Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7150: Thanh Hống Đạo Tổ, Đan Dao

“Tiên giới vốn chính là địa bàn của chúng ta, là các ngươi xâm nhập tiên giới chúng ta, các ngươi nếu cút về Hỗn Độn giới, ai muốn quan tâm ngươi.”

Thất Hồng Đạo Tổ cười lạnh nói.

“Xâm nhập? Hừ, cá lớn nuốt cá bé mà thôi, bản thân các ngươi quá yếu, trách được ai? Sẽ không cho rằng nhiều người, ta liền sợ các ngươi chứ?”

Hỗn độn thú mười màu cười khẩy nói.

“Tính cả ta thì sao?”

Một giọng nữ tử lạnh như băng vang lên.

Vừa dứt lời, một tiếng sét vang lên, truyền khắp bầu trời.

Một tia sét vàng óng sáng lên ở trên bầu trời, hiện ra một phụ nhân váy vàng óng dáng người gầy.

Phụ nhân váy vàng óng vành tai khá dài, mắt là màu vàng, ở chỗ mi tâm có một con mắt dựng thẳng, khí tức sâu không lường được.

“Ngươi là?”

Thất Hồng Đạo Tổ đánh giá cao thấp phụ nhân váy vàng óng, vẻ mặt đầy hoang mang.

“Thiếp thân Đan Dao, Kim đạo hữu không biết ta cũng rất bình thường. Thời đại Hỗn Độn, thiếp thân chỉ là một vị Thái Ất Kim Tiên, thật không dễ gì mới đi đến một bước này.”

Phụ nhân váy vàng óng mở miệng giải thích.

Tinh Thần Đạo Tổ chạy tới, tay phải hắn không cánh mà bay, sắc mặt tái nhợt.

“May có Đan phu nhân ra tay giúp đỡ, ta mới có thể sống sót.”

Tinh Thần Đạo Tổ nói.

“Thời đại Hỗn Độn chỉ là Thái Ất Kim Tiên? Thật sự là phế vật, để ngươi tiến vào Đạo Tổ, vậy đã làm sao?”

Hỗn độn thú mười màu cười khẩy nói.

Đan Dao sắc mặt lạnh lùng, bấm pháp quyết, hư không trên đỉnh đầu hiện ra hư ảnh một quả cầu sét màu vàng, cẩn thận quan sát, mặt ngoài quả cầu sét màu vàng trải rộng đạo văn.

“Đạo cơ!”

Thất Hồng Đạo Tổ kinh ngạc nói, xem ra Đan Dao có bản lãnh thực sự.

Trên bầu trời truyền đến một đợt tiếng sấm sét kinh thiên động địa, một cột sét màu vàng thô to cắt qua bầu trời, lao thẳng đến hỗn độn thú mười màu.

Hỗn độn thú mười màu vung trường đao màu vàng, bổ về phía cột sét màu vàng.

Một tiếng nổ lớn vang lên, cột sét màu vàng bị trường đao màu vàng chém thành hai nửa, lôi quang bao phủ thân thể hỗn độn thú mười màu.

Một mảng linh quang mười màu chói mắt sáng lên, hỗn độn thú mười màu bình yên vô sự.

“Mở bốn bổn nguyên pháp tắc! Muốn giết ta còn thiếu nhiều lắm.”

Hỗn độn thú mười màu cười lạnh nói.

Đằng Tiểu xuất hiện ở trên không mẫu tháp, nói: “Hạ, Viêm cùng Nham bị giết rồi.”

“Ta giết, ở trong bóng tối phục kích? Thực cho rằng ta không tồn tại?”

Thất Hồng Đạo Tổ lạnh lùng nói.

Tiên Hỗn đại chiến một lần này, tiên nhân căn bản không biết cường giả hỗn độn thú sẽ xuất hiện ở một chỗ chiến trường nào, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở trong bóng tối quan sát, một khi cường giả hỗn độn thú ra tay, bọn họ lại ra tay.

Nham đột nhiên hiện thân đả thương Vương Thanh Linh, Vương Trường Sinh kịp thời ra tay. Uông Như Yên ở trong bóng tối quan sát rát lâu, Vương Thanh Sơn và Vương Mạnh Bân đều giải quyết Đạo Tổ của Gia Luật Vương bộ lạc, vẫn không có cường giả hỗn độn thú ra tay, biết được cường giả hỗn độn thú đối phó Tổ Long, Uông Như Yên nhanh chóng chạy tới, vẫn đã muộn một bước.

Thần ra tay đối phó Tổ Long, Viêm đột nhiên toát ra, giết Tổ Long.

Cường giả tiên nhân và hỗn độn thú đều ở trong bóng tối quan sát, đối phương ra tay, mình cũng ra tay.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên hơi sửng sốt, bọn họ hoàn toàn không ngờ, Thất Hồng Đạo Tổ sẽ nhận việc này, cứ như vậy, sức chú ý của hỗn độn thú sẽ ở trên thân Thất Hồng Đạo Tổ.

Nếu là Đằng Tiểu biết là Vương Trường Sinh một mình tiêu diệt Nham, hỗn độn thú khẳng định sẽ rất coi trọng Vương gia.

“Một lần này may mà có Kim đạo hữu ra tay giúp đỡ, bằng không ta đã phải thân tử đạo tiêu. Thế mà phái Đạo Tổ mở bốn bổn nguyên pháp tắc mai phục trong bóng tối.”

Vương Trường Sinh nói.

Đằng Tiểu cũng không có hoài nghi, Thất Hồng Đạo Tổ dù sao cũng là Đạo Tổ thời đại Hỗn Độn, thực lực của hắn rất mạnh, tiêu diệt Nham cũng không kỳ quái.

“Các ngươi thật sự muốn đánh sao? Sớm mở ra đại đạo chi chiến?”

Một giọng nữ tử lạnh như băng vang lên.

Vừa dứt lời, một đạo độn quang từ nơi xa bay tới, hiện ra một con hỗn độn thú mười màu đầu người thân rồng cánh chim.

“Vi, ngươi cũng chạy tới.”

Hạ ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen.

“Các ngươi nếu muốn mở ra, chúng ta phụng bồi đến cùng, ta nghĩ thủy tổ hỗn độn thú còn chưa khôi phục nhỉ?”

Thất Hồng Đạo Tổ cười lạnh nói.

“Cái đó không cần ngươi quan tâm, đây là chuyện của bản thân chúng ta, vậy dừng ở đây đi! Thật sự muốn đánh, chúng ta phụng bồi đến cùng.”

Vi nói.

Vương Trường Sinh tự nhiên không có ý kiến, sau một trận chiến này, nhiều vị Đạo Tổ ngã xuống, Vương gia tiêu diệt hai đại bộ lạc, chém giết sáu vị Đạo Tổ, đã rất không tệ rồi, tiếp tục đánh, hướng đi của chiến sự liền khó có thể khống chế.

Hai bên ùn ùn lui binh, Vương Trường Sinh thu hồi Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, mọi người quay về Hung Hống tiên thành, các Đạo Tổ đi vào Hung Hống điện, bàn bạc sắp xếp một bước tiếp theo.

“Vương đạo hữu, nghe nói món đạo khí kia trên tay ngươi có thể cắn nuốt tử tháp?”

Thanh Hống Đạo Tổ mở miệng hỏi.

Lời này vừa nói ra, ánh mắt mấy vị Đạo Tổ ùn ùn nhìn về phía Vương Trường Sinh, vẻ mặt đầy hâm mộ.

“Ừm, có gì không ổn?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi.

“Thanh lão quỷ, ngươi sẽ không là có ý đồ với món đạo khí kia của Vương đạo hữu chứ?”

Thất Hồng Đạo Tổ cười ha ha nói.

“Kim đạo hữu, ngươi quen biết với Vương đạo hữu?”

Thanh Hống Đạo Tổ tò mò hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận