Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4658: Thiên Liên Mộc (1)

Đặng Thiên Kỳ đang thúc giục pháp tướng công kích Vương Như Ý, thực lực của Vương Như Ý cũng không yếu, cũng may còn có Vương Mạnh Sơn giúp đỡ.

Vệ sĩ giáp vàng vung trường kiếm màu vàng, đánh bay tấm khiên màu xanh. Nó há mồm phun ra một đạo hào quang màu vàng kim thô to, đánh lên hộ thể linh quang của Đặng Thiên Kỳ, hộ thể linh quang của Đặng Thiên Kỳ nhoáng lên một cái.

Đặng Thiên Kỳ đang muốn thi triển thủ đoạn khác, thần thức của hắn cảm ứng được, một luồng linh khí dao động mạnh mẽ xuất hiện ở sau lưng, đồng thời một đợt tiếng đao chói tai từ phía sau truyền đến.

Hắn còn chưa làm rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, một tiếng nam tử quát to vang dội cất lên, chính là Trấn Thần Hống.

Thân thể Đặng Thiên Kỳ run lên một cái, ngũ quan vặn vẹo, cảm giác thức hải sắp xé rách ra.

Đao khí màu vàng dày đặc chém lên hộ thể linh quang của Đặng Thiên Kỳ, truyền ra một đợt tiếng vang trầm, hộ thể linh quang của Đặng Thiên Kỳ ảm đạm xuống, một thanh trường đao lóe ra hào quang màu vàng bắn nhanh đến, giống như bổ dưa thái rau, đánh nát hộ thể linh quang của Đặng Thiên Kỳ.

Hét thảm một tiếng, Đặng Thiên Kỳ bị chém thành hai nửa, hắn lúc đối phó Lý Nhất Hoành, đã dùng mất thế kiếp phù, trên người không còn dư bảo vật thế kiếp.

Một cái Nguyên Anh nhỏ bé vừa rời cơ thể, một bàn tay màu đỏ bỗng dưng hiện lên, bắt lấy Nguyên Anh nhỏ bé, Vương Như Ý tung người bay tới, tay phải bắt lấy Nguyên Anh của Đặng Thiên Kỳ, sưu hồn đối với nó.

Nguyên Anh nhỏ bé phát ra một tiếng hét thảm, ngất đi.

Một lát sau, Vương Như Ý lấy ra một lá bùa màu bạc, dán ở trên thân Nguyên Anh nhỏ bé, đựng vào trong một cái hộp ngọc màu đỏ.

Vương Như Ý uyển chuyển thi lễ, nếu không phải Vương Nhất Hồng từng đánh tiếng với nàng, nàng cũng không biết tông chủ Quảng Nguyên tông là người một nhà.

“Nơi này giao cho ngươi, lập tức phái người truy nã Bạch Dao cùng ta. Ta đi trước, người này không thể lưu lại, giết sớm tương đối tốt hơn.”

Vương Mạnh Sơn phân phó một tiếng, ngoài thân nở rộ hào quang màu vàng, độn địa rời khỏi.

Nếu không phải Vương Như Ý truyền âm cho hắn, đã biết thân phận chân thật của hắn, Vương Mạnh Sơn cũng sẽ không đề nghị Đặng Thiên Kỳ đối phó Vương Như Ý.

Lưu lại Bạch Dao là làm nhân chứng, tránh cho Lãnh Diễm phái hoài nghi, cũng là khẳng định sự thật Vương Mạnh Sơn có gan đối kháng với con cháu Vương gia. Nếu là chỉ có Vương Mạnh Sơn một người sống sót, cái này rất khó giải thích thông, sẽ dẫn tới Lãnh Diễm phái hoài nghi.

Long Thanh Phong trợn mắt há hốc mồm, hắn vốn cho rằng sẽ có một trận ác chiến, tính liều chết giúp đỡ cơ! Kẻ địch nội chiến, không đúng, nghiêm khắc mà nói, Vương Mạnh Sơn hẳn là người Vương gia, thực lực Vương gia cũng quá mạnh rồi nhỉ!

“Long đạo hữu, ngươi theo ta về Thanh Liên đảo chữa thương đi! Thất Tinh Hải Đường là mười đại kỳ độc, ngươi ở trên chợ rất khó tìm được đan dược giải độc.”

Vương Như Ý thành khẩn nói.

“Vậy làm phiền ngươi rồi.”

Long Thanh Phong bây giờ rất suy yếu, nếu là Vương Như Ý muốn giết hắn, hắn căn bản không có cách nào phản kháng, chỉ có thể đồng ý.

Vương Như Ý lục soát lấy đi tài vật trên người Đặng Thiên Kỳ, thiêu hủy thi thể, dẫn theo Long Thanh Phong rời khỏi nơi đây.

...

Thanh Liên đảo, Thanh Liên phong.

Gian mật thất nào đó, Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, quanh thân bao phủ một quầng sáng màu lam, đôi mắt khép hờ.

Một lát sau, một lá bùa truyền âm bay vào.

Quầng sáng màu lam ngoài thân Vương Trường Sinh tan đi, mở đôi mắt.

Hắn nhìn bùa truyền âm trước mặt, nhíu mày, sẽ không là Niết Bàn Chi Thể hoặc Huyền Thiên Tiên Đằng đã xảy ra chuyện rồi chứ!

Hắn tóm lấy bùa truyền âm bóp nát, tiếng của Vương Nhất Hồng vang lên: “Lão tổ tông, chúng cháu đã tìm được Đặng Thiên Kỳ, hắn đang bắt Long Thanh Phong, Như Ý cứu Thanh Phong, mang về Thanh Liên đảo rồi. Long Thanh Phong trúng Thất Tinh Hải Đường trong mười đại kỳ độc, ngài xem?”

“Long Thanh Phong! Thất Tinh Hải Đường!”

Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra nét trầm ngâm, khó trách Vương Nhất Hồng phải kinh động hắn.

Muốn cứu Long Thanh Phong, cần đan dược bậc bảy mới được, đây chính là tài nguyên quý hiếm, không có khả năng tùy tiện cho người ngoài. Vương Thanh Thành lần trước đã cứu Long Thanh Phong một lần, nhưng Long Thanh Phong cũng cho hai trái Cửu Quang Long Tu Quả, báo đáp ân cứu mạng của Vương gia.

Vương Trường Sinh lấy ra pháp bàn đưa tin đánh vào một pháp quyết, phân phó: “Đưa hắn tới Thanh Liên phong đi! Ta có lời hỏi hắn.”

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Nhất Hồng đáp ứng.

Thu hồi pháp bàn đưa tin, Vương Trường Sinh đứng dậy đi ra ngoài, tới đình đá bên ngoài ngồi xuống.

Một lát sau, Vương Như Ý, Long Thanh Phong và Vương Nhất Hồng đi đến.

Long Thanh Phong sắc mặt tái nhợt, hắn đã dùng đan dược giải độc bậc sáu, hiệu quả không phải quá tốt.

“Vãn bối Long Thanh Phong, bái kiến Vương tiền bối.”

Long Thanh Phong cúi người hành lễ, giọng điệu vô lực, tỏ ra rất suy yếu.

“Nói tới, ta với mẹ ngươi Bạch Yêu Yêu cũng có duyên gặp mặt mấy lần. Nhất Hồng, đi phòng kho gia tộc mang tới hai viên Tuyết Nịnh Đan, cho Long tiểu hữu ăn vào.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Vương Nhất Hồng lộ vẻ mặt chần chờ, nói: “Lão tổ tông, trong phòng kho chỉ ba viên Tuyết Nịnh Đan, Tuyết Nịnh Đan chính là độc môn bí dược của Ngọc Thanh tiên tử Huyền Thanh phái, ngài thật không dễ gì mới đổi được.”

Trần Nguyệt Dĩnh tổ chức lễ mừng Đại Thừa, Vương Trường Sinh đổi được từ Hợp Thể khác không ít thứ, Tuyết Nịnh Đan chính là một trong số đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận