Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6197: Nhiệm vụ của Vu Vi Vi (2)

Các tu sĩ Kim Tiên này đến từ trời nam đất bắc, lấy ra không ít thứ tốt, trong đó không thiếu tài nguyên tu tiên đám người Uông Như Yên, Vương Thanh Sơn, Vương Mạnh Bân, Vương Thanh Linh muốn thu thập, Vương Trường Sinh bây giờ rất giàu có, ra tay đổi được những tài nguyên tu tiên này.

Toái Hồn Thượng Nhân lấy ra một tấm da hỗn độn thú bảy màu Kim Tiên kỳ, bị Tào Viễn Tinh đổi đi.

Vương Trường Sinh đổi được một bộ thi cốt hỗn độn thú bảy màu, có thể lấy để luyện chế trung phẩm Diệt Tiên Tiễn.

Hơn hai canh giờ sau, trao đổi kết thúc, nói chuyện phiếm chốc lát, các tu sĩ lục tục rời khỏi.

Vương Trường Sinh vừa rời khỏi Thiên Tinh phong, còn chưa đi xa, một thanh âm nam tử từ phía sau truyền đến: “Vương đạo hữu, dừng bước.”

Vương Trường Sinh dừng bước, quay đầu nhìn, Tần Triệu Minh cùng một thiếu phụ váy trắng dáng người đầy đặn bước nhanh đi tới. Thiếu phụ váy trắng ngũ quan như vẽ, da thịt trắng như tuyết.

Trần Băng Như, Kim Tiên hậu kỳ, đạo lữ của Tần Triệu Minh.

“Tần đạo hữu, có gì chỉ giáo?”

Vương Trường Sinh khách khí nói.

“Vương đạo hữu, ta vừa đạt được một vò rượu ngon, đến chỗ ta thưởng thức một phen?”

Tần Triệu Minh khách khí nói.

Vương Trường Sinh thoáng cân nhắc, đáp ứng, theo vợ chồng Tần Triệu Minh tới một tòa trang viên yên tĩnh, tới trong một tòa đình trúc màu xanh ngồi xuống.

“Vương đạo hữu, nếm thử độc môn tiên tửu Vân Mộng Hồng của Tần gia chúng ta.”

Tần Triệu Minh lấy ra một bộ đồ dùng uống rượu tinh xảo, rót cho Vương Trường Sinh một chén tiên tửu, hương rượu xộc vào mũi.

“Rượu có thể uống muộn một chút, Tần đạo hữu, có chuyện gì nói thẳng đi!”

Vương Trường Sinh nói.

“Chúng ta nghe nói Vương đạo hữu tinh thông thuật luyện khí, muốn đặt trước với ngươi hai bộ trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ.”

Tần Triệu Minh giọng điệu thành khẩn.

“Chỗ Hỗn Nguyên Thạch này là tiền đặt cọc, như thế nào?”

Trần Băng Như lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu trắng, đưa cho Vương Trường Sinh.

Thần thức Vương Trường Sinh đảo qua, lộ vẻ mặt trầm ngâm, nói: “Các ngươi cung cấp bao nhiêu phần tài liệu.”

“Mười phần tài liệu, đủ chứ?”

Tần Triệu Minh nói.

Vương Trường Sinh nghĩ một chút, gật đầu nói: “Không thành vấn đề, vạn năm sau giao hàng, tạm thời không có hàng.”

Việc này giao cho Vương Thanh Phong đi làm, trước mắt mà nói, Vương Thanh Phong luyện chế trung phẩm Diệt Tiên Pháo cùng trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ xác xuất thành công không tính là quá thấp, trung phẩm Diệt Tiên Tiễn thì không có cách nào, dù sao cần hai trình tự làm việc mới có thể hoàn thành.

Đám người Vương Ngọc Lam, Vương Như Mộng còn chưa trưởng thành lên, chỉ có Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liên thủ mới có thể luyện chế ra trung phẩm Diệt Tiên Tiễn.

“Không thành vấn đề, đa tạ, Vương đạo hữu.”

Tần Triệu Minh lập tức đáp ứng, hắn là chân linh đỉnh phong, nhưng tộc nhân của hắn thì không phải.

“Ta còn có chút việc, đi trước một bước, ngày khác có rảnh, hai vị đạo hữu có thể đến Thanh Liên thành làm khách.”

Vương Trường Sinh cáo từ rời khỏi.

Tần Triệu Minh và Trần Băng Như cũng không ở lâu, tự mình tiễn Vương Trường Sinh rời khỏi.

...

Một tòa lầu các màu xanh cao năm tầng, một gian khách phòng.

Vu Vi Vi ngồi trên ghế, cầm trên tay một tấm Truyền Tiên Kính lóe ra hào quang vàng óng, trên mặt gương có thể thấy được khuôn mặt Lôi Hồng.

“Cái gì? Tạo quan hệ tốt với Tần Triệu Minh? Ta lần đầu tiên gặp hắn, như vậy làm sao trong thời gian ngắn tạo quan hệ tốt.” Vu Vi Vi nhíu mày nói, vẻ mặt đầy khó xử.

“Đó là chuyện của ngươi, tốt nhất đến Vân Mộng thành chỗ hắn làm khách, tra xét tình huống phòng ngự của Vân Mộng thành, đây là nhiệm vụ.”

Lôi Hồng phân phó, giọng điệu nghiêm khắc.

Nghe lời nói của hắn, hỗn độn thú muốn đối phó Tần Triệu Minh.

Vu Vi Vi khó xử, nàng và Tần Triệu Minh không có giao tình gì, làm sao có thể ở trong thời gian ngắn tạo quan hệ tốt, hơn nữa đi Vân Mộng thành làm khách, càng đừng nói tra xét tình huống phòng ngự Vân Mộng thành.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ phái người giúp ngươi, điều ngươi phải làm là giao hảo người này, thăm dò rõ tình huống phòng ngự Vân Mộng thành.” Lôi Hồng nói.

“Phái người giúp ta? Hắn cũng ở trong thành?”

Vu Vi Vi nhíu mày, vẻ mặt trở nên khẩn trương.

Càng nhiều người xen vào, phiêu lưu bại lộ càng lớn.

“Ta nói rồi, có rất nhiều người giống với chúng ta, ngươi không cần thiết khẩn trương, hắn chỉ là nhân viên ngoại vi, cũng không biết ngươi cống hiến cho ai, chỉ là cung cấp một ít trợ giúp cho ngươi.”

Lôi Hồng giải thích.

Vu Vi Vi thở phào nhẹ nhõm một hơi, gật đầu nói: “Ta liên hệ hắn như thế nào?”

“Chính hắn sẽ liên hệ ngươi, nhớ kỹ ám hiệu ta trước đó nói với ngươi.”

Lôi Hồng dặn dò vài câu, chặt đứt liên hệ.

Thu hồi Truyền Tiên Kính, Vu Vi Vi thở dài một hơi, cảm giác mình nhảy múa trên lưỡi đao, một cái không cẩn thận sẽ thân tử đạo tiêu, nhưng nàng không có lựa chọn nào khác, mũi tên bắn ra không thể quay đầu.



Bảy ngày thời gian trôi qua, Vân Lang thành càng thêm náo nhiệt.

Thanh Liên viên, điểm dừng chân của tu sĩ Vương gia ở Vân Lang thành.

Vương Trường Sinh, Vương Thanh Phong và Vương Thu Lâm ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh sáu cạnh, đang nói cái gì.

Trong khoảng thời gian này, bọn họ thường xuyên tham gia tụ hội của tu sĩ Kim Tiên, kết bạn không ít tu sĩ Kim Tiên, còn trao đổi được một ít tài nguyên tu tiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận