Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6813: Diệt địch lấy bảo (2)

Hai móng vuốt Vương Thanh Linh không ngừng nện ở trên thân Lang, vết rách mặt ngoài Hỗn Độn Chiến Giáp càng lúc càng nhiều. Không đến năm nhịp thở, Hỗn Độn Chiến Giáp bị nắm tay Vương Thanh Linh đánh vỡ. Không còn Hỗn Độn Chiến Giáp bảo hộ, Lang căn bản không ngăn được Vương Thanh Linh công kích, ngực bị Vương Thanh Linh đánh thủng, máu chảy không ngừng, không còn khí tức.

Một tiếng sấm sét kinh thiên động địa vang lên, ba cột sét thật lớn từ trên trời giáng xuống, lục tục đánh lên trên thân một con hỗn độn thú chín màu khác.

Đạo thuật Cửu Lôi Oanh Đỉnh!

Lôi quang ba màu bao phủ thân thể hỗn độn thú chín màu, một thanh kiếm khổng lồ bảy màu lóe ra tiên quang nhập vào trong lôi quang, chém lôi quang ba màu thành hai nửa.

Lôi quang tan đi, hỗn độn thú chín màu ngã ở trên mặt đất, thân thể cháy đen, chia thành hai nửa.

Vương Thanh Linh sắc mặt lạnh lùng, móng vuốt phải hướng về nơi nào đó hư không bổ một cái, một cái long trảo màu trắng bỗng dưng hiện lên, chụp vào hư không nơi nào đó.

Một bóng đen hiện ra, chính là Vực Ngoại Thiên Ma.

Vực Ngoại Thiên Ma phát ra một tiếng rít bén nhọn chói tai, phun ra một làn sóng âm màu đen, chặn long trảo màu trắng.

“Muốn từ trong bóng tối đánh lén chúng ta, không khỏi đánh giá bản thân quá cao rồi nhỉ!”

Một giọng nữ tử lạnh như băng vang lên.

Nghe được thanh âm này, Vực Ngoại Thiên Ma nhất thời cảm giác buồn ngủ, mí mắt đánh nhau.

Một tiếng sấm sét vang lên, một cột sét màu bạc thô to vô cùng từ trên trời giáng xuống, bổ lên trên thân nó, lôi quang bao phủ Vực Ngoại Thiên Ma.

Một mảng lôi quang màu bạc sáng lên, Vương Mạnh Bân hiện ra, vung phương thiên họa kích bổ về phía Vực Ngoại Thiên Ma.

Thân thể Vực Ngoại Thiên Ma giống như tờ giấy, bị phương thiên họa kích chém thành hai nửa.

“Thế mà toát ra Vực Ngoại Thiên Ma Thái Ất Kim Tiên kỳ! Nhanh chút phá vỡ cấm chế đi! Hy vọng có thứ tốt.”

Vương Thanh Sơn thúc giục, thu hồi thi thể hỗn độn thú.

Bọn họ xuyên qua rừng rậm, một thung lũng nhỏ ba mặt núi chiếu vào mi mắt, trong thung lũng có dấu vết lửa đốt, còn có thể nhìn thấy một ít vết cào thật lớn, hẳn là hỗn độn thú lưu lại.

Trong thung lũng cũng không có hang núi, vách đá gập ghềnh, nhìn qua cũng không có bất cứ gì khác thường.

Tay phải Vương Thanh Sơn hướng về hư không chém một phát, một đạo kiếm quang màu xanh sắc bén thổi quét ra, đánh lên trên vách đá nào đó, lượng lớn đá vụn lăn xuống, mặt ngoài vách đá chợt hiện ra vô số phù văn huyền ảo, những phù văn này mơ hồ xây dựng thành một trận pháp cỡ nhỏ, rất huyền diệu.

Vương Mạnh Bân vung phương thiên họa kích, bổ lên trên vách đá, vách đá kịch liệt chớp lên, lượng lớn đá vụn lăn xuống.

“Cùng nhau ra tay đi! Không cần lưu thủ.”

Vương Thanh Sơn nói, lấy ra phi kiếm công kích cấm chế, đám người Vương Thanh Linh ùn ùn ra tay, công kích cấm chế.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, tiên quang chói mắt bao phủ vách đá.

Tiên quang tan đi, phù văn trên vách đá tỏ ra hơi ảm đạm.

“Phòng ngự mạnh như vậy! Không hổ là động phủ tọa hóa của Đại La Kim Tiên!”

Vương Thanh Sơn nhíu mày nói.

Năm người bọn Vương Thanh Linh hợp thể, tay phải hóa thành long trảo, hung hăng đánh về phía vách đá trải rộng phù văn.

Một tiếng nổ qua đi, phù văn cũng ảm đạm xuống, một thanh kiếm khổng lồ bảy màu lóe ra tiên quang bắn nhanh đến, đánh lên vách đá, phù văn tán loạn hết, vách đá cũng theo đó tan vỡ, một hang động lớn mấy trượng xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Vương Thanh Linh bước vào, Vương Thanh Sơn và Vương Mạnh Bân đi theo.

Không qua bao lâu, bọn họ liền tới cuối, xuất hiện ở bên trong một hang động lớn khoảng một mẫu, trung ương hang động có một bộ hài cốt hình người, chân phải hài cốt không cánh mà bay, có thể nhìn thấy rõ ràng trên xương sọ có không ít vết nứt.

Xem ra, Ngọc Phù Tiên Quân lúc còn sống bị thương nặng.

Xương tay trái hài cốt hình người đeo một cái vòng tay trữ vật màu vàng, một hạt châu màu xanh rơi ở trên mặt đất.

Tay phải Vương Thanh Linh nở rộ ra một vòng sáng màu đen, nhanh chóng lướt qua thi hài hình người, không có bất cứ gì khác thường, nàng lúc này mới tháo xuống vòng tay trữ vật màu vàng, nhẹ nhàng vung cổ tay một cái, sau khi một vầng sáng màu vàng lướt qua, trên mặt đất có thêm một đống lớn đồ vật.

Năm món thượng phẩm tiên khí, còn có không ít thượng phẩm Tiên Nguyên Thạch, tài liệu luyện khí cùng tài liệu chế phù.

Một cái hộp ngọc màu xanh tinh xảo đẹp đẽ trong đó khiến Vương Thanh Sơn chú ý, mặt ngoài hộp ngọc dán một lá bùa màu xanh, hắn mở hộp ngọc, bên trong là một viên tinh hạch chín màu.

Vương Thanh Sơn cầm tinh hạch chín màu lên, cảm nhận được một luồng năng lượng khổng lồ, tràn ngập một ít ý chí cuồng bạo cùng giết chóc.

“Tinh hạch hỗn độn thú chín màu Đại La Kim Tiên kỳ!”

Vương Thanh Sơn kinh ngạc nói, Vương Trường Sinh bảo bọn họ lưu ý tinh hạch hỗn độn thú chín màu Đại La Kim Tiên kỳ, chẳng qua trước sau không có tin tức, không ngờ động phủ tọa hóa của Ngọc Phù Tiên Quân có một viên tinh hạch chín màu.

Vương Thanh Linh mở ra một cái hộp ngọc màu xanh dán lá bùa màu bạc, bên trong có một cây linh chi màu vàng đỏ.

“Phượng Ly Chi hơn sáu ngàn vạn năm!”

Vương Thanh Linh kinh ngạc nói.

Long Phượng Nhưỡng lấy Long Duyên Hoa cùng Phượng Ly Chi hơn sáu ngàn vạn năm làm dược liệu chính, còn cần tinh hạch hỗn độn thú chín màu Đại La Kim Tiên kỳ, có thể phụ trợ tiên nhân tu luyện thành tiên thể đỉnh cấp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận