Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2224: Thiên Viêm Tinh (2)

Diễm Quang nheo đôi mắt lại, ánh mắt dừng ở trên người Vương Thanh Linh, mở miệng hỏi: “Bách Linh tiên tử, Thanh Liên tiên lữ không tới sao?”

Tiếng hắn không lớn, nhưng tu sĩ ở đây đều nghe được rành mạch.

Ô Dao Nhi nhíu lông mày lá liễu, Ngao Hâm bĩu môi, trên mặt Giao Minh Châu lộ ra vẻ mặt tò mò.

Thanh Liên tiên lữ từng giết tu sĩ Nguyên Anh của Man tộc, từng giết Yêu tộc của Nguyên Anh kỳ, từng bị Hải tộc thánh nữ Giao Minh Châu đuổi giết, ba tộc đều từng có khúc mắc với Thanh Liên tiên lữ.

Trầm Văn Bân bọn nhiều vị tu sĩ Nguyên Anh vẻ mặt khác nhau, đều ở một bên xem kịch.

“Cửu thúc cửu thẩm chưa tới, Diễm đạo hữu có gì chỉ giáo?”

Vương Thanh Linh giọng điệu bình tĩnh, nàng đã sớm nghĩ tới dị tộc có thể sẽ làm khó dễ nàng.

“Chỉ giáo không dám, phiền Bách Linh tiên tử truyền lời, nếu là Thanh Liên tiên lữ có rảnh, có thể đến Man tộc chúng ta một chuyến, tại hạ muốn luận bàn với bọn họ một lần, chỉ là luận bàn mà thôi.”

Giọng điệu Diễm Quang lạnh nhạt. Thanh Liên tiên lữ là đạp lên thi cốt dị tộc Nguyên Anh mới tăng mạnh tiếng tăm, Diễm Quang nếu tế bái Thanh Liên tiên lữ, có trợ giúp đề cao địa vị hắn ở Man tộc.

Trong Man tộc chia làm nhiều bộ lạc, ở mặt ngoài thống nhất mà thôi, bên trong có nhiều ngăn cách. Hắn có thể đại biểu Man tộc tham gia đại hội luận đạo, trừ hắn có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, tu sĩ Hóa Thần chống lưng cho hắn mới là nguyên nhân chủ yếu.

Nếu là không có tu sĩ Hóa Thần chống lưng, Diễm Quang thật sự không nhất định ép được Man tộc khác. Giữa các thế lực lớn của Nhân tộc cũng có khoảng cách, nhưng tu sĩ Hóa Thần của Nhân tộc tương đối nhiều một chút, cho dù chết một hai vị tu sĩ Hóa Thần, chỉ cần còn có tu sĩ Hóa Thần, Nhân tộc còn có thể đoàn kết nhất trí.

Tuổi thọ của Yêu tộc, Man tộc và Hải tộc đều hơn xa Nhân tộc, đây cũng là một trong các nguyên nhân dị tộc có thể địa vị ngang hàng với Nhân tộc.

“Luận bàn! Được, ngày khác gặp được cửu thúc cửu thẩm, ta nhất định chuyển lời.”

Vương Thanh Linh lập tức đáp ứng, về phần Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên có đi Man tộc hay không, cái đó không phải nàng có thể khống chế.

Diễm Quang gật gật đầu, nhắm mắt.

“Keng keng keng!”

Một chuỗi tiếng chuông vang dội cất lên, đại điện nháy mắt yên lặng.

Hai tu sĩ Kết Đan một nam một nữ bay đến trên đài cao hình tròn, một người trong đó chính là Vương Mạnh Ưởng, một người khác là đạo lữ Tô Nhu của hắn.

Vương Mạnh Ưởng và Tô Nhu đều là Kết Đan tầng tám, đại hội luận đạo một lần này, Thiên Phong thương minh cũng có tham dự. Vương Mạnh Ưởng và Tô Nhu từng chủ trì nhiều hội đấu giá, kinh nghiệm phong phú, Thiên Phong thương minh phái vợ chồng bọn họ chủ trì hội đấu giá.

“Hoan nghênh các vị tiền bối tham gia hội đấu giá lần này, hội đấu giá lần này do vợ chồng chúng ta chủ trì. Hội đấu giá một lần này có một ngàn năm trăm món thương phẩm, trong đó một món vật phẩm bán đấu giá áp trục là linh bảo, hoan nghênh các vị tiền bối nhiệt tình đấu giá, bây giờ bắt đầu đấu giá.”

Vương Mạnh Ưởng giới thiệu đơn giản một câu, Tô Nhu lấy ra một cái bình ngọc màu xanh nhạt, đặt ở mặt bàn.

“Đan dược bậc ba Huyết Nguyên Đan, có thể bổ sung khí huyết, thuốc hay thượng giai chữa thương, giá khởi điểm mười vạn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một vạn khối linh thạch.”

Tu sĩ Kết Đan đấu pháp săn yêu, khó tránh khỏi sẽ bị thương, có một lọ Huyết Nguyên Đan trong tay, khôi phục cũng sẽ nhanh hơn một chút.

Trải qua một phen cạnh tranh kịch liệt, bình Huyết Nguyên Đan này lấy giá cao bốn mươi lăm vạn thành giao, một lọ Huyết Nguyên Đan có mười viên, tính ra, bốn vạn năm ngàn khối linh thạch một viên.

“Hàn Nguyệt Đao, dùng răng nhọn của Hàn Ly Thú bậc ba luyện chế thành, mang theo khí lạnh công kích, giá khởi điểm hai mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một vạn.”

Trong tay Vương Mạnh Ưởng nắm một cây đoản đao màu trắng dài hai thước, cao giọng nói.

“Hai mươi vạn!”

“Hai mươi mốt vạn!”

“Hai mươi ba vạn!”

...

Giá liên tiếp kéo lên, tiếng ra giá lúc trầm lúc bổng.

Vương Mạnh Ưởng lục tục lấy ra từng món thương phẩm, đan dược, phù triện, pháp bảo, trận pháp vân vân, mỗi một món thương phẩm đều đấu được giá cao.

Vương Thanh Linh không có hứng thú đối với mấy thứ này, lấy kinh nghiệm nhiều lần tham gia hội đấu giá của nàng đến xem, thứ tốt thường thường giữ lại phía sau.

Nàng nhắm mắt dưỡng thần, chưa mở miệng đấu giá.

Vương Anh Kiệt mở miệng đấu giá được một lọ đan dược bậc ba tinh tiến pháp lực, cái này còn may mà Vương Thanh Linh cho hắn một khoản linh thạch, nếu không hắn quả thật không mua nổi, dù sao hắn táng gia bại sản đổi từ gia tộc một bộ con rối thú thành bộ.

Theo thời gian trôi qua, không khí hội trường đấu giá cũng đạt tới cao điểm.

Quảng Đông Nhân đấu giá được một ít thịt thú cùng tinh huyết cấp bốn, mấy thứ này với hắn mà nói chính là vật đại bổ, không kém linh dược ngàn năm bao nhiêu.

Tu sĩ Kết Đan khác nhao nhao mở miệng đấu giá, đấu giá được pháp bảo, đan dược những thứ có thể tăng lên thực lực của mình, đan dược là được hoan nghênh nhất, cũng là cạnh tranh kịch liệt nhất.

Hai canh giờ sau, Vương Mạnh Ưởng sau khi bán đấu giá đi một bộ phi kiếm, giọng có chút khàn khàn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận