Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3463: Liên thủ diệt địch (2)

Trong mặt trời màu vàng sáng lên một đợt hào quang màu trắng lóa mắt, lôi quang tan đi, lộ ra một bộ xương to lớn bị ngọn lửa màu xanh bao vây. Cái tay xương của bộ xương to lớn nắm chặt một thanh kiếm khổng lồ màu xanh, cẩn thận quan sát, bề mặt cái tay xương có nhiều vết nứt.

Cầu vồng màu xanh bắn nhanh đến, bộ xương to lớn vội vàng phun ra một ngọn lửa màu trắng, đón đỡ cầu vồng màu xanh.

Một bóng kiếm chống trời bắn nhanh đến, chém về phía hư ảnh đầu lâu.

Hư ảnh thanh đao khổng lồ nở rộ linh quang, chém về phía hư ảnh đầu lâu.

Một tiếng nổ qua đi, hư ảnh đầu lâu vỡ tan tành, hư ảnh thanh kiếm khổng lồ cùng hư ảnh thanh đao khổng lồ lần lượt chém lên trên thân bộ xương to lớn, truyền ra tiếng “keng keng” trầm đục, vết nứt ngoài thân bộ xương to lớn càng lúc càng nhiều.

Cầu vồng màu xanh chém vỡ ngọn lửa màu trắng, đánh lên bộ xương to lớn, giống như một cây cỏ cuối cùng đè ngã lạc đà, thân thể bộ xương to lớn vỡ tan tành, hóa thành vô số khối xương lấp lánh hào quang màu trắng.

Thanh kiếm khổng lồ màu xanh chợt hóa thành chín cây phi kiếm lấp lánh hào quang màu xanh, lao thẳng đến xương cốt màu trắng, chém nó vỡ nát.

Một quầng sáng màu xanh lá bay về phía xa, còn chưa bay ra xa bao nhiêu, một quả cầu sét màu vàng thật lớn hạ xuống, hào quang xanh lá nháy mắt hóa thành tro bụi.

Vương Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cốt tộc thực không dễ đối phó, nếu không phải có Thanh Liên Nghiệp Hỏa, lại thêm một tu sĩ Luyện Hư trung kỳ giúp đỡ, thật đúng là khó có thể tiêu diệt tên Cốt tộc này.

Ông lão áo bào xanh vẫy tay một cái, một cái nhẫn trữ vật lóe ra hào quang màu trắng bay vào ống tay áo lão rồi biến mất.

Vương Thanh Sơn cũng không để ý, chỉ cần có thể chém giết dị tộc, vậy là được rồi.

Ánh mắt hắn nhìn về phía một nam tử trung niên cao cao gầy gầy, nam tử trung niên làn da màu xanh lục, cánh tay cùng trên mặt đều có một chút linh văn màu xanh lục, tóc giống rễ cây.

Hắn bấm kiếm quyết, chín cây Thanh Ly Kiếm hóa thành chín dải cầu vồng màu xanh, lao thẳng đến nam tử trung niên.

Ở trong một chuỗi tiếng kiếm ngân chói tai, chín dải cầu vồng màu xanh một hóa trăm, trăm hóa vạn, hơn vạn cây phi kiếm lấp lánh hào quang màu xanh lao thẳng đến nam tử trung niên.

Nam tử trung niên bị dọa giật mình, vội vàng triệu ra một tấm khiên lấp lánh hào quang màu xanh, chặn phi kiếm màu xanh đánh tới.

Một chuỗi tiếng “keng keng” trầm đục qua đi, mặt ngoài tấm khiên màu xanh đã có thêm một ít vết kiếm nhàn nhạt.

Một lốc xoáy màu xanh thổi quét tới, nam tử trung niên thúc giục pháp quyết, hư ảnh người khổng lồ trên đỉnh đầu há mồm phun ra một đạo hào quang màu xanh, đánh tan lốc xoáy màu xanh, một cây mạch đao lấp lánh hào quang màu xanh bắn ra, chém về phía nam tử trung niên.

Tay phải nam tử trung niên sáng lên hào quang màu xanh lóa mắt, mọc ra vô số rễ cây màu xanh, bện thành một thanh trường kiếm màu xanh, nghênh đón.

Một tiếng vang lên trầm nặng, mạch đao màu xanh bổ gãy trường kiếm màu xanh, nhưng chỗ gãy sáng lên một đợt hào quang màu xanh, kiếm gãy liền khép lại, vô số rễ cây màu xanh chui ra, cuốn lấy mạch đao màu xanh.

Nhân cơ hội này, Lam Phúc Không triệu ra một ấn tỳ lấp lánh hào quang màu xanh, nháy mắt phóng to.

Nhìn linh khí dao động của ấn tỳ màu xanh, chỉ là linh bảo. Lam gia chỉ là một tộc nhỏ, Lam Phúc Không cũng không có hào khí như vậy, thông thiên linh bảo trên người cũng không nhiều.

Ấn tỳ màu xanh đập về phía nam tử trung niên, mái tóc nam tử trung niên đón gió bay múa, hóa thành vô số rễ cây màu xanh thô to, bện thành một bàn tay màu xanh, đỡ ấn tỳ màu xanh.

Một hư ảnh thanh đao khổng lồ chém xuống thẳng mặt, pháp tướng nam tử trung niên nháy mắt bị phá, phun ra một ngụm máu tươi lớn.

Phi kiếm màu xanh dày đặc chợt kết hợp một thể, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ chống trời màu xanh, chém về phía nam tử trung niên.

Một tiếng hét thảm qua đi, nam tử trung niên tách thành hai nửa, hóa thành một khúc gỗ linh quang ảm đạm, một viên tinh thạch màu xanh từ trong đó lăn ra.

Vương Thanh Sơn, Lam Phúc Không và ông lão áo bào xanh ba người liên thủ, chém giết ba kẻ địch Luyện Hư kỳ, lòng tin tăng vọt.

Bọn hắn nhìn về phía tu sĩ Luyện Hư khác, dự định trợ giúp tu sĩ Luyện Hư khác, tiêu diệt càng nhiều dị tộc Luyện Hư Kỳ hơn.

Một đại hán áo đỏ cao chín thước cùng một tên Thú Nhân tộc đầu gấu thân người kịch chiến với nhau, bốn nắm tay không ngừng va chạm, bộc phát ra một làn sóng khí cường đại.

Đại hán áo đỏ lưng hùm vai gấu, cơ bắp phồng lên, ngoài thân bọc lấy một tầng lửa màu đỏ, trên thân phát tán ra sát khí nồng đậm. Thú Nhân tộc trên cánh tay mọc đầy lông đen, nhe răng trợn mắt, mắt lộ hung quang.

Đỉnh đầu của đại hán áo đỏ có một hư ảnh hình người khổng lồ, hai tay hư ảnh hình người có ánh sáng đỏ lưu chuyển không ngừng, như là thực thể. Đỉnh đầu Thú Nhân tộc có một hư ảnh to lớn đầu gấu thân người, hai tay con gấu lóe ra hào quang màu đen.

Vương Thanh Sơn ở trong một cuộc tụ hội từng gặp đại hán áo đỏ, người này tên Vương Đại Phi, là một vị thể tu Luyện Hư kỳ, người này còn là một tán tu, không môn không phái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận