Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3309: Gậy ông đập lưng ông (1)

Màn hào quang màu lam vặn vẹo biến hình, hư không sáng lên một đạo hào quang màu lam, Liễu Vân Lam hiện ra, cánh tay trái của nàng không cánh mà bay, sắc mặt tái nhợt.

Nàng há mồm, một tấm gương hào quang màu lam lấp lánh bay ra, nháy mắt phóng to, mặt gương sau khi sáng lên vô số phù văn màu lam, phun ra một vầng sáng màu lam, đánh lên màn hào quang màu lam, màn hào quang màu lam nhất thời xé rách ra, xuất hiện một lỗ thủng lớn hơn trăm trượng.

“Muốn đi, hỏi Vương mỗ chưa?”

Một giọng nam tử lạnh lùng vô tình vang lên, đầu Liễu Vân Lam vang ong ong, thức hải tựa như muốn xé rách ra, nàng phát ra một tiếng kêu thê thảm, ngũ quan vặn vẹo biến hình.

Một tiếng xé gió vang lên, một mũi tên lóe ra hồ quang chín màu từ phía sau bắn nhanh đến, nháy mắt xuyên thủng đầu Liễu Vân Lam, thân thể nổ tung, lỗ thủng của màn hào quang màu lam theo đó khép lại.

Một Nguyên Anh cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể, còn chưa bay ra xa bao nhiêu, một con giao long màu lam tuyết từ trên trời giáng xuống, mở ra cái mồm như chậu máu, nuốt lấy Nguyên Anh cỡ nhỏ.

Nguyên Anh cỡ nhỏ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết băng, bị Lưu Ly Băng Diễm đóng băng.

Lôi quang màu vàng tan đi, ngoài thân Vương Trường Sinh cháy đen, trên người toát ra mùi cháy khét, trên người có lượng lớn vết máu, thương thế cũng không nặng. Hắn là thể tu, lại là luyện khí sư bậc sáu, Liễu Vân Lam không dễ dàng như vậy thương tổn được Vương Trường Sinh.

Nếu đổi là một vị tu sĩ Luyện Hư, chỉ sợ đã bị thương nặng.

Vương Trường Sinh tạm thời chưa giết nàng, chỉ hủy diệt thân thể của nàng.

Liễu Vân Lam có tu vi Luyện Hư kỳ, khẳng định biết rất nhiều cơ mật của Liễu gia, đây là một bảo tàng thật lớn.

“Liễu Vân Lam, quả thật là Liễu gia.”

Vương Trường Sinh nhìn thấy Nguyên Anh cỡ nhỏ, ánh mắt lạnh lùng.

Hắn thu hồi Nguyên Anh cỡ nhỏ của Liễu Vân Lam cùng bảo vật rơi rải rác ở trên mặt đất, bắt pháp quyết, màn hào quang màu lam tán loạn, mười tám viên Định Hải Châu hóa thành mười tám đạo hào quang màu lam, hình thể tăng vọt, đập về phía Liệt Anh Thú.

Cá đuối lưỡi cưa đang chém giết với Liệt Anh Thú, Uông Như Yên công kích Ly Hỏa Chuẩn, đám người Vương Thanh Sơn công kích yêu thú bậc sáu trở xuống.

Lân Quy cũng chạy tới, phát ra từng cây mâu sét hai màu vàng lam, lao về phía yêu thú khác.

Hư ảnh chim cắt đỏ vỗ đôi cánh không ngừng, hư không chấn động vặn vẹo, toát ra vô số ánh lửa màu đỏ, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành những quả cầu lửa cỡ lớn to bằng vại nước, đánh về phía Uông Như Yên.

Uông Như Yên thổi Hồng Trần Địch, phát ra từng làn sóng âm màu lam, đón đỡ quả cầu lửa cỡ lớn.

Sau tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, đại bộ phận quả cầu lửa cỡ lớn đều bị sóng âm màu lam đỡ được, một bộ phận quả cầu lửa cỡ lớn thì bị màn hào quang màu xám chặn lại.

Chỉ dựa vào một con yêu thú bậc sáu là Ly Hỏa Chuẩn, không thể phá đi trận pháp bậc sáu.

Hư không nổi lên dao động, vô số hơi nước màu lam toát ra, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành một bàn tay chống trời màu lam, lớn hơn vạn trượng, mang theo lực lượng trăm vạn quân, đập xuống chim cắt đỏ hư ảnh.

Hư ảnh chim cắt đỏ đang muốn ngăn cản, cá đuối lưỡi cưa phát ra một tiếng rống quái dị.

Hư ảnh chim cắt đỏ phản ứng khựng lại, bàn tay màu lam đập lên hư ảnh chim cắt đỏ, hư ảnh chim cắt đỏ nhất thời vỡ tan tành, hóa thành nhiều đốm sáng màu đỏ biến mất.

Bàn tay chống trời vỗ lên trên thân Ly Hỏa Chuẩn, Ly Hỏa Chuẩn như diều đứt dây, nhanh chóng rơi xuống biển.

Pháp tướng bị phá, Ly Hỏa Chuẩn phát ra một tiếng kêu thê lương, một tiếng sét đinh tai nhức óc vang lên, một mũi tên chín màu bắn nhanh đến, nháy mắt đến trước mặt nó, đánh lên bụng nó, vô số hồ quang chín màu tuôn trào ra, Ly Hỏa Chuẩn phát ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết.

Một quả cầu sét màu lam lớn như ngọn núi nhỏ từ trên trời giáng xuống, đánh lên trên thân Ly Hỏa Chuẩn.

Lôi quang màu lam chói mắt bao phủ thân thể Ly Hỏa Chuẩn, sóng khí mạnh mẽ nhấc lên từng cơn sóng lớn.

Một đợt tiếng xé gió vang lên, cái bóng nắm đấm màu lam dày đặc bắn nhanh đến, nhập vào trong lôi quang màu lam, đồng thời mấy làn sóng âm màu lam nhập vào trong lôi quang.

Một tiếng chim hót thê lương đến cực điểm vang lên, một con Ly Hỏa Chuẩn máu tươi đầm đìa phóng lên trời, bay đi trời cao.

Nó lượn không ngừng trên bầu trời, thỉnh thoảng phóng ra từng ngọn lửa màu đỏ, đồng thời phát ra những tiếng kêu thảm thiết, tựa như chịu sự tra tấn nào đó.

Non nửa khắc đồng hồ sau, Ly Hỏa Chuẩn không phát ra tiếng kêu thảm nữa, đổi sang công kích Liệt Anh Thú.

Nó đã bị Thất Tinh Khống Linh Phù khống chế, có Ly Hỏa Chuẩn gia nhập, Liệt Anh Thú căn bản không phải đối thủ.

Liệt Anh Thú muốn chạy trốn, nhưng mười tám viên Định Hải Châu vây khốn nó.

Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Ly Hỏa Chuẩn, cá đuối lưỡi cưa liên thủ, Liệt Anh Thú nhanh chóng bại trận.

Không đến nửa khắc đồng hồ, năm viên Định Hải Châu khổng lồ hóa đập đầu Liệt Anh Thú nát nhừ, hai con Phệ Hồn Kim Thiền ùa lên, chia nhau ăn tinh hồn Liệt Anh Thú.

Liệt Anh Thú vừa chết, yêu thú ở dưới Ly Hỏa Chuẩn cùng cá đuối lưỡi cưa chỉ huy, dừng công kích đám người Uông Như Yên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận