Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4907: Cửa ải tâm ma khó qua (1)

Cùng lúc đó, một thanh kiếm khổng lồ cao chọc trời màu xanh bắn nhanh đến, nơi đi qua, hư không cũng lưu lại một vệt trắng thật dài.

Ông lão áo bào xanh bấm pháp quyết, một hư ảnh hình người khổng lồ hóa xuất hiện ở đỉnh đầu, chính là pháp tướng. Hư ảnh hình người bấm pháp quyết, mặt đất chui ra những cây dây leo cùng cây cối, nhanh chóng phóng to.

Vương Thanh Sơn há mồm phun ra một ngọn lửa màu xanh, chính là Thanh Liên Nghiệp Hỏa.

Thanh Liên Nghiệp Hỏa rơi ở trên dây leo màu xanh, thế lửa nhanh chóng mở rộng, từng cây dây leo màu xanh cùng bụi gai hóa thành tro tàn.

Trong mắt ông lão áo bào xanh lóe lên sự tàn khốc, tay phải lật một cái, một hạt châu lóe ra hắc quang xuất hiện trên tay, đang muốn ném ra ngoài, một tiếng nam tử quát to vang vọng cất lên.

Ngũ quan của ông lão áo bào xanh vặn vẹo, giống như thừa nhận thống khổ nào đó.

Một trận gió khẽ thổi qua, một thanh niên áo vàng trên lưng mọc cánh sắt màu xanh đột nhiên xuất hiện ở phía sau lão, chính là con rối thú bậc bảy.

Nắm tay phải thanh niên áo vàng chợt hiện ra vô số phù văn huyền ảo, hóa thành một cây chùy khổng lồ ánh vàng rực rỡ, đánh về phía hư ảnh hình người.

Một tiếng vang trầm muộn cất lên, mặt ngoài hư ảnh hình người xuất hiện từng vết nứt nhỏ, sau khi sáng lên một đợt hào quang màu xanh, vết nứt nhanh chóng khép lại.

Đôi mắt thanh niên áo vàng đều bắn ra một đạo hào quang vàng óng, đồng thời một lần nữa vung cây chùy khổng lồ màu vàng, đập về phía hư ảnh hình người.

Một tiếng hét thảm qua đi, hư ảnh hình người chia năm xẻ bảy, hóa thành nhiều đốm linh quang biến mất. Pháp tướng vừa vỡ, ông lão áo bào xanh phun ra một ngụm lớn máu tươi.

Không gian nổi lên dao động, một cái long trảo trắng xóa bỗng dưng hiện lên, nhiệt độ nhanh chóng giảm xuống.

Long trảo màu trắng vỗ xuống thẳng mặt, bị hộ thể linh quang của ông lão áo bào xanh chặn, nhưng một thanh kiếm khổng lồ cao chọc trời màu xanh bắn nhanh đến, chém lão thành hai nửa.

Một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một quầng sáng màu trắng mờ mịt bao phủ, cuốn vào trong một cái hồ lô màu trắng.

Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Bạch không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi, tu sĩ Hợp Thể của Thiên Linh đại lục thần thông không nhỏ, cũng may bọn họ tài cao hơn một bậc.

Bọn họ sưu hồn đối với Nguyên Anh của kẻ địch, quả nhiên là bẫy. Bọn họ vừa tới Thanh Lân cốc, đã bị tà tu theo dõi.

Tà tu bố trí bẫy, lấy động phủ tọa hóa của Thanh Diễm Chân Nhân làm ngụy trang, dụ giết bọn họ. Đám tà tu này không phải lần đầu tiên gây án, trước sau có mười vị tu sĩ Hợp Thể bị bọn hắn dụ ra để giết.

“Vì dụ giết chúng ta, tốn mấy trăm năm thời gian bố cục, xem ra tà tu cũng không dễ làm.” Vương Thanh Sơn cười nói. Bằng vào Vạn Hoa Lam, Kim Đồng Lôi Lân Thú cùng linh diễm bậc bảy, bọn họ hiếm có địch thủ.

Ông lão áo bào xanh sắp triệu ra là Diệt Hồn Châu, dùng Huyền Hồn Thần Tinh luyện chế thành, chuyên hao tổn thần hồn, bảo vật dùng một lần, đáng tiếc chưa thể dùng ra, đã bị giết.

Hai tà tu này rất giàu có, trung phẩm thông thiên linh bảo cộng lại có hơn mười món, đều là loại công kích, hơn bảy ngàn khối cực phẩm linh thạch, còn có một chút đồ vật thượng vàng hạ cám, đáng giá không ít linh thạch.

Bọn họ từng đi không ít nơi, đối với phong thổ cùng tài nguyên tu tiên của địa phương đều có hiểu biết nhất định, cái này đối với Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Bạch ngày sau hoạt động có trợ giúp nhất định.

Vương Thanh Sơn có chút may mắn, may mà hắn chưa mù quáng tự đại, nếu là lẻ loi một mình tiến đến, Vạn Hoa Lam thu đi bảo vật của hắn, thực lực của hắn chịu suy yếu rất lớn, khẳng định không phải đối thủ của đối phương.

“Thất ca, linh hỏa bậc bảy!” Vương Thanh Bạch chỉ vào hỏa phượng màu xanh trên bầu trời, cười nói.

Đổi làm tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ khác, va chạm vào linh diễm bậc bảy không chết cũng tàn phế.

Hai tên tà tu này thực lực không kém, đáng tiếc đụng phải Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Bạch.

Vương Thanh Sơn bấm pháp quyết, Thanh Liên Nghiệp Hỏa hóa thành một con giao long lửa màu xanh, đánh về phía hỏa phượng màu xanh.

Hắn bấm kiếm quyết, chín cây Thanh Ly Kiếm phóng ra vô số kiếm khí sắc bén, chém hỏa phượng màu xanh vỡ nát, lửa văng khắp nơi.

Ngọn lửa màu xanh nhanh chóng tụ lại với nhau, một lần nữa hóa thành một con hỏa phượng màu xanh.

Rất nhanh, lại một mảng lớn kiếm khí màu xanh sắc bén chém tới, chém hỏa phượng màu xanh vỡ nát. Sau khi lặp lại như thế mấy chục lần, tốc độ khôi phục của hỏa phượng màu xanh càng ngày càng chậm.

Thanh Liên Nghiệp Hỏa biến thành giao long lửa màu xanh lao tới, từng chút một cắn nuốt hỏa phượng màu xanh.

Thanh Liên Nghiệp Hỏa muốn luyện hóa linh diễm bậc bảy còn cần một đoạn thời gian, cắn nuốt một ngọn linh diễm bậc bảy này, Thanh Liên Nghiệp Hỏa hẳn là có thể tấn thăng thành linh hỏa bậc bảy.

“Thất ca, Vạn Hoa Lam thuộc về ngươi, Diệt Hồn Châu về ta, như thế nào?” Vương Thanh Bạch ném Vạn Hoa Lam cho Vương Thanh Sơn, mở miệng hỏi.

“Ngươi giữ lại Vạn Hoa Lam đi! Tu vi của ngươi không cao, có bảo vật này trong tay, ngươi đối địch cũng thêm vài phần chỗ dựa.”

Vương Thanh Sơn uyển chuyển từ chối.

“Không cần, ta cũng không phải dựa vào bảo vật đối địch, lấy thân thể của ta, đụng tới tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, ta cũng dám qua mấy chiêu với hắn, muốn giết ta không dễ dàng như vậy.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận