Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1603: Vân Hải thành

Vương Thanh Sơn gật đầu, rồi nói: “Không thành vấn đề, cứ tính trên người ta. Bọn Bát muội đang bế quan sao?”

Vương Thanh Linh thở dài một hơi, đơn giản kể một chút mọi chuyện đã trải qua.

“Minh Nhân thúc công bị nhốt ở Tử Hoả uyên? Nếu không Thanh Linh áp giả hàng hoá đi tu tiên giới Trung Nguyên đi, ta đi Bắc Cương.

“Không cần, bọn cô thái nãi đi là được. Tứ thế tổ ngài không cần đi, cũng không phải nhiều người là có thể cứu ra được Lục thế tổ.”

Vương Thanh Linh gật đầu nói: “Đúng vậy! Thất ca, có bọn Bát tỷ là đủ rồi. Hy vọng bọn họ bình an vô sự. Ngươi áp giải hàng hoá đến tu tiên giới Trung Nguyên đi! Ta lưu thủ Thanh Liên đảo.”

“Được rồi! Ta mang đội một chuyến vậy.”

Vương Thanh Sơn đáp ứng xuống dưới, đây là chuyện hắn tiện đường.

Vương Mạnh Phần lấy ra một mặt truyện tấn bàn, đánh vào đó một đạo pháp quyết, vẻ mặt vui mừng.

“Thiên Mịch cô cô tiến vào Kim Đan kỳ, hai người khác đều thất bại.”

“Không tồi, chúng ta lại có thêm một vị Kim Đan tu sĩ.”

Vương Thiên Mịch vẫn đi theo Diệp Hải Đường học tập trận pháp. Sau khi nàng kết đan, Vương gia sẽ có một vị Trận pháp sư bậc ba.

Ngày thứ hai, Vương Thanh Sơn và Vương Thiên Văn dẫn theo một đội Vương gia tu sĩ rời khỏi Thanh Liên đảo, áp giả hàng hoá đi tới tu tiên giới Trung Nguyên trước.

Ngoài trừ Vương Thiên Văn, bọn họ đều chưa từng đi đến tu tiên giới Trung Nguyên. Bọn họ đều tràn ngập tò mò với tu tiên giới Trung Nguyên.

...

Hai năm sau, một mảng hải vực rộng lớn xanh thẳm.

Một con phi chu màu xanh dài hơn mười trượng rất nhanh xẹt qua trời cao. Trên phi chu màu xanh có khắc không ít đồ án hoa sen màu xanh. Một đội người tu tiên đứng ở trên phi chu màu xanh, Vương Thanh Sơn đứng ở ngay trước phi chu, xa xa nhìn trời cao.

Vương Thiên Văn và Vương Thu Minh đứng ở phía sau Vương Thanh Sơn. Ở phía sau ba người bọn họ, còn lại là Vương Quý Quân và hơn hai mươi Trúc Cơ tu sĩ.

Không hề thiếu Trúc Cơ tu sĩ là lần đầu tiên ra xa nhà, vẻ mặt bọn họ có chút hưng phấn.

Liếc mắt nhìn lại một cái, nơi nơi đều là nước biển mênh mông, liếc mắt một cái nhìn không đến cuối, trời cao mây trắng.

"Tính toán thời gian, chúng ta nhanh đến Trung Nguyên tu tiên giới."

Vương Thu Minh cười nói. Vương Thiên Văn cho bọn hắn nói rất nhiều thú sự ở Trung Nguyên tu tiên giới, điều này làm cho bọn họ đối với Trung Nguyên tu tiên giới tràn ngập tò mò.

Dọc theo đường đi, bọn họ gặp được không biết bao nhiêu yêu thú. Nhưng thật ra gặp được không ít người tu tiên, nhưng nhìn thấy dấu hiệu hoa sen màu xanh, cũng không ai dám có ý định đánh bọn họ. Dù sao những người khác cũng không biết đám người Vương Thanh Sơn áp giải lượng lớn tài vật.

"Có yêu thú lại đây, cẩn thận."

Vương Thanh Sơn mở miệng nhắc nhở. Vừa dứt lời, mặt biển tĩnh lặng giống như nước sôi vậy, kịch liệt quay cuồng. Nước biển xanh thẳm chợt biến thành màu bạc trắng. Nhìn kỹ, màu bạc trắng chính là một con ngư yêu màu bạc trắng hình thể thật lớn. Trên đầu chúng nó đầu cái sừng màu bạc trắng dài một thước, giống như móc câu vậy, ngoại hình giống như cá mập.

"Không tốt, là đàn ngân câu sa thú."

Vương Thu Minh nhíu mày nói. Ngân câu sa là một loại yêu thú quần cư, số lượng không chỉ hơn mấy trăm con, phía dưới đều có trăm con ngân câu sa.

"Không có ngân câu sa bậc ba, giao cho các ngươi giải quyết, Quý Quân."

Vương Thanh Sơn giọng điệu bình tĩnh, trên đường đụng phải yêu thú cấp thấp, hắn đều giao cho tiểu bối xử lý, xem như lịch luyện.

"Bố kiếm trận!"

Cùng với tiếng quát khẽ của Vương Quý Quân, đại bộ phận tu sĩ Vương gia đều tế ra phi kiếm, bay đến trời cao.

Mấy chục thanh phi kiếm đủ mọi màu sắc hội tụ đến cùng nhau, hóa thành một cái kiếm bàn bảy màu thật lớn, mặt ngoài phù văn chớp động.

Kiếm bàn bảy màu rất nhanh xoay tròn, hư không truyền ra một trận tiếng xé gió chói tai. Vô số kiếm khí bắn ra, giống như ngựa phi nước đại vậy, bắn nhanh về phía ngân câu sa.

Liên tiếp tiếng gầm rú vang lên, vô số kiếm khí đánh ở trên người ngân câu sa, xuyên thủng thân thể chúng nó. Hải vực màu bạc trắng chợt biến thành màu đỏ sẫm, ngửi được mùi máu tươi, ngân câu sa trở nên hung tàn hẳn lên, điên cuồng công kích vào đồng loại dính máu tươi khác, giống như phản phất sôi trào huyết thủy.

Ngân câu sa bị mùi máu tươi hấp dẫn, tụ đến mà không tiêu tan, biến ngắm chia chết. Xa xa kiếm khí không ngừng phách chém vào trên người chúng nó, trảm chúng nó thành từng mảng huyết vũ lớn.

Nửa khắc đồng hồ sau, máu loãng ngừng sôi trào, một đoàn ngân câu sa bụng trắng, lênh đênh ở trên mặt biển.

Dưới tình huống như vậy, đàn ngân câu sa này không có giá trị bao nhiêu, yêu đan đều vỡ vụn, da thú cũng không có đầy đủ.

Cái này cũng là tính cách Vương Quý Quân, một khi động thủ, trước giết chết kẻ địch rồi nói sau.

Vương Thanh Sơn cũng không nói gì thêm, Vương Quý Quân thực hiện cũng không sai, đối với kẻ địch nhân từ chính là tàn nhẫn đối với mình, hoặc là không động thủ, hoặc là toàn lực ứng phó.

Bấm niệm pháp quyết, phi chu màu xanh quang mang đại trướng, tốc độ nhanh hơn.

Vân Hải châu là một trong ba mươi sáu châu của Đại Tần vương triều, thường xuyên có người tu tiên đến từ Nam Hải thường lui tới đến Vân Hải phường thị, dùng yêu thú tài liệu đổi lấy tài nguyên tu tiên Đại Tần vương triều, xúc tiến Vân Hải châu buôn bán.

Trung Nguyên tu tiên giới có năm vương triều, từng lãnh thổ vương triều đều rất lớn. Lãnh thổ Đại Tần vương triều cách Nam Hải gần nhất. Thương đội Nam Hải tu tiên giới trước khi tới Trung Nguyên tu tiên giới nhất định phải qua Đại Tần vương triều, cũng là khu vực giết người đoạt bảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận