Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1501: Vương Minh Nhân quan hệ rộng khắp

Vương Hoa Phong cúi người hành lễ với Vương Trường Sinh, cung kính nói: “Tôn nhi bái kiến lão tổ tông và hai vị tiền bối.”

Ngón tay Uông Như Yên bắn ra một bình sứ màu xanh, dừng ở trước người Vương Hoa Phong.

“Hoa Phong, mau ăn Uẩn nguyên đan, điều dưỡng một chút, đừng để bị thương căn cơ.

Vẻ mặt Uông Như Yên ôn hoả, cất lời, ý thân thiết hiển lộ không thể nghi ngờ.

Lấy tư chất của Vương Hoa Phong, hắn tiến vào Nguyên Anh kỳ không có vấn đề gì.

Vương Hoa Phong lên tiếng cảm ơn, đi đến một góc, ăn vào đan dược điều tức.

Trương Vô Trần cười nói: “Vương đạo hữu, Vương gia các ngươi thật là đông dúc nhân tài. Hắn là vì tu sĩ có phong linh căn phải không!”

Vương gia và Trương gia là quan hệ thông gia, có một số chuyện không lừa được Trương gia. Vương Hoa Phong chỉ sử dụng pháp khí thuộc tính phong, tộc khác muốn không phát hiện dị thường cũng khó.

“Trương phu nhân khen trật rồi, Vương gia chúng ta sao có thể so được với Trương gia. Nghe nói Trương gia các ngươi xuất hiện một vị tộc nhân có linh thể, không biết lần này có dẫn theo hay không?”

Tốt hơn so với linh căn chính là linh thể, nếu nói linh căn là vạn người có một. Linh thể chính là trăm vạn có một. Một vạn người tu tiên cũng không nhất định có thể xuất hiện một người có linh thể. Đủ để thấy linh thể trân quý nhường nào.

...

Trương gia có lịch sử truyền thừa còn ngắn hơn cả Vương, lại có thể xuất hiện một người có linh thể. Loại sự tình này vốn là sự kiện xác suất, Đường Vân Thường của Đường gia, truyền thừa không đến ba trăm năm, lại có thể xuất hiện một tộc nhân có thiên linh căn.

Một tộc nhân tư chất tốt trưởng thành có thể kéo cả gia tộc cùng phát triển. Đường Vân Thường chính là ví dụ tốt nhất.

Ba người có tư chất tốt của Vương gia chính là mvn, Vương Mạnh Bân và Vương Hoa Phong. Trong đó Vương Mạnh Bân là nổi bậc nhất, sau khi tiến vào Kim Đan kỳ, thực lực của Vương Mạnh Bân vượt xa các tu sĩ cùng bậc. Tuy không bằng Vương Thanh Sơn so với các địch thủ, nhưng thực lực của đám người Vương Thu Minh khong thể sánh bằng.

Vương Trường Sinh vẫn cổ vũ tộc nhân sinh dục, chính là hy vọng gia tộc có thể xuất hiện tộc nhân có tư chất tốt. Nhưng trước mắt, gia tộc chưa xuất hiện tu sĩ có thiên linh căn, càng đừng nói là linh thể.

Hắn chỉ biết Trương gia xuất hiện tộc nhân có linh thể, cũng không biết là linh thể gì.

Trương Vô Trần nhìn về phía tộc nhân đi theo, dặn dò: “Hoành Vũ, còn không mau ra đây bái kiến Vương tiền bối.”

Một cô gái váy xanh bước nhanh đi lên, cung kính nói: “Vãn bối Trương Hoành Vũ bái kiến ba vị tiền bối.”

Cô gái váy xanh da như tuyết trắng, ngũ quan tinh xảo, vừa thấy chính là đại mỹ nhân. Nàng có tu vi Trúc cơ tầng bảy.

Vương Trường Sinh cao thấp đánh giá Trương Hoành Vũ, cười nói: “Không tồi, Trương tiểu hữu tuổi còn trẻ đã có tu vi Trúc cơ tầng bảy. Trương phu nhân, không biết nàng đã có hôn phối hay chưa? Đứa nhỏ Hoa Phong này cũng chưa cưới vợ, hai nhà chúng ta thân càng thêm thân, như thế nào?”

Vương Hoa Phong là phong linh căn, Trương Hoành Vũ và linh thể, đời sau của bọn họ khẳng định sẽ rất tốt.

Đương nhiên, Vương Trường Sinh cũng chỉ là thuận miệng nói. Đổi lại là hắn, hắn cũng sẽ không đáp ứng việc hôn nhân này.

Nếu nói Vương Hoa Phong có khả năng kết đan rất lớn, Trương Hoành Vũ rất có khả năng sẽ kết anh. Một vị Nguyên Anh tu sĩ tương lai, Trương gia sao có thể gả đi.

Trương Vô Trần cười khẽ một chút, uyển chuyển cự tuyệt: “Đứa nhỏ Hoành Vũ này một lòng hướng đạo, thiếp thân cũng không tiện miễn cưỡng.”

“Đúng rồi, Vương đạo hữu, đại thọ chín trăm tuổi của Hạo Nguyệt chân nhân, ngươi hẳn là đã nhận được thư mời rồi!”

Uông Như Yên cười nói: “Sao vậy? Trương phu nhân cũng nhận được thư mời?”

“Đúng vậy, chúng ta mấy ngày nữa là cần động thân di chuyển rồi. Đường xá xa xôi, Âu Dương gia mỗi lần tổ chúc đại lễ mừng thọ, đều tổ chức một đại hội đoạt bảo. Đến lúc đó Vương đạo hữu nhớ mang theo những tộc nhân ưu tú đến, lợi nhiều hại ít.”

Trương Vô Trần thành khẩn nói. Vì chứng minh địa vị của bản thân, các thế lực tổ chức lễ mừng, đều sẽ tổ chức thêm một ít sự kiện nhỏ, để cho tiểu bối tham gia. Vì chứng minh thế lực cường đại và phong độ của chủ nhân, đương nhiên sẽ xuất ra một ít thứ tốt làm phần thưởng cho tiểu bối. Đây cũng là phương thức các thế lực nhất quán thực hiện.

“Đây là đương nhiên, đến lúc đó chúng ta kết bạn đồng hành, thế nào?”

Vương Trường Sinh đề nghị, hắn và Uông Như Yên đã thương lượng, hắn dẫn người đi trước tới Âu Dương gia chúc thọ. Uông Như Yên lưu thủ ở Thanh Liên đảo. Phường thị sắp hoàn công, đấu giá hội không lâu nữa sẽ được mở. Uông Như Yên ở lại Thanh Liên đảo, chủ trì các công việc của hội đấu giá. Uông Như Yên và Nghiễm Đông Nhân toạ trấn, cũng không sợ các thế lực khác đến quấy rối.

“Thiếp thân cầu còn không được. Đến lúc đó chúng ta cùng nhau khởi hành đi!”

Trương Vô Trần sảng khoái đáp ứng, nàng cũng muốn lấy cớ này để nối gần quan hệ với Vương Trường Sinh.

Thời điểm Vương Trường Sinh và Trương Vô Trần nói chuyện phiếm. Mấy đạo linh quang bay ra từ Huyễn yêu tháp, Vương Mạnh Phần lấy ra một món pháp khí vân đoàn, tiếp được mấy đạo linh quang.

Linh quang chợt tắt, lộ ra bóng người Vương Quý Quân, Vương Anh Kiệt và Vương Hữu Vi.

Sắc mặt Vương Anh Kiệt tái nhợt, thần sắc có chút sợ hãi. Ngay cả khi có linh thú phù tương trợ, hắn vẫ không thể tiến vào tấng thứ chín. Dừng lại ở tầng thứ sáu.

Vương Quý Quân vượt đến tầng thứ chín, ngây người hai mươi tức. Vương Hữu Vi cũng vượt đến tầng thứ chín, ngây người mười lăm tức.

Không có gì bất ngờ mà nói, Vương Hoa Phong, Vương Quý Quân và Vương Hữu vi sẽ là ba người đứng đầu.

Có hơn một ngàn người tu tiên tham gia tộc đấu. Một ngày không thể xong, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngày thứ hai sẽ không xuất hiện, để cho Vương Mạnh Phần chủ trì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận