Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4492: Thế như chẻ tre (1)

Tu sĩ Vương gia luôn trốn ở hải vực phụ cận Nguyên Miết đảo, Vương Nhất Đao giải quyết tu sĩ Luyện Hư, còn lại liền giao cho tộc nhân khác.

Không qua bao lâu, các tu sĩ dị tộc kia bị giết hết, chỉ có bộ phận nhỏ tu sĩ dị tộc chạy mất, tộc nhân thu liễm thi thể, lên đảo cướp đoạt tài nguyên tu tiên.

...

Thanh Bạng đảo, một trong ba mươi sáu chỗ cứ điểm quan trọng của Tuyết Bạng nhất tộc.

Tuyết Bạng nhất tộc phái ba vị tu sĩ Luyện Hư tọa trấn, Lôi Tiêu là thủ lãnh, có tu vi Luyện Hư hậu kỳ.

Cát vàng đầy trời, cuồng phong gào thét đi qua.

Bọn họ đầu tiên là phái tu sĩ Hóa Thần công kích hòn đảo dưới trướng Thanh Bạng đảo, bắt giữ một tu sĩ Hóa Thần, lợi dụng Thất Tinh Khống Linh Phù khống chế tu sĩ Hóa Thần, lẻn vào Thanh Bạng đảo.

Bọn họ ra tay đánh lén, tiêu diệt một tu sĩ Luyện Hư, chỉ còn lại có Lôi Tiêu cùng Tuyết Du hai tu sĩ Luyện Hư, Tuyết Du là Luyện Hư trung kỳ, bọn họ là một đôi song tu đạo lữ.

Vương Thanh Thành đối phó Lôi Tiêu, Tôn Nguyệt Kiều đối phó Tuyết Du.

Đỉnh đầu Lôi Tiêu có một hư ảnh lôi ưng khổng lồ hóa, hơn phân nửa thân thể lóe ra ánh sáng bạc không ngừng, giống như thực thể.

Tuyết Bạng nhất tộc cũng sẽ hấp thu dòng máu tươi mới, Lôi Tiêu là từ hạ giới phi thăng, đáp xuống địa bàn Tuyết Bạng nhất tộc, gia nhập Tuyết Bạng nhất tộc, cưới Tuyết Du.

Vương Thanh Thành đứng trên mặt đất, một hư ảnh hình người khổng lồ hóa lơ lửng ở hư không trên đỉnh đầu, hơn phân nửa Thanh Bạng đảo biến thành sa mạc, vô số hạt cát màu vàng đón gió bay lên, hóa thành những cây mâu đất màu vàng dài hơn một trượng, hướng thẳng đến Lôi Tiêu, đồng thời hơn mười người khổng lồ màu vàng hơn trăm trượng sải bước đi về phía Lôi Tiêu, chúng nó ngũ quan mơ hồ, cầm mâu đất màu vàng hoặc thanh kiếm khổng lồ màu vàng.

Lôi Tiêu bấm pháp quyết, hư ảnh phi ưng trên đỉnh đầu nhẹ nhàng vỗ đôi cánh, vô số hồ quang màu bạc tuôn trào ra, đánh tan mâu đất màu vàng lao tới, trên bầu trời mây sét kịch liệt quay cuồng, đánh xuống từng tia sét màu bạc, rơi ở trên thân người khổng lồ màu vàng, trên thân người khổng lồ màu vàng bốc lên một làn khói đen, nhưng rất nhanh, sau khi ngoài thân chúng nó sáng lên một đợt hào quang màu vàng, liền khôi phục bình thường.

Một cột sét màu bạc thô to từ trên trời giáng xuống, bổ trúng một người khổng lồ màu vàng, thân thể người khổng lồ màu vàng nổ tung vỡ ra, rất nhanh, một trận cuồng phong gào thét đi qua, vô số hạt cát màu vàng đón gió bay múa, một lần nữa ngưng tụ thành một người khổng lồ màu vàng hơn trăm trượng.

Lôi Tiêu nhíu mày, những người khổng lồ màu vàng này năng lực khôi phục rất mạnh, do Vương Thanh Thành làm phép khống chế, cho dù Lôi Tiêu hủy diệt một người khổng lồ màu vàng, rất nhanh lại sẽ xuất hiện tên thứ hai.

Một tiếng nữ tử kêu thảm vang lên, Lôi Tiêu kinh hãi biến sắc, hướng về ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, nhìn thấy một thiếu phụ váy trắng ngũ quan diễm lệ ngã trong vũng máu, trên đầu có mấy lỗ thủng khủng bố.

Tôn Nguyệt Kiều có Thất Hà Tước bậc sáu giúp đỡ, lại thêm con rối thú bậc sáu, Tuyết Du đều là Luyện Hư trung kỳ căn bản không phải đối thủ của nàng.

“Phu nhân cẩn thận!”

Thanh âm dồn dập của Vương Thanh Thành vang lên bên tai Tôn Nguyệt Kiều.

Vừa dứt lời, một mảng lôi quang màu bạc chói mắt sáng lên, Lôi Tiêu hiện ra, mặt đầy sát khí.

Ngoài thân hắn nở rộ ánh sáng bạc, vô số hồ quang màu bạc tuôn trào ra, bao phủ bóng người Tôn Nguyệt Kiều.

Lôi Tiêu há mồm phun ra một mũi tên sét hai màu vàng lam to bằng nắm tay, nhập vào trong lôi quang, đồng thời hư ảnh chim ưng khổng lồ trên đỉnh đầu vỗ cánh, mấy trăm quả cầu sét màu bạc bắn ra, đánh về phía Tôn Nguyệt Kiều.

Hai tay của hắn hóa thành móng vuốt chim sắc bén, hướng về lôi quang chộp tới.

Lôi pháp lực phá hoại kinh người, lại thêm thân thể cường đại của hắn, giết Tôn Nguyệt Kiều hẳn là không phải vấn đề, hắn dùng loại thủ đoạn này giết nhiều kẻ địch mạnh rồi.

Hai móng vuốt của hắn nhập vào trong lôi quang, truyền ra một tiếng vang trầm, như bị tấm khiên chặn.

Một trận cuồng phong thổi qua, Thất Hà Tước xuất hiện ở trên không đỉnh đầu của hắn, nhẹ nhàng vỗ đôi cánh, nở rộ ra vạn đạo hào quang bảy màu, bao phủ thân thể Lôi Tiêu.

Trong lòng Lôi Tiêu thầm kêu không ổn, hắn cảm giác thân thể không thể động đậy, như bị cố định.

Một tiếng chim tước hót vang lên, một ngọn lửa màu vàng từ trong lôi quang bay ra, đánh lên hư ảnh lôi ưng, ngọn lửa màu vàng bao phủ hư ảnh lôi ưng, cùng lúc đó, một nắm đấm khổng lồ màu vàng chợt lóe rồi đến, đánh lên hư ảnh lôi ưng.

Hư ảnh lôi ưng phát ra một tiếng rít thê lương, ngoài thân xuất hiện một ít vết nứt nhỏ, Thất Hà Tước phát ra một tiếng chim tước hót trong vắt vang dội, một hư ảnh khổng tước thật lớn xuất hiện ở hư không đỉnh đầu, hư ảnh khổng tước há mồm phun ra một đạo linh quang năm màu thô to, đồng thời móng vuốt hướng về hư ảnh lôi ưng đánh tới.

Ầm ầm ầm, hư ảnh lôi ưng chia năm xẻ bảy.

Lôi Tiêu há mồm phun ra một ngụm máu tươi lớn, sắc mặt tái nhợt đi.

Thất Hà Tước nhẹ nhàng vỗ cánh, lượng lớn linh vũ bảy màu bắn ra, hóa thành những cây phi kiếm bảy màu, lục tục đánh ở trên người Lôi Tiêu, truyền ra một đợt tiếng vang trầm.

Ngoài thân Lôi Tiêu máu tươi đầm đìa, nếu không phải hắn thân thể mạnh mẽ, đã mất mạng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận