ chối, nhưng ta đã nghĩ sẵn rồi, đến lúc đó nghĩ cách qua loa cho xong, sẽ không thực sự dẫn Biện phu nhân đi tìm động phủ tọa hóa của Băng Hi tiên tử, xin ngài xem ở trên phần Khuyết tộc chúng ta vẫn luôn trung thành và tận tâm, tha vãn bối một lần này đi!”

Tất Đông dập đầu cầu xin tha thứ, nước mũi giàn giụa.

Kế hoạch của Vu Hạo rất chu toàn, vốn cho rằng dụ bắt Biện Vân không có vấn đề, đến lúc đó dựa vào Biện Vân trợ giúp, Khuyết tộc có thể luôn luôn thuận lợi, khiêu vũ ở giữa Thiên Mục tộc cùng Vu tộc.

Bộ kế hoạch này tính khả thi vẫn là rất cao, ai có thể ngờ được, việc này đã kinh động tu sĩ Hợp Thể Thiên Mục tộc.

“Ngoan ngoãn phối hợp ta, để lão phu sưu hồn, còn có thể tha ngươi một mạng.”

Biện Hồng trầm giọng nói, tay phải sáng lên linh quang chói mắt, hướng về đầu Tất Đông ấn tới. Tất Đông không dám tránh đi, ngoan ngoãn phối hợp.

Một lát sau, Biện Hồng thu hồi bàn tay, nhìn về phía Biện Vân, trầm giọng nói: “May mà lão phu đã biết việc này, bằng không ngươi hoặc là phản tộc, hoặc là bị giết.”

“Hừ, thứ ăn cây táo, rào cây sung, ta với ngươi kết giao nhiều năm, ngươi lại cấu kết tu sĩ Vu tộc mưu hại ta, tiễn ngươi lên đường.”

Biện Vân hừ lạnh một tiếng, mặt đầy sát khí, muốn ra tay tiêu diệt Tất Đông.

“Khoan đã, hắn đã thành thật phối hợp, tạm thời tha cho hắn một mạng, mục tiêu của Vu Hạo chưa chắc là ngươi.”

Biện Hồng ngăn trở Biện Vân.

Biện Vân và Biện Lôi đi lại gần, mục tiêu của Vu Hạo có thể là Biện Lôi, xúi giục Biện Vân có lẽ chỉ là lừa gạt Tất Đông, Vu Hạo sao có khả năng mang mục đích chân thật của mình nói cho Tất Đông.

Thiên Mục tộc giết tu sĩ Vu tộc, Vu Hạo có thể là muốn trả thù, dụ bắt Biện Vân là giả, diệt Biện Lôi là thật. Về phần động phủ tọa hóa của Băng Hi tiên tử, chỉ là một cái lý do.

“Ngươi đi theo lão phu một chuyến, bắt giữ Vu Hạo, tha cho ngươi một mạng. Biện Vân, ngươi cũng đi cùng, diễn trò làm nguyên bộ.”

Biện Hồng phân phó, hắn muốn điều tra rõ việc này, hy vọng không phải hắn nghĩ nhiều.

Tất Đông cùng Biện Vân lập tức đáp ứng, theo Biện Hồng rời khỏi Thiên Mục đảo.

...

Một hòn đảo hoang lớn mấy trăm dặm, thảm thực vật trên đảo rậm rạp, linh khí thưa thớt, hiếm có tu sĩ cấp cao lưu lại ở đây.

Một hang động bí ẩn trong lòng đất, ba người bọn Vương Vĩnh Hạo tụ tập cùng một chỗ, sắc mặt ngưng trọng.

“Bọn họ tới rồi, nhân số còn không ít.”

Một nam tử áo bào xanh bụng phệ mở miệng nói.

“Cẩn thận một chút, nếu là không thể dụ bắt Biện Vân, giết các tu sĩ Luyện Hư này cũng được, coi như là báo thù cho Thương đạo hữu.”

Vương Vĩnh Hạo trầm giọng nói.

Dụ bắt Biện Vân chỉ là lý do thoái thác đối với Tất Đông, lý do thoái thác của Vương Vĩnh Hạo đối với cao tầng Vu tộc là xếp vào thám tử, nếu là không có cách nào xếp vào thám tử, cũng phải giết vài tên Luyện Hư Thiên Mục tộc, báo thù cho tộc nhân bị hại.

Ở trong mắt cao tầng Vu tộc, dụ ra để giết vài tu sĩ Luyện Hư Thiên Mục tộc không phải việc gì lớn, đáp ứng rất sảng khoái.

Ầm ầm ầm, hang động chỗ bọn họ vỡ tan tành, lượng lớn đá vụn rơi xuống, đập về phía bọn họ.

“Không ổn, Tất Đông đã bán đứng chúng ta, thúc giục Diệt Tâm Trùng giết hắn.”

Vương Vĩnh Hạo nhíu mày nói, lấy ra bảo vật, phá hủy đá vụn rơi xuống, khói bụi tràn ngập.

Mười mấy tu sĩ bọn Biện Hồng đứng trên bầu trời, vẻ mặt khác nhau.

“Tu sĩ Hợp Thể!”

Nam tử áo bào xanh kinh hãi biến sắc.

Con ngươi của Vương Vĩnh Hạo co rụt lại, tu sĩ Hợp Thể của Thiên Mục tộc vậy mà lại tự mình ra tay, Băng Hi tiên tử tám chín phần mười chính là bị Thiên Mục tộc giết rồi, bằng không lấy địa vị Biện Vân, tu sĩ Hợp Thể không có khả năng tự mình đến.

“Mau rút!”

Vương Vĩnh Hạo quát to một tiếng, giơ tay phải, một mảng lớn hạt cát lóe ra hào quang màu vàng bắn ra, hóa thành một con giao long cát hình thể thật lớn, lao về phía bọn Biện Hồng.

Một con ve nhỏ màu xanh cũng bắn ra, chính là Đồng Tâm Thiền.

Hai tu sĩ Vu tộc hướng về phương hướng khác nhau phi độn, tốc độ rất nhanh.

Biện Lôi phất tay áo, năm tấm gương nhỏ lóe ra hào quang vàng óng bắn ra, linh khí kinh người, đánh vào một pháp quyết, bề mặt năm tấm gương nhỏ màu vàng chợt toát ra vô số hồ quang màu vàng.

Hào quang vàng óng lóe lên, năm đạo lôi quang màu vàng thô to bắn ra, hướng thẳng đến ba người bọn Vương Vĩnh Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận