Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2506: Tình nghĩa khó song toàn

Trong lòng Vương Trường Sinh cũng có chút dự đoán, nhắm chừng Mộ Dung Ngọc Dao muốn hiến vật quý. Nộp lên tài liệu quý hiến, hy vọng Vương Trường Sinh có thể làm chỗ dựa cho Mộ Dung tộc.

Mộ Dung Ngọc Dao hít sâu một hơi, rồi nói: “Vãn bối biết một chỗ bí cảnh thiên phẩm, không biết Vương tiền bối có hứng thú hay không?”

“Thiên phẩm bí cảnh!”

Sắc mặt Vương Trường Sinh ngưng trọng, thanh âm trở nên trầm trọng hẳn lên. Có chút hoài nghi hỏi: “Ngươi có biết vị trí của thiên phẩm bí cảnh không?”

“Đúng vậy, vãn bối nguyện ý đưa chỗ thiên phẩm bí cảnh này cho Vương tiền bối. Cung chúc Vương tiền bối tiến vào Hoá thần kỳ.”

Vẻ mặt Mộ Dung Ngọc Dao cung kính.

“Ngươi vì sao không đưa cho Chu đạo hữu của Đại Yến vương triều? Ngược lại lại muốn tặng cho Vương mỗ? Vương gia chúng ta không có mặt mũi lớn như vậy!”

Trong mắt Vương Trường Sinh mang theo hoang mang. Theo lý mà nói, Mộ Dung Ngọc Dao hẳn nên đem thiên phẩm bí cảnh có Chu Hưng Quốc. Vì sao phải nói cho Vương Trường Sinh? Vương Trường Sinh cũng không tin Mộ Dung Ngọc Dao có tâm tốt như vậy.

“Các thế lực lớn đều bài ngoại, thiên phẩm bí cảnh ở tu tiên giới Nam Hải, cho dù vãn bối nói với Chu tiền bối, hắn chưa chắc có thể chiếm được chỗ thiên phẩm bí cảnh này. Quá nửa là các thế lực khác cùng hưởng. Vãn bối cũng không có được quá nhiều ưu việt. Ngoài ra, Đại Yến vương triều tôn dùng vương đạo, hoàng tộc là tối thượng. Chúng ta là mục tiêu mượn sức của hoàng tộc, cũng là đối tượng chèn ép của hoàng tộc. Không ít địa bàn của Mộ Dung vương tộc chúng ta bị vương tộc khác xâm chiếm, cũng không thấy hoàng tộc đi ra chủ trì công đạo. Vương tiền bối thu lưu vãn bối, che chở vãn bối một đoạn thời gian. Vãn bối mang ơn, nguyện ý dâng lên thiên phẩm bí cảnh.”

Mộ Dung Ngọc Dao chậm rãi nói, cảnh giới ngang nhau có tư cách bàn điều kiện. Nàng không dám bàn điều kiện với Vương Trường Sinh, nàng tin tưởng Vương Trường Sinh sẽ cho nàng một bút bồi thường.

Lý do này của Mộ Dung Ngọc Dao có thể cho qua, nhưng Vương Trường Sinh vẫn có chút không thể tin tưởng. Đây không phải là vật tầm thường. mà là thiên phẩm bí cảnh. Theo hắn biết, thiên phẩm bí cảnh cũng không thường gặp ở Nam Hải, đều nằm trong tay thế lực lớn.

“Vậy bí cảnh ở nơi nào? Làm sao ngươi biết được? Nếu muốn gạt ta, trước hết nghĩ cho kĩ nên nói dối như thế nào.”

Giọng điệu Vương Trường Sinh nghiêm nghị, hắn cũng không muốn bị ai tính kế. Ai biết được Mộ Dung Ngọc Dao sẽ không có tâm tư khác.

Mộ Dung Ngọc Dao hít sâu một hơi, rồi nói: “Thực không dám giấu diếm, tổ tiên của Mộ Dung vương tộc chúng ta đến từ tu tiên giới Nam Hải. Tiền bối hẳn từng nghe nói qua về Mộ Dung thế gia! Năm đó gia tộc gặp nạn, một bộ phận tộc nhân trốn tới tu tiên giới Trung Nguyên, thành lập Mộ Dung vương tộc. Chỗ thiên phẩm bí cảnh đó nằm trong tay Mộ Dung gia chúng ta, cần tám Nguyên Anh tu sĩ mới có thể mở ra. Nếu có Hoá thần tu sĩ ra tay, càng dễ dàng mở ra.”

Nàng rất rõ ràng, nếu không nói rõ chân tướng với Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh không có khả năng tin tính chân thật của thiên phẩm bí cảnh. Nói thật, nếu hiến cho nàng một thiên phẩm bí cảnh, nàng cũng không tin.

“Cái gì? Các ngươi là hậu nhân Mộ Dung gia!”

Vương Trường Sinh ngây ngẩn cả người. Hơn vạn năm trước, Mộ Dung thế gia là thế gia tu tiên đệ nhất tu tiên giới Nam Hải, có thể so bì cùng mười đại tông môn. Nhưng Mộ Dung thế gia chọc nhiều người tức giận, bị các thế lực liên hợp tiêu diệt.

Vương Trường Sinh thật sự vạn lần không ngờ tới, Mộ Dung vương tộc lại có thể là hậu nhân của Mộ Dung thế gia. Nếu là như vậy, cũng có thể giải thích mọi chuyện.

“Đúng vậy, nếu không như thế, vãn bối cũng không có khả năng biết được sự tồn tại của thiên phẩm bí cảnh. Chỗ bí cảnh đó đã gần vạn năm không có người mở ra, khả năng sẽ có linh dược vạn năm, không thiếu kỳ trân dị bảo. Bên trong còn có không ít yêu thú mạnh mẽ. Nhiều năm trôi qua như vậy, khả năng sẽ xuất hiện yêu thú cấp năm.”

Mộ Dung Ngọc Dao cẩn thận nói. Nếu không phải Thiên Lang tông xâm nhập, Mộ Dung vương tộc đã có đủ tám Nguyên Anh tu sĩ.

“Linh dược vạn năm, linh thú bậc năm!”

Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra thần sắc suy nghĩ. Đến Hoá thần kỳ, muốn tiến lên thêm một bước cũng không dễ dàng. Nếu có linh đan diệu dược phụ trợ, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn một ít.

“Đây là vị trí của thiên phẩm bí cảnh.”

Mộ Dung Ngọc Dao lấy ra một tấm ngọc giản màu xanh, nâng hai tay đưa cho Vương Trường Sinh, thần sắc có chút khẩn trương.

Vương Trường Sinh tiếp nhận ngọc giản, đảo thần thức qua, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc.

Chỗ thiên phẩm bí cảnh nọ ở Hồng Nguyệt hải vực. Vương gia có không ít người ở Hồng Nguyệt hải vực.

Nếu như đi tầm bảo, Vương Trường Sinh khẳng định sẽ dẫn đội đi. Chuyện liên quan đến thiên phẩm bí cảnh, hẳn phải đích thân xem xét trước.

Đám người Vương Thanh Sơn cũng phải đi. Thứ nhất là cần dùng tới bọn họ. Thứ hai là để bảo hộ bọn họ, không sợ bị bọn tặc trộm nhớ thương. Vương Trường Sinh có Minh Nguyệt châu trong tay, đối phó một Hoá thần tu sĩ hắn còn có thể nắm phần thắng. Nhưng đối phó hai Hoá thần tu sĩ, hắn cũng không nắm chắc. Dù sao kẻ địch cũng có thông thiên linh bảo.

Nếu tìm được thứ tốt trong thiên phẩm bí cảnh. Ví dụ như linh vật giúp đánh sâu vào Hoá thần kỳ hoặc là linh dược vạn năm. Thực lực gia tộc có thể tăng lên, đặc biệt là tài liệu bố trí trận pháp ngũ giai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận