Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1635: Vương Thanh Sơn và Chu Vân Tiêu (1)

Vương Trường Sinh lấy ra một quả linh quả trăm năm đút cho Lân quy.

Lân quy một hơi ăn hơn mười khoả linh quả trăm năm, lúc này mới vừa lòng mãn ý.

Nó phát ra tiếng quái rống, sau đó hoá thành thuỷ khí nhè nhẹ, biến mất không thấy.

Ngay sau đó, nó xuất hiện ở bên trong một hồ nước thật lớn, vui sướng ở trong hồ đùa nghịch.

Trong hồ chăn nuôi không ít Bạch Nguyệt liên ngư, chuyên dùng để nuôi nấng Lân quy.

Vô số hồ quang màu lam hiện lên trên người Lân quy, một con Bạch Nguyệt liên ngư lớn tầm một trượng nhảy ra khỏi mặt hồ. Bị từng đạo hồ quang màu lam xuyên thủng thân thể, phiêu phù trên mặt nước.

Tứ chi Lân hua vẫy trong nước, bơi đến bên người Bạch Nguyệt liên ngư đã chết. Nó há mồm cắn cổ Bạch Nguyệt liên ngư, kéo xuống một khối máu thịt. Nhanh chóng nuốt xuống sau đó lại cắn lên.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhìn nhau cười, Lân quy tương đối hiếu động.

Song đồng thử lay động cái đuôi, phát ra tiếng kêu chít chít. Tựa như kháng nghị Vương Trường Sinh không cho nó ăn ngon.

Vương Trường Sinh cười khẽ một chút, tay phải chụp về hướng mặt hồ. Năm con Bạch Nguyệt liên ngư từ trong mặt hồ bay ra, rơi trên mặt đất. Chúng nó không ngừng gọi tới gọi lui.

Song đồng thử từ trên vai Vương Trường Sinh nhảy xuống, hình thể nháy mắt trướng lớn. Hai tay ôm lấy một con Bạch Nguyệt liên ăn, vui vẻ dùng bữa.

Nửa khắc đồng hồ sau, Vương Mạnh Phần dẫn theo một đội tộc nhân tới Thanh Liên phong. Vương Trường Sinh thu hồi linh thú vào Linh thú châu, để tộc nhân một lần nữa tu kiến nơi ở.

“Mạnh Phần, trong tộc chúng ta hiện tại có bao nhiêu người tu tiên, chỉ tính tại Ngũ Long hải vực.”

Vương Mạnh Phần lấy ra một quyển sổ sách thật dày, cung kính nói: “Hồi lão tổ tông, trong tộc trước mắt có chín ngàn bốn trăm ba mươi lăm người tu tiên. Nguyên Anh tu sĩ có hai người. Trước mắt gia tộc có bảy Kim Đan tu sĩ đang ở Ngũ Long hải vực. Thanh sơn cao thúc tổ ra ngoài du lịch, Thanh Thuân cao thúc tổ toạ trấn Bắc Cương. Trúc cơ tu sĩ có một ngàn một trăm ba mươi lăm người. Luyện khí kỳ tu sĩ có tám ngàn hai trăm chín mươi mốt người. Hiện nhà chúng ta đang thiếu linh vật kết đan, Trúc cơ tu sĩ tu luyện đến Trúc cơ tầng chín có bốn mươi lăm người.”

Vương gia quật khởi quá nhanh, số lượng nhân tài theo không kịp, đặc biệt là Luyện đan sư bậc ba chỉ có một người là Vương Thanh Kỳ. Linh vật kết đan chủ yếu dựa vào tranh mua, còn chưa thể tự sản xuất. Đây cũng là chuyện không có cách nào. Đừng nói là Vương gia, linh vật kết đan của Lục gia, Kim Đao môn, Tán Tu Minh đều dựa vào tranh mua, không thể tự sản xuất.

Vương gia có linh quả phụ trợ đánh sâu vào Kim Đan kỳ, nhưng thời gian kết quả quá dài. Tu tiên giới thường lợi dụng yêu đan bậc ba để luyện chế đan dược phụ trợ kết đan. Vương gia có đan phương, nhưng Luyện đan sư bậc ba chỉ có một người là Vương Thanh Kỳ.

Vương gia năm đó có đan phương Trúc cơ đan, nhưng chỉ có Vương Thanh Kỳ có thể luyện chế Trúc cơ đan. Tình huống hiện tại so với năm đó cũng không khác biệt lắm.

Trúc cơ tu sĩ của Vương gia đang không ngừng tăng lên, nhưng số lượng Kim Đan tu sĩ lại không nhiều. Vương Mạnh Phần phân thành ba bước. Thứ nhất, phái ra lượng lớn nhân thủ tìm kiếm linh vật kết đan, đồng thời tham gia hội đấu giá cỡ lớn. Thứ hai, tăng mạnh bồi dưỡng đối với Luyện đan sư. Thứ ba, tiến cử nhân tài luyện đan. Nhưng Luyện đan sư vốn nổi tiếng, Luyện đan sư bậc ba luôn là đối tượng các thế lực lớn mời chào.

Nói thật, Vương gia quật khởi quá nhanh, số lượng tu sĩ cao giai so ra kém những thế lực Nguyên Anh khác. Đây cũng là chuyện thực bình thường. Thời điểm các thế lực khác quật khởi, đều sẽ gặp loại vấn đề này.

“Ngươi điều động ba trăm tộc nhân trung thành đáng tin cậy từ Ngũ Long hải vực đến Kim Ưng phường thị. Để bọn họ cải trang, không được tiết lộ xuất thân của mình. Hồng Nguyệt hải vực, Kim Thiềm hải vực các nơi đều điều ba trăm tu sĩ. Đông Hoang điều hai trăm tu sĩ. Phân theo từng nhóm đến Kim ưng phường thị. Để Vinh Miểu và Thiên Kỳ cùng đi một chuyến, chủ yếu lấy tu sĩ Luyện khí kỳ làm chủ. Nhớ kỹ, là tộc nhân, không phải tu sĩ, trung thành là ưu tiên hàng đầu.”

Sắc mặt Vương Trường Sinh ngưng trọng, tu sĩ Vương gia và tộc nhân Vương gia là hai khái niệm. Tu sĩ Vương gia chỉ là người tu tiên vì Vương gia cống hiến. Tộc nhân Vương gia là chỉ tộc nhân có huyết mạch Vương gia. Di chỉ Trấn Hải tông rất quan trọng, Vương Trường Sinh không dám tin người ngoài. Nếu để tin tức lộ ra ngoài, Vương gia sẽ ngập đầu trong tai ương, chỉ có thể mang người một nhà đi vào.

Tổng cộng hơn một ngàn người tu tiên, di chỉ Trấn Hải tông hoàn toàn có thể nuôi sống nhiều tu sĩ như vậy, nhưng chuyển đến như thế nào lại là một vấn đề.

Vì không làm các thế lực khác chú ý, Vương Trường Sinh chỉ có thể đưa tộc nhân đến di chỉ Trấn hải tông theo từng nhóm.

“Vâng, lão tổ tông, tôn nhi lập tức đi làm.”

Vương Mạnh Phần thành thật đáp ứng xuống dưới. Hắn đột nhiên nhớ tới điều gì, kể lại một lần chuyện ở Ngũ Long bí cảnh.

“Biện pháp bồi dưỡng giao long. Nếu có thể nuôi dưỡng ra mấy con giao long bậc ba, quả thật không tồi. Không cần sợ tiêu tốn bao nhiêu, cứ việc đầu tư cho linh thú tài nguyên tu tiên. Đúng rồi, số lượng tộc nhân vẫn quá ít, chú ý bồi dưỡng thêm nhiều một chút. Tăng gấp đôi cũng không thành vấn đề.”

Uông Như Yên dặn dò. Chỉ tính Vương gia tu sĩ ở Ngũ Long hải vực đã có hơn chín ngàn, thoạt nhìn thì thấy rất nhiều, nhưng thật ra cũng không nhiều.

Phải biết rằng, Vương gia trực tiếp khống chế hơn hai trăm toà đảo nhỏ. Một toà đảo nhỏ phải trú ba mươi tu sĩ. Chỉ có chín ngằn tu sĩ, nếu chiến sự lại dậy khởi, chút tu sĩ này căn bản không đủ điều động. Hiện tại Vương gia có địa bàn rất lớn, khuyết thiếu lượng lớn tu sĩ và nhân tài các tài nghệ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận