Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1734: Ma đầu tàn sát bừa bãi

Uông Như Yên hữu khí vô lực nói. Bọn họ ở dưới đáy sông sớm bố trí một toà truyền tống trận, lập tức truyền tống ra ngoài mấy vạn dặm. Bởi vì ấn ký tồn tại, bọn họ phải lập tức rời khỏi tu tiên giới Bắc Cương, không thể quay về Nam Hải. Nếu không, Cửu U tông tìm hiểu nguồn gốc, sẽ tìm tới Vương gia. Trung Nguyên buôn bán phồn hoa, vậy thì đi Trung Nguyên đi.

Quanh thân Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đồng thời sáng lên một trận lam quang. Hai người hoá thành một đạo cầu vồng màu lam, phá không mà đi. Không qua bao lâu, bọn họ liền biến mất ở phía chân trời.

Độn tốc của tu sĩ cấp thấp đương nhiên kém hơn so với độn tốc của Nguyên Anh tu sĩ. Cửu U tông treo giải thưởng ngàn vạn linh thạch truy bắt tà tu, nhưng bố cáo chưa phát ra được bao lâu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã rời khỏi Bắc Cương.

Tu tiên giới Trung Nguyên, Đại Yến vương triều.

U Nguyệt châu, Kim Trúc cốc nằm ở phía tây bắc U Nguyệt châu. Là phường thị lớn nhất U Nguyệt châu.

Bên trong Kim trúc cốc, tại một quảng trường đá rộng lớn. Mấy ngàn người tu tiên tập hợp ở quảng trường đá.

Một gã nho sinh trung niên với gương mặt trắng nõn cùng một đạo cô váy xanh khuôn mặt đẹp đẽ quý giá ngồi xếp bằng trên hai tảng đá trên đài cao. Vương Thanh Linh đứng ở trung tâm quảng trường, giảng dạy tâm đắc chăn nuôi linh thú.

Tu tiên giới Trung Nguyên nhân tài đông đúc, thường xuyên tổ chức hội trao đổi.

Vương Thanh Linh và Vương Thu Minh phụng mệnh rời khỏi Bắc Cương. Bởi vì gặp phải bình cảnh, bọn họ đi tu tiên giới Trung Nguyên du lịch.

Lúc Vương Thanh Linh mới tới tu tiên giới Trung Nguyên, nàng liền thích nơi này. Nơi này người tu tiên tương đối ôn hoà, coi trọng lễ tự. Người tu tiên Trung Nguyên rất thích kết giao bằng hữu, luận bàn với nhau, trao đổi tâm đắc tu luyện.

“Tâm đắc của dưỡng linh cầm, nói cho cùng, là muốn bỏ nhiều tâm tư và linh lực bồi dưỡng. Linh cầm cũng tốt, linh thú cũng vậy, chúng nó có hỉ nộ ái ố. Không thể bắt bọn nó thành nô lệ để sử dụng. Ngươi nhiệt tình với chúng nó, chúng nó cũng sẽ nhiệt tình với ngươi.”

Vương Thanh Linh chuyên tâm giảng dạy. Nàng chỉ đơn giản giảng giải một chút nội dung. Nội dung chân chính nàng sẽ không dễ dàng nói ra ngoài.

Nàng và Vương Thu Minh đến tu tiên giới Trung Nguyên. Thứ nhất là du lịch, mượn việc này hoá giải bình cảnh. Thứ hai là để yểm hộ Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Dựa theo kế hoạch, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên muộn một chút sẽ đeens tu tiên giới Trung Nguyên. Vương Thanh Linh phỉ làm việc khoa trương, để những thể lực khác biết nàng hoạt động ở Đại Yến vương triều. Tuyên bố với bên ngoài, Thanh Liên cũng tới tu tiên giới Trung Nguyên.

Nàng làm rất tốt, sau khi đi đến Đại Yến vương triều, nang tham gia các loại lễ mừng cỡ lớn, trao đổi cùng các cao giai tu sĩ khác về thuật khu trùng ngự thú. Tên tuổi Bách Linh tiên tử lưu truyền rộng rãi khắp Đại Yến vương triều. Nàng có thể có được danh khí lớn như vậy, có quan hệ rất lớn với Vương Thanh Sơn.

Lần trước Vương Thanh Sơn đi Đại Yến vương triều du lịch, cũng tham gia các loại lễ mừng. Đánh bại không ít tuấn kiệt trẻ tuổi, danh chấn một thời.

Vương Thanh Linh là đường muội của Vương Thanh Sơn, mượn dùng danh khí của Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Linh sống không tệ ở Đại Yến vương triều.

“Vương tiểu hữu nói không sai, những tiểu hữu khác có điều gì cần giảng giải, cũng có thể đi lên nói. Đại hội giảng đạo không hạn chế tu vi tuổi tác, tu sĩ nào cũng có thể đi lên giảng đạo.”

Nho sinh trung niên vẻ mặt ôn hoà, làm cho người khác nghe xong cảm thấy thật thoải mái.

U Nguyệt châu mỗi trăm năm đều tổ chúc một lần Đại hội giảng đạo. Trao đổi cho nhau tâm đắc khu trùng ngự thú, gieo giồng, luyện đan, săn yêu thú, bày trận, luyện khí, đều có thể đề cập.

Khổng thánh nhân đề ra lý niệm vô loại, thu đồ đệ không nhìn xuất thân. Tu tiên giới Trung Nguyên phát dương quang đại “Giáo lý vô loại” này. Vô luận tu vi cao thấp, tài nghệ nắm giữ mạnh hay yếu, đều đáng được tôn trọng. Bởi vậy, mỗi lần U Nguyệt châu mời tham dự đại hội giảng đạo, đều có lượng lớn người tu tiên tham gia. Từ Luyện khí tới Nguyên Anh đều có.

Vương Thanh Linh thi lễ với hai vị Nguyên Anh tu sĩ, trở lại bên người Vương Thu Minh.

Tu tiên giới Trung Nguyên coi trọng lễ giáo. Bọn họ nhập gia tuỳ tục, luyện thành thói quen hành lễ.

Một nho sinh bạch sam bước nhanh lên phía trước, bạch diện không lộ, đầu đội khăn trùm đầu. Hắn cúi người hành lễ với đạo cô váy xanh và trung niên nho sinh, lại ôm quyền đối với chúng tu sĩ. Sau đó khách khí nói: “Tại hạ Hồ Bân, ra mắt các vị đạo hữu. Tại hạ am hiểu vẽ trânh, nhất là người…”

Nho sinh bạch sam chậm rãi nói, nói đến hội hoạ, cũng là một loại đạo. Cùng một cảnh sắc, hoạ sĩ khác nhau sẽ vẽ ra ý cảnh khác nhau. Bức hoạ phản ánh lý giải của người tu tiên. Có người thích vẽ sơn thuỷ, có người thích vẽ dị thú, yêu ma quỷ quái.

Vương Thanh Linh và Vương Thu Minh không có hứng thú đối với chủ đề này. Nhưng bọn họ cũng không lộ vẻ mặt mất kiên nhẫn, nghiêm túc nghe giảng.

Hồ Bân giảng giải xong, có chút ý chưa nói hết. Lấy ra cây bút nghiên mực, vẽ tranh tại chỗ.

Nửa canh giờ sau, hắn thu bút, đánh vào trên giấy một đạo pháp quyết. Bức hoạ trên giấy sáng lên một trận bạch quang nhu hoà, bay đến giữa không trung. Bức hoạ vẽ một đám tu sĩ vậy quanh một thiếu phụ váy xanh, trên quần áo của thiếu phụ váy xanh có ký hiệu hoa sen. Hiển nhiên là Vương Thanh Linh.

“Vương phu nhân, bức hoạ Vạn tiên luận đạo này tặng cho ngươi. Tâm ý nho nhỏ, không đáng nhắc đến.”

Hồ Bân đưa bức hoạ cho Vương Thanh Linh, chân thành nói.

Hắn xuất thân từ đại gia tộc tu tiên của U Nguyệt châu, Hồ gia. Hồ gia có hai vị Nguyên Anh tu sĩ, Vương Thanh Linh đối đãi chân thành, Hồ Bân hắn muốn kết giao với Vương Thanh Linh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận