Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3556: Tin tức của khí linh

Mặt ngoài ngọc bàn màu vàng khắc lượng lớn phù văn huyền ảo, những phù văn này giống như nòng nọc vặn vẹo không ngừng, tản mát ra một đợt linh khí dao động kinh người, rõ ràng là hạ phẩm thông thiên linh bảo.

“Bao nhiêu linh thạch?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi. Hắn từng nghe nói Càn Quang Bàn loại bảo vật này, Càn Quang Bàn là vật phỏng chế của Càn Quang Truyền Linh Bàn, Càn Quang Truyền Linh Bàn có thể liên hệ vượt giới diện, nghe nói phương pháp luyện chế ra từ Thiên Hư Ngọc Thư.

“Không lấy một đồng nào. Đạo hữu đang hỏi thăm tin tức Minh Hà Chi Thủy, Diệp tiền bối cũng đang tìm Minh Hà Chi Thủy, nếu là đạo hữu may mắn có thể gặp được Diệp tiền bối, làm phiền đạo hữu giúp chúng ta chuyển một câu, lâu chủ Thất Nguyệt lâu chúng ta có chuyện quan trọng thương lượng với nàng ấy, chuyện này đối với nàng ấy cũng có lợi.”

Trần Bì cười mỉm nói. Thiên Lang Chân Quân và Vạn Khôi Thần Quân đều không phải nhân vật bình thường, Vương Trường Sinh thăm dò tin tức của bọn họ, không phải tầm thường. Ngoài ra, Vương Trường Sinh có thể phát hiện bí thuật ẩn nấp của nàng, điều này làm nàng không dám xem nhẹ.

“Ta làm sao biết diện mạo của Diệp tiền bối? Ta không giúp được việc này.”

Vương Trường Sinh trực tiếp lắc đầu.

Trần Bì lấy ra một bức họa, đưa cho Vương Trường Sinh, nói: “Đây là bức họa Diệp tiền bối, đạo hữu nhận lấy. Lời xấu nói ở trước, đạo hữu đừng có chủ ý khác, Diệp tiền bối không phải người bình thường, giúp chúng ta truyền tin tức là được rồi.”

Ánh mắt Vương Trường Sinh đảo qua, vẻ mặt chưa có bất cứ biến hóa gì, gật đầu nói: “Ta biết rồi.”

Hắn thu hồi Càn Quang Bàn cùng bức họa, xoay người rời khỏi.

Trần Bì nhìn bóng lưng Vương Trường Sinh rời đi, mặt lộ vẻ trầm ngâm.

Nàng lấy ra một tấm pháp bàn linh quang lấp lánh, đánh vào một pháp quyết, phân phó: “Phân phó xuống, lưu ý tin tức Tứ Quý Kiếm Tôn, tu vi ở Luyện Hư trở lên.”

“Vâng, Trần trưởng lão.”

Pháp bàn truyền đến một giọng nam tử cung kính.

Hồi lâu sau, Vương Trường Sinh về tới chỗ ở.

Hắn lấy ra bức họa kia cùng Càn Quang Bàn, cẩn thận kiểm tra, cũng chưa phát hiện bất cứ điều gì khác thường. Hắn thả ra Song Đồng Thử, Song Đồng Thử cẩn thận phân biệt, chưa phát hiện mùi đặc thù.

“Diệp tiền bối, thế mà thật là khí linh.”

Vương Trường Sinh thấp giọng nói, ánh mắt ngưng trọng.

Lâu chủ Thất Nguyệt lâu đang tìm khí linh, Thái Dương Chân Nhân giống như cũng đang tìm kiếm khí linh, bọn họ đều rất coi trọng khí linh, khí linh chẳng lẽ là tu sĩ Đại Thừa? Hẳn là không phải, khí linh ở trong tu sĩ Hợp Thể, hẳn cũng là cường giả đứng đầu.

Xem ra trên tay khí linh có bảo vật gì, hoặc là biết được cơ mật gì quan trọng, khiến lâu chủ Thất Nguyệt lâu và Thái Dương Chân Nhân đều rất muốn gặp nàng một lần.

Tu tiên giới thực lực vi tôn, thực lực của khí linh tuyệt đối không kém, nếu không Thái Dương Chân Nhân cùng lâu chủ Thất Nguyệt lâu sẽ không khách khí như vậy.

Không nghe ngóng được tin tức của Tứ Quý Kiếm Tôn, nhưng lại đạt được tin tức Thiên Lang Chân Quân. Thiên Lang Chân Quân phi thăng ở Huyền Quang đại lục, thành lập Thiên Lang cốc, Thiên Lang Chân Quân đã tiến vào Hợp Thể kỳ.

Từ thời gian suy tính, Khôi Đế của Bắc Cương tu tiên giới hẳn là Vạn Khôi Thần Quân. Vạn Khôi Thần Quân còn lưu lại đàn tràng.

Giới diện tương tự Huyền Dương giới có rất nhiều, Tứ Quý Kiếm Tôn có lẽ đã đi giới diện khác.

Vương Trường Sinh thu hồi bức họa cùng Càn Quang Bàn, đi vào một gian mật thất, ngồi xuống điều tức.

***

Một tháng thời gian, rất nhanh đã trôi qua.

Một ngày này, Vương Trường Sinh rời khỏi mật thất.

Tới bên ngoài, hắn phát hiện tu sĩ cấp cao trên đường giảm đi không ít.

Vương Trường Sinh dạo qua một vòng ở phường thị, chưa phát hiện bất cứ điều gì khác thường, rời khỏi phường thị.

Thiên Công lĩnh liên miên trăm vạn dặm, bởi sinh tồn lượng lớn rết độc mà được đặt tên. Nơi đây quanh năm chướng khí tràn ngập, độc trùng độc thú không ít, nhưng trải qua nhiều năm khai thác, linh dược ngàn năm trở lên đã rất ít thấy, hiếm có tu sĩ Hóa Thần lui tới ở đây.

Một con thuyền bay lấp lánh ánh sáng đỏ nhanh chóng lướt qua bầu trời, bọn Đặng Thiên Dương hơn trăm tu sĩ Đặng gia đứng ở trong con thuyền bay màu đỏ, vẻ mặt bọn họ khác nhau.

Một lần này đến Thiên Cơ phái tham gia lễ mừng, bọn họ thu hoạch không nhỏ.

Trên mặt Đặng Thiên Dương treo một chút ý cười. Một lần này đi Thiên Cơ phái, hắn trao đổi được tài liệu cô đọng pháp tướng, sốt ruột không thể chờ nổi chạy về Huyền Vân sơn, cô đọng pháp tướng.

Hắn tựa như phát hiện cái gì, bấm pháp quyết, con thuyền bay màu đỏ dừng lại.

“Không biết là vị đạo hữu nào? Đi theo phía sau lão phu lâu như vậy, nên hiện thân rồi nhỉ!”

Đặng Thiên Dương nhíu mày nói, thần thức mở rộng, tra xét tình huống phạm vi ngàn dặm, cũng chưa phát hiện điều khác thường.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, mặt đất chợt vỡ tung ra, bụi đất bay lên.

Ba mươi sáu luồng ánh sáng vàng kim từ lòng đất bay ra, trong nháy mắt kết hợp một thể, hóa thành một lưỡi đao khổng lồ màu vàng, tản mát ra linh khí dao động làm người ta sợ hãi, nơi đi qua, không gian xé rách ra.

Cảm nhận được lưỡi đao khổng lồ màu vàng tản mát ra uy áp khủng bố, Đặng Thiên Dương bị dọa nhảy dựng, muốn làm phép ngăn cản.

Một tiếng kèn vang dội cất lên, Đặng Thiên Dương hoảng sợ phát hiện, mình không thể điều động một chút pháp lực nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận