Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6542: Huyền Phù Ma Quân tới chơi (2)

“Thiên Cầm tiên tử xuất hiện ở Tiên Linh hải vực! Điều tra nguyên nhân cái chết của hậu nhân?”

Vẻ mặt Hàn Dung đầy nghi hoặc, thế này cũng quá khéo rồi nhỉ?

“Nghe nói vị con cháu Vương gia kia mời bói toán sư Thái Ất Kim Tiên kỳ bói toán, hắn có cơ duyên lớn, đã tìm được Tiên Linh trủng, một mình tiến vào Tiên Linh trủng tầm bảo, thân tử đạo tiêu.”

Đường Long nói.

“Cơ duyên lớn!”

Hàn Dung lộ vẻ mặt trầm ngâm, nàng phân phó: “Ngươi tiếp tục điều tra, nhất định phải điều tra rõ nguyên nhân cái chết của Từ Phong và Lạc Thủy tiên tử, Vương gia hiềm nghi rất lớn, nếu thật là Vương gia làm, đừng kinh động bọn họ, lập tức báo cáo với ta.”

“Vâng, Hàn phu nhân.”

Đường Long đáp ứng.

Hàn Dung thu hồi Truyền Tiên Kính, trên mặt lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.

“Người không phạm ta ta không phạm người, nếu thật là Vương gia làm, đừng trách ta không khách khí.”

Hàn Dung lẩm bẩm.

...

Thời gian thấm thoát, hơn ngàn năm trôi qua.

Thanh Liên thành, trên đường tiếng người ồn ào, người xe nườm nượp.

Thanh Liên phong, Uông Như Yên cùng Vương Ngọc Lam ngồi ở trong một đình đá, Vương Như Mộng cùng Vương Vân Phủ đứng ở một bên.

Vương Ngọc Lam đã tiến vào Thái Ất Kim Tiên kỳ, Trường Giang sóng sau đè sóng trước.

“Các ngươi học tập Ngọc Lam nhiều hơn, hy vọng các ngươi cũng có thể tiến vào Thái Ất Kim Tiên!”

Uông Như Yên cổ vũ, trên mặt mang theo mỉm cười.

Vương Ngọc Lam tiến vào Thái Ất Kim Tiên, có thể thay nàng chia sẻ một ít áp lực, hỗ trợ luyện chế Huyền Khiếu Tiên Phù cùng Ngọc Khiếu Tiên Phù, đương nhiên, Vương Ngọc Lam bây giờ còn chưa luyện chế được.

Uông Như Yên ở Tiên Linh hải vực gióng trống khua chiêng tìm kiếm manh mối hậu nhân ngộ hại, thậm chí cùng nhiều vị Thái Ất Kim Tiên tiến vào Tiên Linh trủng tìm kiếm, tự nhiên không có kết quả gì.

Nàng ở lại Tiên Linh hải vực hơn ngàn năm, không thu hoạch được gì, quay về Tiên Linh hải vực. Vương gia phái tới Tiên Linh hải vực không ít cao thủ, tiếp tục điều tra, bộ dáng thề không bỏ qua.

Uông Như Yên chưa nói cho tộc nhân khác chân tướng, rất nhiều tộc nhân đều coi là chuyện thật, nói không chừng có tộc nhân sốt ruột lập công mạo hiểm tiến vào Tiên Linh trủng. Vì tránh thương vong không cần thiết, Uông Như Yên cố ý dặn dò, tộc nhân dưới Thái Ất Kim Tiên không thể tự tiện tiến vào Tiên Linh trủng, có manh mối quan trọng, lập tức báo lên.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Như Mộng cùng Vương Vân Phủ trăm miệng một lời đáp ứng, vẻ mặt cung kính.

Tiếng của Vương Nhất Hân từ bên ngoài truyền đến: “Lão tổ tông, Huyền Phù Ma Quân tới chơi, nói là tìm lão tổ tông có chuyện quan trọng.”

“Huyền Phù Ma Quân? Vào báo cáo đi!”

Uông Như Yên phân phó.

Vương Nhất Hân đi vào, nói: “Huyền Phù Ma Quân cùng Mộc Oản Oản tới chơi, ngay bên ngoài Thanh Liên thành.”

“Cũng là vị khách hiếm khi đến chơi!”

Một thanh âm nam tử vang dội cất lên.

Vừa dứt lời, Vương Trường Sinh từ trong Thanh Liên lâu đi ra, trên mặt mang theo mỉm cười.

Hắn thành công luyện chế ra hai món thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ, lại giúp bản mạng tiên khí của Vương Nhất Đao, Vương Mạnh Bân, Diệp Hải Đường, Vương Thanh Bách, Bạch Ngọc Kỳ tấn thăng thành thượng phẩm tiên khí.

“Mời bọn họ đến Thanh Liên phong đi!”

Vương Trường Sinh phân phó.

Huyền Phù Ma Quân và hắn trùng tên trùng họ, Vương Trường Sinh phá lệ ưu đãi.

Vương Nhất Hân đáp ứng, nhận lệnh mà đi.

“Các ngươi cũng trở về đi!”

Uông Như Yên bảo ba người bọn Vương Ngọc Lam rời khỏi.

Vương Trường Sinh đi đến đình đá ngồi xuống, Uông Như Yên cầm ấm trà lên, rót cho Vương Trường Sinh một chén tiên trà.

Vương Trường Sinh nâng chén trà lên, uống một ngụm, Vương Nhất Hân dẫn theo Huyền Phù Ma Quân cùng Mộc Oản Oản đi vào.

“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, đã lâu không gặp.”

Huyền Phù Ma Quân mỉm cười chào hỏi.

Vương Trường Sinh mời bọn họ ngồi xuống, rót cho bọn họ một chén tiên trà.

Huyền Phù Ma Quân cùng Mộc Oản Oản cũng không khách khí, nâng chén trà lên uống một ngụm.

“Trà ngon, thực không dám giấu, một lần này tới đây, chúng ta muốn mời Vương đạo hữu cùng Vương phu nhân hỗ trợ.”

Huyền Phù Ma Quân khen ngợi một tiếng, nói tới việc chính.

“Chuyện gì?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Chúng ta ở Tiên Vẫn cốc phát hiện một chỗ động phủ cổ tu sĩ, có thần hồn cấm chế, chúng ta không giải được, muốn mời Vương đạo hữu cùng Vương phu nhân hỗ trợ. Đây là một ngọn tiên diễm bậc ba cùng một ít tài liệu chế phù, phá đi cấm chế, chúng ta còn có thâm tạ.”

Huyền Phù Ma Quân lấy ra một cái bình ngọc màu lam cùng một quả vòng tay trữ vật màu lam, đưa cho Vương Trường Sinh.

“Tiên diễm bậc ba!”

Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc, đây chính là hàng hiếm lạ.

Hắn cạy nắp bình, một luồng khí cực lạnh tuôn trào ra, một ngọn lửa màu trắng bay ra.

Ngọn lửa màu trắng quay cuồng dâng trào, hóa thành một con phượng hoàng màu trắng hình thể to lớn, nhiệt độ đột nhiên giảm, mặt đất nhanh chóng kết băng, tầng băng nhanh chóng lan tràn.

Bình ngọc màu lam trong tay Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu lam, phun ra một vầng sáng màu lam, bao phủ phượng hoàng màu trắng, cuốn về trong bình ngọc màu lam, tầng băng lúc này mới dừng lan tràn.

Uông Như Yên tiếp nhận vòng tay trữ vật, thần thức đảo qua, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc.

“Thần hồn cấm chế rất mạnh sao? Hai vị đạo hữu cũng không phá được?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận