Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5506: Bảo vật hiển uy (2)

Một tràng tiếng “keng keng” trầm đục qua đi, thân thể đại hán áo vàng bị dòng sông màu xanh xuyên thủng, Nguyên Anh cũng chưa thể chạy ra.

Phú Hải đang kịch liệt chiến đấu với Diệp Tuyền Cơ cùng Tào Thiên Hổ, chung quanh hắn là một mảng lớn nước biển xanh thẳm.

Tào Thiên Hổ bấm pháp quyết, mười con rồng lửa màu đỏ hình thể thật lớn bỗng dưng hiện lên, mang theo sóng nhiệt kinh người đánh về phía đối diện.

Nước biển màu lam chung quanh Phú Hải dâng trào quay cuồng, mười con rồng nước màu lam hình thể thật lớn bay ra, đi lên nghênh đón.

Ầm ầm ầm, rồng nước màu lam và rồng lửa màu đỏ va chạm, bộc phát ra một mảng lớn sương mù màu trắng, một con giao long màu vàng thân thể thô to từ trong sương mù màu trắng bay ra, lao về phía Phú Hải.

Phú Hải bấm pháp quyết, một cây trường qua* lóe ra hào quang màu lam nghênh đón, va chạm với giao long màu vàng, truyền ra tiếng kim loại giao kích “keng keng”.

* Qua là thứ vũ khí chỉ có duy nhất ở Trung Quốc, phổ biến vào các thời Xuân Thu, Chiến Quốc khi chiến tranh liên miên. Qua là thứ vũ khí có một mũi sắt ngang gắn ở đỉnh của cán gậy dài. Thiết kế này giúp qua trở thành thứ vũ khí hữu hiệu để chém, móc, kéo quân địch đang trên ngựa, có thể giúp một binh lính dưới đất tấn công và kéo kẻ địch từ trên ngựa, cũng như sử dụng mũi qua để tước vũ khí của đối phương. Mũi qua khi tấn công còn có khả năng móc và giật mạnh vào các phần cơ thể hiểm yếu của đối phương, thường không có giáp che như cổ, nách, mạng sườn...

Hắn đang muốn thi triển thần thông khác, một đạo hào quang vàng óng từ trong sương mù bay ra, rõ ràng là một hạt châu ánh vàng rực rỡ, sau khi xoay vù vù, nở rộ ra hào quang vàng óng chói mắt.

Ánh mắt Phú Hải dại ra, rõ ràng lâm vào trong ảo thuật.

Một con Chu Tước thật lớn lao tới trước mặt, một đôi móng vuốt sắc bén đánh lên trên đầu Phú Hải, xuyên thủng đầu Phú Hải, thi thể hóa thành một viên ngọc thạch lóe ra hào quang màu lam, ngọc thạch tan vỡ.

Phú Hải hiện thân ở hư không ngoài vạn dặm, vẻ mặt hoảng sợ.

Bảo vật trên thân Diệp Tuyền Cơ ùn ùn không dứt, lại thêm Tào Thiên Hổ, hắn căn bản không phải đối thủ.

Hắn vừa hiện thân, mặt đất chui ra một cái cây nhỏ màu xanh, nhanh chóng lớn lên cao hơn ngàn trượng, linh quang lóe lên không ngừng, hiển nhiên là Huyền Thiên chi bảo biến thành.

Thân cành mặt ngoài đại thụ chọc trời quấn quanh lại với nhau, hóa thành hai cái tay to lớn màu xanh bổ về phía Phú Hải, cùng lúc đó, một ngọn lửa màu đỏ thổi quét đến.

Phú Hải bấm pháp quyết, một tấm khiên hào quang màu lam lưu chuyển không ngừng bay tới, chặn cái tay to lớn màu xanh cùng ngọn lửa màu đỏ, cái tay to lớn màu xanh bắt lấy tấm khiên màu lam.

Hào quang vàng óng lóe lên, Kim Lê Chung xuất hiện ở đỉnh đầu của hắn.

Tiếng chuông “keng keng keng” vang lên, hình thể Kim Lê Chung tăng vọt, chụp xuống thẳng mặt.

Ngoài thân Phú Hải nở rộ hào quang màu lam, một làn sóng nước màu lam thô to vô cùng phóng lên cao, đánh bay Kim Lê Chung.

Một con Chu Tước quanh thân bao bọc ngọn lửa từ trên trời giáng xuống, một đôi móng vuốt sắc bén vươn vào trong sóng nước màu lam, Phú Hải từ trong sóng nước màu lam bay ra, ngực lõm xuống, sắc mặt tái nhợt.

Hào quang vàng óng lóe lên, Kim Lê Chung hiện ra, chụp thẳng mặt xuống, úp hắn ở bên trong.

Chỉ nghe tiếng chuông “keng keng keng” vang lên, Phú Hải hóa thành mưa máu đầy trời, Nguyên Anh cũng chưa thể chạy ra.

Diệp Tuyền Cơ thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn về phía người khác, đám người Vương Trường Sinh đã giải quyết tu sĩ khác của Thiên Minh tộc, không một ai lọt lưới.

“Vương đạo hữu, một đoạn thời gian không gặp, thực lực của ngươi đề cao không ít.”

Diệp Tuyền Cơ cười nói.

“Diệp tiên tử quá khen rồi, thực lực của ngươi cũng đề cao không ít.”

Vương Trường Sinh mỉm cười, bọn họ đều đã mở hai khiếu.

Đám người Tào Ngọc Chân thực lực không kém, nhưng số lượng Đại Thừa của Thiên Minh tộc quá nhiều, bọn họ rơi vào hạ phong.

“Vương đạo hữu, Diệp tiên tử, đa tạ các ngươi ra tay giúp đỡ. Các ngươi yên tâm, trừ hai viên Cửu Chuyển Chân Linh Đan, chúng ta còn có thể cho các ngươi một phần tài nguyên tu tiên hậu hĩnh.”

Tào Ngọc Chân hứa hẹn. Không có Diệp gia cùng Vương gia ra tay giúp đỡ, bọn họ căn bản không phải đối thủ của đám người Phú Hải.

“Tào phu nhân, các ngươi đang tranh đoạt tiên quặng gì?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi, tiêu diệt Bạch Băng, hắn đạt được một món Huyền Thiên chi bảo loại phòng ngự, hai món Huyền Thiên tàn bảo cùng một hạt đậu binh, còn có không ít tài nguyên tu tiên, nhưng hắn càng thêm tò mò là, Tào gia cùng Thiên Minh tộc đang tranh đoạt mỏ quặng gì, khiến Tào gia bằng lòng lấy ra tiên đan Cửu Chuyển Chân Linh Đan làm thù lao.

“Mỏ Di Hồn Tinh, đây là tài liệu luyện chế tiên khí, các ngươi không dùng được. Vương đạo hữu, cơ duyên của ngươi không nhỏ nha! Thế mà đạt được một chiếc Huyền Thiên chi bảo loại phi hành!”

Tào Ngọc Chân nói một câu đơn giản, dời đi đề tài.

Diệp Tuyền Cơ tiêu diệt Phú Hải, cũng đạt được một món Huyền Thiên chi bảo loại phi hành, như vậy, Huyền Thiên chi bảo loại phòng ngự và loại phi hành nàng đều có một món.

“Vận khí tốt mà thôi. Đúng rồi, Tào phu nhân, ngươi vừa rồi nói đậu binh, rốt cuộc là cái gì vậy? Tào gia các ngươi không có đậu binh?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói. Thiên Minh tộc cùng Tào gia đều là siêu cấp đại tộc, vì sao Đại Thừa của Thiên Minh tộc có đậu binh, Tào gia không có?

Bạn cần đăng nhập để bình luận