Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6261: Đoạt thức ăn miệng cọp (2)

Một thung lũng nhỏ ngoài năm vạn dặm, dưới lòng đất vạn trượng, Vương Anh Kiệt bị một mảng hào quang màu vàng bao phủ, trên tay nâng một hạt châu lóe ra hào quang vàng óng, trên mặt lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ. Mặc kệ ai thua ai thắng, Vương Anh Kiệt đều không phải đối thủ của phe nào trong đó, thừa dịp bọn họ đang chiến đấu cuốn lấy nhau, hắn tính giành trước phá đi cấm chế, lấy đi bảo vật bên trong, bằng vào Ngũ Hành Độn Thiên Quyết, đối phương rất khó đuổi kịp hắn.

Ngoài thân Vương Anh Kiệt nở rộ hào quang màu vàng, di động về phía mục tiêu.

Mộ Dung Thiên Báo thi triển thuật biến hóa, hóa thành một con vượn khổng lồ màu vàng, vung hai nắm đấm, đánh về phía hỗn độn thú bảy màu ngoại hình giống chim cắt.

Hỗn độn thú bảy màu phản ứng rất nhanh, nhẹ nhàng vỗ cánh, tránh được con vượn khổng lồ màu vàng.

Một con hỗn độn thú bảy màu khác lại không may mắn như vậy, uy lực của đại thành pháp tắc vẫn rất mạnh, thân thể nó bị một mảng lửa màu đỏ bao phủ, thân thể toát ra mùi cháy khét. Lấy thực lực của Mộ Dung Nhất Long, tiêu diệt hai con hỗn độn thú bảy màu này chỉ là vấn đề thời gian, Mộ Dung Thiên Báo cùng Đỗ Yên cuốn lấy một con hỗn độn thú bảy màu là được rồi.

Hỗn độn thú bảy màu há mồm phun ra một cột sáng màu vàng thô to, lao thẳng đến Mộ Dung Nhất Long, đồng thời phóng ra một vòng sáng màu vàng, theo sát sau đó.

Mộ Dung Nhất Long tung một cú đấm, lửa quanh thân bốc lên, nghênh đón.

Ầm ầm ầm, lửa hừng hực đánh tan cột sáng màu vàng và vòng sáng màu vàng, bao phủ thân thể hỗn độn thú bảy màu. Đúng lúc này, sắc mặt Mộ Dung Nhất Long trầm xuống, nhìn về phía chân ngọn núi cao, vừa lúc nhìn thấy Vương Anh Kiệt phá đi màn hào quang năm màu, bay vào trong hang.

“Tu sĩ Vương gia, muốn chết.”

Mộ Dung Nhất Long giận tím mặt, dám cướp đồ ở dưới mí mắt hắn, còn là tu sĩ Vương gia.

Hắn phất tay áo, một ấn tỳ nhỏ lóe ra hào quang màu đỏ bay ra, nháy mắt phóng to, đánh về phía cái hang.

Một tiếng nổ lớn vang lên, ấn tỳ khổng lồ màu đỏ nện ở chân núi, mặt đất sụp xuống, xuất hiện lượng lớn vết nứt, bụi đất bay lên.

Ấn tỳ khổng lồ màu đỏ bay ngược ra ngoài, Vương Anh Kiệt bình yên vô sự, cầm trên tay một cái vòng tay trữ vật màu vàng, lộ vẻ mặt vui mừng.

Hỗn độn thú bảy màu lao tới, tốc độ rất nhanh.

Ngoài thân Vương Anh Kiệt nở rộ ra một vòng sáng năm màu, nhanh chóng lướt qua thân thể hỗn độn thú bảy màu.

Hỗn độn thú bảy màu dừng lại, ngoài thân sáng lên một đạo linh quang bảy màu, nhanh chóng khôi phục bình thường, Vương Anh Kiệt cũng độn vào lòng đất.

Chân phải của nó hung hăng hung hăng giẫm xuống mặt đất, mặt đất kịch liệt chớp lên, xuất hiện lượng lớn vết nứt, núi sập đất nứt.

Một mảng rừng trúc ngoài trăm vạn dặm, một cây trúc màu xanh sáng lên một đạo hào quang màu xanh lóa mắt, hiện ra bóng người Vương Anh Kiệt. Ngũ Hành Độn Thiên Quyết huyền diệu vô cùng, thổ độn không được thì mộc độn, mộc độn không được thì thủy độn.

Cách đó không xa có một dòng sông chảy xiết, ngoài thân Vương Anh Kiệt nở rộ hào quang màu lam, lao xuống sông, thi triển thủy độn bỏ chạy. Ba người bọn Mộ Dung Nhất Long và hai con hỗn độn thú bảy màu cũng chưa từ bỏ tranh đấu, tiên nhân cùng hỗn độn thú là tử địch, đã đụng phải, vậy không có gì để nói.

Hắn đầu phục hỗn độn thú, nhưng chỉ có số ít hỗn độn thú biết tình huống, hỗn độn thú khác đụng tới Mộ Dung Nhất Long vẫn sẽ hạ tử thủ. Mộ Dung Nhất Long tức muốn hỏng mất, đồ bị Vương Anh Kiệt cướp đi không nói, còn bị hỗn độn thú cuốn lấy.

---

Một con đường rộng rãi, một thanh niên áo lam ngũ quan bình thường cùng một thiếu phụ váy lam dáng người đầy đặn đang công kích một con hỗn độn thú bảy màu ngoại hình giống nhím, hai người chính là Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Cân nhắc đến Càn Khôn khư không ít cao thủ, bọn họ lợi dụng tiên phù bậc hai thay đổi dung mạo, tránh phiền toái không cần thiết, như vậy có thể yên tâm sử dụng đạo thuật, trừ phi có dị bảo hoặc nắm giữ đồng thuật đặc thù, nếu không không thể phát hiện chân dung của bọn họ.

Móng guốc bên phải của nó giẫm một phát về phía mặt đất, một trọng lực mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, giống như nam châm, hút chặt bọn họ ở tại chỗ.

Thân thể hỗn độn thú bảy màu nhoáng lên một cái, một tiếng xé gió vang lên, mấy chục cái gai nhọn thô to bắn ra, lao thẳng đến Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Uy lực của gai nhọn mạnh hơn trung phẩm tiên khí không ít, trung phẩm tiên khí loại phòng ngự cũng không ngăn được.

Vương Trường Sinh vung hai nắm đấm, nghênh đón.

Gai nhọn lục tục đánh lên trên nắm tay Vương Trường Sinh, truyền ra một chuỗi tiếng kim loại giao kích trầm đục, nắm tay hắn có thêm nhiều vết máu nhàn nhạt.

Ngoài thân hỗn độn thú bảy màu một lần nữa mọc ra một ít gai nhọn, mấy chục cái gai nhọn bay vút ra, đánh về phía Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên. Tay trái Uông Như Yên ôm Thanh Nguyệt Cầm, ngón tay lướt qua dây đàn, bắt đầu gảy Trấn Hồn Khúc.

Từng đợt tiếng đàn trào dâng vang lên, từng làn sóng âm màu lam càn quét ra, chặn gai nhọn đánh tới.

Hỗn độn thú bảy màu còn muốn thi triển thần thông khác, sắc trời tối đi, thân thể Vương Trường Sinh nhanh chóng phóng to, như một người khổng lồ màu lam, giơ tay phải, ba viên Định Hải Châu bắn ra, nháy mắt phóng to, đập về phía hỗn độn thú bảy màu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận